Trọng sinh về thập niên 70: Được chiến thần sủng tận trời - 840

Cập nhật lúc: 2025-12-12 02:29:39
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lữ Chi Nhàn: "..."

Thấy moi gì từ Cố Tiểu Khê, cô liền sang tìm bác sĩ Viên, cũng y như .

Bác sĩ Viên nhíu mày: "Chi bằng cô lời bác sĩ Cố, nghỉ việc hẳn tập trung thi đại học !"

Một tuần bảy ngày, cô nghỉ ba buổi sáng, cộng thêm một ngày chủ nhật, tổng cộng ba ngày, thế mà còn kêu đủ nhẹ nhàng?

Lữ Chi Nhàn nghẹn họng, cuối cùng cũng dám càm ràm thêm gì nữa.

Buổi trưa về nhà, Cố Tiểu Khê cũng nhắc với Lục Kiến Sâm chuyện khôi phục kỳ thi đại học.

Thật đây cô cũng từng nghĩ đến chuyện thi đại học, nhưng bây giờ thấy khá mâu thuẫn, thi thì vẻ cần thiết lắm, mà thi thì cảm giác bỏ lỡ điều gì đó.

Lục Kiến Sâm xoa đầu cô: "Nếu em thi thì thi, coi như trải nghiệm khí học hành trong trường lớp, điều động về Kinh Đô cũng tiện hơn. Còn nếu thì cũng chẳng , em trợ giảng ở trường quân đội , thi cũng quan trọng."

Cô gái nhỏ của , dù ở cũng chẳng cần lo chuyện việc .

Chỗ mời cô đến , là đầy rẫy!

Chỉ mới mấy ngày , lúc gọi điện về báo cáo nhiệm vụ cho đơn vị ở Thanh Bắc, sư trưởng Đường còn , chờ điều về đơn vị sẽ sắp xếp thêm công việc cho Tiểu Khê, giỏi thì nên nhiều!

Cố Tiểu Khê nghĩ nghĩ, cũng thấy đúng.

Nga

Thực thi đại học, mục đích chính cũng chỉ là lấy bằng.

Trước đây bằng cấp thể quan trọng với cô, nhưng bây giờ thì... thật sự cần thiết nữa .

Nhìn sang hai bé con bên cạnh đang uống sữa, trong lòng cô bỗng nhẹ nhõm hẳn.

"Thôi, thi nữa! Dành nhiều thời gian hơn cho hai bảo bối của chúng !"

"Vợ , tối nào tụi về ở phố Cửu Tinh ? Anh tính học kiếm pháp với Vệ Thương." Lục Kiến Sâm bỗng đề nghị.

Cố Tiểu Khê bất ngờ: "Anh học kiếm pháp á?"

Lục Kiến Sâm gật đầu: "Ừ. Cảm giác kỹ năng cận chiến của đến ngưỡng , luyện thêm cũng khó tiến bộ. Anh thấy hứng thú với Kiếm Hồn Thuật của Vệ Thương, thử học một chút."

Tuy là học kiếm pháp, nhưng thực chỉ cần dùng kiếm gỗ cũng .

Sau khi giao chiến, kể cả cầm gậy gỗ, cành cây, cái xẻng, cũng thể xem như kiếm mà dùng .

Cố Tiểu Khê thì hứng thú với kiếm pháp, nhưng cô vẫn ủng hộ Lục Kiến Sâm: "Anh quyết thì cứ học . Vậy tối về phố Cửu Tinh ở. Dù thì Kiều Dương và Tinh Thần cũng bắt đầu , chắc cũng sắp học . Đến lúc đó cứ bảo với ngoài là tụi nhỏ gửi về Hoài thành là xong."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/840.html.]

"Vậy cũng ." Lục Kiến Sâm thấy như cũng .

Trẻ con thể học thứ gì đó, với Tiểu Khê cũng tự do hơn một chút.

Hai bàn bạc xong thì nhanh chóng bắt tay thực hiện.

Vì họ sắp xếp thời gian quá hợp lý, nên gần như chẳng tiếp xúc gì với những liên quan trong trường quân đội.

Giữa tháng 11, thầy Chương và thầy Ninh chuyển nhà mới, trở thành hàng xóm của nhà Cố Tiểu Khê.

Cố Tiểu Khê chỉ mang tính tượng trưng tặng một cân đường đỏ quà mừng, cũng quan tâm gì mấy đến hai nhà đó.

một ông già ngày nào cũng dán mắt theo dõi nhà , xem lúc nào nhà , lúc nào vắng .

Khi cô mặt ở phòng y tế, ông già đó thỉnh thoảng mò đến xem tình hình.

Đầu tháng 12, Lữ Chi Nhàn xin nghỉ ốm, nghỉ luôn để tập trung ôn thi đại học.

Thật Lữ Chi Nhàn cũng chẳng ảnh hưởng gì đến Cố Tiểu Khê, dù cô cũng chỉ nửa ngày.

đến ngày 10 tháng đó, Tây Ninh đón trận tuyết lớn đầu tiên, bác sĩ Viên may trượt ngã gãy chân, Quý Xuân Mai thì cảm nặng, cuối cùng trong phòng y tế chỉ còn mỗi Cố Tiểu Khê.

Hai giờ chiều, thầy Ninh hốt hoảng bế một đứa trẻ ba bốn tuổi đến, đầu thương, chảy m.á.u khá nghiêm trọng.

"Bác sĩ Cố, mau cứu đứa trẻ với! Nó chảy nhiều m.á.u lắm, cần truyền m.á.u ? nhóm m.á.u A, nếu cần truyền, thể dùng m.á.u ."

Cố Tiểu Khê vội vàng kiểm tra và cầm m.á.u cho đứa trẻ.

Sau khi kiểm tra, đúng là đứa bé mất m.á.u khá nhiều.

Nếu đưa đến bệnh viện, khả năng cao sẽ truyền máu, nhưng cô t.h.u.ố.c hồi phục mà, nên lúc truyền nước cho bé, cô lén dùng một ít t.h.u.ố.c đó, như sẽ gì đáng ngại.

Vì truyền nước mất chút thời gian, Cố Tiểu Khê tranh thủ quan sát kỹ đứa trẻ, tiện miệng hỏi: "Thầy Ninh, đứa bé nhà ai ? Trông lạ lắm."

Thầy Ninh cô bằng ánh mắt phức tạp: " thấy nó ở cổng trường quân đội, chắc là trơn trượt vì tuyết rơi nên ngã. Trong nhà cũng chuyện gì to tát, nên bế nó sang đây luôn. Có chắc là cần truyền m.á.u ? thấy tình trạng nó vẻ nghiêm trọng thật đó."

Cố Tiểu Khê lắc đầu: "Không cần. truyền dịch dinh dưỡng , cần truyền m.á.u ."

"Thật sự cần ?" Thầy Ninh nhịn hỏi.

Cố Tiểu Khê thầy Ninh một cái đầy nghi ngờ: "Không cần mà! Thầy thấy sắc mặt đứa bé hồng hào hơn nhiều ?"

"À, đúng , trông vẻ đỡ hơn thật. Y thuật của bác sĩ Cố đúng là chê ." Thầy Ninh đưa tay lau mồ hôi trán.

Loading...