"Vậy giờ cho bộ phận hậu cần mua nguyên vật liệu nhé?" Chủ nhiệm Khang sốt ruột đẩy nhanh tiến độ nên sốt sắng.
Cố Tiểu Khê : "Chủ nhiệm Khang cứ giúp bọn gọi sẵn công nhân địa phương thôi ạ! Gọi đông một chút. Nguyên vật liệu để bọn tự mua."
"Vậy cũng ." Chủ nhiệm Khang gật đầu, lập tức lo chuyện .
Cố Tiểu Khê và Lục Kiến Sâm thì tạm thời rời khỏi Trường Quân đội Tây Ninh.
Hai về nhà khách, thuê tạm một phòng, cho hai đứa nhỏ uống sữa xong để chúng ăn no .
Cố Tiểu Khê thì tranh thủ đặt đơn, mua một đợt gạch xi măng và xi măng từ cửa hàng trao đổi, chuyển qua cho Lục Kiến Sâm.
"Anh tìm cách chở đống tới Trường Quân đội Tây Ninh nhé, em sẽ chọn thêm mấy nguyên liệu khác."
"Được."
Lục Kiến Sâm cũng nấn ná, thu dọn đồ đạc xong liền lập tức rời .
Hai tiếng , một chuyến nữa, mang theo đợt vật liệu xây dựng thứ hai.
Cố Tiểu Khê thì dắt hai đứa nhỏ về gian chơi.
Ngày hôm đó, Lục Kiến Sâm bận đến mức chân chạm đất.
Sau khi trời tối, công nhân xây dựng rời , Lục Kiến Sâm điều chỉnh robot công trình, tăng tốc tiến độ một cách quyết liệt, mãi đến ba giờ sáng mới về nhà khách. ...
Ngày hôm , Lục Kiến Sâm chính thức bắt đầu khóa học ở trường quân đội.
Cố Tiểu Khê mấy ngày nay nhiệm vụ trợ giảng, nên đến phòng y tế việc.
Cũng chính lúc , cô mới , cả phòng y tế chỉ ba bác sĩ, một họ Viên là bác sĩ nam, một là bác sĩ nữ mới điều tới do chủ nhiệm Khang đề cử, chân trật, tên là Lữ Chi Nhàn.
Ngoài ba bác sĩ thì phòng y tế chỉ một y tá, tên là Quý Xuân Mai, là bản địa, chồng Quý Xuân Mai cũng giảng dạy tại Trường Quân đội Tây Ninh, hai một con trai năm tuổi.
Quý Xuân Mai nhiệt tình, thấy Cố Tiểu Khê đến liền giới thiệu chi tiết tình hình phòng y tế cho cô.
"Thực đây chúng còn hai bác sĩ nữa, nhưng thời gian lượt điều về thành ... Bây giờ bác sĩ Viên là phụ trách phòng y tế chúng , họp, lát nữa sẽ về."
Cố Tiểu Khê chăm chú lắng , chen ngang.
Thấy Cố Tiểu Khê là kiên nhẫn, Quý Xuân Mai hỏi thêm một câu: "Bác sĩ Cố, cái nhà đang xây là của nhà cô ? Trường Quân đội Tây Ninh đúng là xem trọng cô thật đấy, còn cho phép xây nhà ở trong khuôn viên trường."
Lữ Chi Nhàn đang bên bàn uống , lơ đễnh ngẩn , cũng nhịn dựng tai lên .
"Trường quân đội mà cũng cho xây nhà riêng ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/805.html.]
Căn phòng đơn mà cô đang ở hiện tại cũng nhờ vả quan hệ, luồn lách đủ kiểu mới giành .
Cái cô Cố Tiểu Khê rốt cuộc là chỗ dựa lớn cỡ nào?
Cố Tiểu Khê liếc Lữ Chi Nhàn, giọng điềm tĩnh : "Chủ nhiệm Khang , căn phòng lớn vốn phân cho vợ chồng một nhân viên hậu cần chia nhầm cho bác sĩ mới đến, chúng tiện bảo dọn , nên đành xây một căn nhỏ. Vì là xây mới nên chúng tự bỏ một nửa chi phí, trường quân đội chịu nửa còn . Chồng chắc chỉ ở Trường Quân đội Tây Ninh một năm, cũng . Sau khi chúng rời , căn nhà đó vẫn thuộc về nhà trường."
Quý Xuân Mai sững : "Bác sĩ Cố chỉ ở Trường Quân đội Tây Ninh một năm thôi ?"
Lữ Chi Nhàn cũng giấu nổi vẻ kinh ngạc.
Ngay cả cô cũng dám chắc thể ở đây một năm là thăng chức điều chuyển nơi khác!
Hơn nữa, phòng y tế của Trường Quân đội Tây Ninh như cơ mà!
Cố Tiểu Khê khẽ : "Lúc rời Bệnh viện Quân y Thanh Bắc, lãnh đạo thế. Còn cụ thể thì xem lãnh đạo sắp xếp thế nào. chắc chắn sẽ ở Trường Quân đội Tây Ninh quá hai năm."
Theo kế hoạch của cô, cô vẫn Thanh Bắc.
Dù , ở đó còn trạm rác vũ trụ mà cô vận hành.
Sau hai năm, kỳ nghỉ bắt buộc của trạm rác chắc cũng kết thúc .
Quý Xuân Mai xong khỏi cảm khái: "Vậy thì cô xây cái nhà chẳng là lỗ vốn ?"
Hôm qua bên khu ký túc xá giáo viên còn nhà của vợ chồng bác sĩ Cố xây lắm, lời to, thể xây to hơn nữa. thì rõ ràng là lỗ thật !
Lữ Chi Nhàn lắc đầu với vẻ như vô tình: "Thế thì các cũng hưởng thụ quá đó. Chỉ ở một hai năm mà còn xây nhà mới, đến tư bản cũng dám như ."
Quý Xuân Mai trố mắt: "..."
Cái gì ?
Cô là ?
Cái cô bác sĩ Lữ chuyện đấy?
Cố Tiểu Khê cũng tức đến bật , Lữ Chi Nhàn vẫn vẻ lý lắm.
Cô định chiều theo cái tính của Lữ Chi Nhàn, liền : "Nếu bác sĩ Lữ , thì cô ở một trong phòng lớn, chẳng là kiểu địa chủ gian ác ? Nơi đó ban đầu là trường quân đội phân cho cả nhà bốn chúng ở, mà cô chiếm trọn một , thật sự thấy c.ắ.n rứt lương tâm ?"
Nga
"Cô..." Lữ Chi Nhàn tức giận, mặt đỏ bừng lên.
Cô vốn nghĩ rằng, cho dù Cố Tiểu Khê cái phòng đơn đó phân cho , thì vì thể diện cũng sẽ chẳng gì.
Ai ngờ những thẳng, mà còn mỉa mai cô là địa chủ giàu xổi.