"Ban đầu ba định bác đơn xin điều chuyển của con, nhưng con cũng coi như bản lĩnh, gửi hồ sơ lên chỗ Lưu Đông Thăng. Ông là về phía nhà họ Hà, chỉ mong con sớm rời khỏi Kinh Đô. Thôi thì đúng ý con . Không đến chỗ gian khổ ? Lần sẽ điều con đến nơi xa xôi và gian khổ nhất ở Tây Ninh. Nếu nên trò trống gì thì cứ ở đó cả đời !"
Nghe đến đây, ông cụ Lục khỏi cau mày: "Người phía nhà họ Hà cũng nhúng tay chuyện ?"
Lục Liên Thắng gật đầu: "Nhà họ Tất điều tra, phía họ kéo xuống ít . Nhà họ Hà lo lo , sợ chúng tay với họ nên đang tìm cơ hội bới móc của con. Thằng Kiến Nghiệp coi như tự dâng đến cửa. Vừa gửi đơn điều chuyển qua, bên đó lập tức đồng ý, còn chọn cho nó một nơi gian khổ nhất."
"Nếu thì để Kiến Nghiệp rèn luyện một chuyến. Cuộc sống ở Kinh Đô quá dễ chịu , tâm tính nó cũng bay bổng quá đà." Ông cụ Lục cảm thấy Lục Kiến Nghiệp đúng là cần mài giũa thêm.
Hơn nữa, trong lòng ông cụ cũng suy tính riêng, chờ đến khi Tiểu Sâm nghiệp Trường quân đội Tây Ninh, thể nghĩ cách điều thằng bé trở Kinh Đô.
Tiểu Khê cũng thể ở Bệnh viện Quân y Kinh Đô.
Lục Liên Thắng gật đầu, đó trừng mắt Lục Kiến Nghiệp một cái: "Tối nay thu dọn đồ đạc . Ngày mai bên hậu cần quân khu nhiệm vụ đưa vật tư đến Tây Ninh, con cùng luôn !"
Lục Kiến Nghiệp sững : "Mai luôn ?"
Anh cứ tưởng dù đơn xin duyệt thì cũng nửa tháng nữa mới .
"Không con ? Thì nhanh lên ." Lục Liên Thắng ném một câu mặc kệ luôn.
Ngụy Minh Anh nén cơn giận trong lòng, nhưng vẫn trở phòng lấy ít tiền cùng phiếu cung ứng đưa cho con trai.
"Cưới hai , chẳng những đồng tiết kiệm nào mà còn nợ một đống. Số tiền cầm lấy, tiên trả nợ cho chiến hữu , hẵng Tây Ninh. Đừng để là vay tiền trả, thất tín bội nghĩa."
Lục Kiến Nghiệp: "..."
Anh còn tưởng lo Tây Ninh sẽ chịu khổ nên mới...
Bà cụ Lục thở dài một tiếng, đó phòng lấy một chai rượu sâm nhỏ đưa cho .
"Tây Ninh gian khổ như , tiền phiếu cung ứng cũng chắc tiêu . Chai rượu sâm là chị dâu cháu tặng cho ông nội cháu, mang theo bên . Đừng để sức khỏe thật sự suy sụp."
Lục Kiến Nghiệp hít sâu một , cố nén cảm giác cay nơi sống mũi, trầm giọng : "Cảm ơn bà nội!"
Ông cụ Lục chẳng đưa gì, chỉ với một câu: "Đến Tây Ninh , chuyện gì cũng suy nghĩ ba , đầu óc , đừng hành động mù quáng nữa."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/803.html.]
Lục Liên Thắng thì khỏi , ông phí lời. Trong mắt ông, thằng nhóc cũng lọt tai, tai trái, tai , chẳng cần thiết.
Cứ thế, đêm đó Lục Kiến Nghiệp thu dọn hành lý, sáng hôm rời khỏi Kinh Đô, lên đường đến quân khu Tây Ninh, nơi mà cho rằng gian khổ nhưng tự do, thể giúp trưởng thành. ...
Sáng ngày 30 tháng 8, Cố Tiểu Khê và Lục Kiến Sâm cũng mang theo hai đứa bé cùng đống hành lý lỉnh kỉnh, từ biệt nhà.
Họ cũng chuẩn lên đường đến Tây Ninh.
"Tiểu Khê, đến đó thì gọi điện về nhà nhé." Giang Tú Thanh nỡ, dặn dò mãi thôi.
Cố Tiểu Khê mỉm ôm một cái: "Con . Sau chỉ cần thời gian con sẽ về thăm nhà."
"Chăm sóc cho hai đứa nhỏ. Thỉnh thoảng chụp hình gửi về cho ." Giang Tú Thanh nhịn mà dặn thêm một câu.
"Vâng, con sẽ thế." Cố Tiểu Khê gật đầu.
"Tiểu Khê, nếu chuyện gì, nhất định với nhà. Ở nhà con cứ yên tâm, chúng đều sẽ cả. Tết nhớ về nhé." Cố Diệc Lan cũng nhịn mà dặn dò thêm.
Cố Tiểu Khê gật đầu, đó cũng sang ôm lấy cô một cái.
Ông ngoại Giang tuy cũng phần luyến tiếc, nhưng ông hiểu rằng con cháu ai cũng con đường riêng, lớn như ông chỉ thể ủng hộ ở phía .
Vì , ông chỉ dặn dò Lục Kiến Sâm mấy câu, bảo chăm sóc cho Tiểu Khê.
Lục Kiến Sâm nghiêm túc gật đầu, cam kết với ông ngoại Giang: "Ông yên tâm, cháu nhất định sẽ chăm sóc cho Tiểu Khê, sẽ để cô chịu khổ thiệt thòi gì . Ông và ở nhà cũng giữ gìn sức khỏe, tụi cháu thời gian sẽ về thăm."
Nếu vì Tây Ninh cách Hoài thành quá xa, về về dễ gây chú ý, thật và Tiểu Khê thể về nhà thường xuyên.
Nga
Cố Diệc Dân gì đặc biệt để dặn dò, chỉ lặng lẽ chuẩn cho con gái một đống đồ.
Cố Tiểu Khê cũng để nhà tiễn tận ga tàu, khi chất đồ lên xe xong, cô liền vẫy tay chào tạm biệt .
Nửa tiếng , xe chạy một đoạn hầm , Cố Tiểu Khê và Lục Kiến Sâm thu xe , đổi sang xe bay năng lượng, đưa các con thẳng đến Thân thành.
, họ đến Thân thành , ở một ngày, còn ghé trung tâm thương mại mua khá nhiều đồ. Mãi đến khuya, họ mới tiếp tục lên xe bay năng lượng đến Tây Ninh. ...