Trọng sinh về thập niên 70: Được chiến thần sủng tận trời - 786

Cập nhật lúc: 2025-12-11 19:26:30
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Sợ gì chứ, em thôi, ả chuyện khuất tất, giờ còn lo xong !" Tạ Như hừ một tiếng khinh bỉ.

thật sự chẳng sợ Tất Văn Nguyệt đến gây chuyện.

Tạ Ninh nghi hoặc: "Ý chị là gì?"

Tạ Như liền kể những chuyện ghi trong cuốn sổ cho Tạ Ninh .

Cố Tiểu Khê ngẫm nghĩ, nhắc nhở thêm: "Quý Lương Thuận cũng đáng ngờ, hai nhớ cẩn thận. Anh cũng tên trong cuốn sổ của Tạ Vong Hoài."

Tạ Ninh xong thì trố mắt ngạc nhiên: "Ý cô là, và Như Mộng?"

Tạ Như hít sâu một , nhưng quá bất ngờ: "Bình thường Như Mộng vốn với Quý Lương Thuận, chỉ là ngờ họ quan hệ kiểu đó."

Tạ Ninh hồi tưởng những chuyện , chau mày siết tay , như thể nhớ điều gì.

Có những chuyện, thì thôi, một khi ai đó nhắc đến, nhiều manh mối sẽ tự nhiên xâu chuỗi với , những điều từng bỏ qua cũng sẽ phát hiện mới.

Thấy việc di dời mộ gần tất, Tạ Ninh kéo tay Cố Tiểu Khê : "Tiểu Khê, tuy nhiều chuyện , nhưng giờ mơ hồ cũng đoán chắc chắn chuyện . Thật sự xin cô!"

Cố Tiểu Khê lắc đầu: "Nói xin , các cô xin . Dù các cô họ Tạ, cũng sẽ đổ chuyện các cô lên đầu hai . vẫn hy vọng các cô nên dè chừng một chút."

Đã đến mức , cô bèn kể luôn chuyện vụ cháy ở Thân thành và cả chuyện của Diêm Thiên Toán cho hai chị em Tạ Như và Tạ Ninh .

Hai xong liếc , cùng im lặng.

Năm phút , Tạ Ninh thở dài: "Tuy bây giờ chúng cũng chẳng gì, nhưng lên thắp nén nhang cho bà nội cô, ?"

Tạ Ninh cảm thấy nên đến mộ dập đầu mấy cái cho đàng hoàng.

Tạ Ninh thật sự dám tưởng tượng, ác độc đến mức nào mới thể gây vụ hỏa hoạn, hại c.h.ế.t bốn mạng như thế.

Là con gái, tự nhiên Tạ Ninh thấy... chẳng còn cứu bà nữa!

"Tùy các cô thôi!" Cố Tiểu Khê quyền chấp thuận, cũng quyền từ chối, thứ đều do lòng họ quyết định.

Cuối cùng, Tạ Ninh vẫn cùng Tạ Như đến mộ, dập đầu ba cái thật mạnh hũ tro cốt của Hứa Dục Thu.

Sau khi chuyện di dời mộ kết thúc, Cố Diệc Dân đưa tro cốt lên trực thăng, Cố Tiểu Khê cũng nấn ná, lập tức lên đường trở về Hoài thành.

Tạ Như và Tạ Ninh chiếc trực thăng dần bay xa, lòng ngổn ngang trăm mối.

Tạ Ninh khẽ : "Chị hai, chị xem, ba ghét bỏ bọn từ nhỏ, lạnh nhạt với mấy chị em như thế... là vì g.i.ế.c c.h.ế.t Hứa Dục Thu ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/786.html.]

Trước đây, họ vẫn luôn nghĩ là vì chuyện của Tạ Châu.

bây giờ xem , như .

Tạ Như thở dài: "Chị cũng đoán thế. Thật chị năm nào ba cũng đến núi Lệ Cảnh, lúc đầu chị tưởng ông đến để nhờ cậy dì hai, nhưng hình như . Mộ của Hứa Dục Thu chăm sóc kỹ, còn mộ của dì hai thì cỏ dại mọc đầy."

"Nếu ba thật sự là Cố Trạch Sinh, thì một khi chuyện vỡ lở , chúng còn là nhà họ Tạ nữa."

Nói đến đây, Tạ Ninh sững , đó chợt nhận một điều khiến bản rùng .

"Người nhà họ Tạ hình như... c.h.ế.t hết , chỉ còn ba..."

Có lẽ cũng chính vì thế, phận mới giấu kín đến !

Tạ Như cũng bất giác rùng .

Nga

chắc đó là do ba cô , là do , nhưng càng nghĩ càng thấy đáng sợ!

"Chị hai, em thấy với tình trạng của bây giờ, chuyện bà tự uống t.h.u.ố.c độc cũng nhắc đến, là cứ để bà chữa thì chữa, thì thôi?" Tạ Ninh bỗng nhiên cảm thấy dính dáng gì đến chuyện nhà họ Tạ nữa.

Tạ Như thở dài: "Ban đầu chị thật sự định cố hết sức để chữa cho , nên mới dẫn Tiểu Khê về tìm t.h.u.ố.c giải, nhưng bây giờ thì chịu, tìm , cũng phối hợp. cũng thể mặc kệ . Chị xin nghỉ phép về đây, còn mười ngày nữa. Nếu trong mười ngày tới vẫn chịu gì, thì chị sẽ Thân thành. Lúc đó tính tiếp."

"Ừ, giờ cũng chỉ còn cách đó." Tạ Ninh gật đầu.

Hai rời khỏi núi Lệ Cảnh, liền đến thẳng bệnh viện.

Hoài thành.

Việc di dời mộ diễn suôn sẻ, Cố Tiểu Khê đích khắc bia mộ cho bà nội và bà ngoại.

Đến khi cả nhà trở về, trời về chiều.

Còn ở nhà, Văn Thiên Mộ chuẩn xong bữa tối thịnh soạn chờ họ trở về.

"Bác sĩ Cố, hai bé con b.ú sữa và tắm rửa . Nếu còn việc gì nữa, xin phép về ." Văn Thiên Mộ nhẹ giọng .

Cố Tiểu Khê gật đầu: "Hôm nay vất vả cho cô . Cô ăn tối ? Có ăn chút gì hãy về ?"

Văn Thiên Mộ mỉm : " ăn ."

"Ừ, đường cẩn thận nhé." Cố Tiểu Khê dặn dò.

"Vâng." Văn Thiên Mộ mỉm , chào rời .

"Tiểu Khê, bà nội Bạch của con chuyển về Hoài thành ở, ông ngoại con thì nghĩ thuê nhà khác, chi bằng cho họ ở căn nhà đang để . Con thấy ? Có nhắc với họ một tiếng ?" Cố Diệc Dân hỏi ý con gái.

Loading...