Cố Tiểu Khê thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng học Thuật Kiểm Tra Nói Dối Hoàn Mỹ .
Tiêu hao điểm công đức xong, cô lập tức lái xe bay trở về.
Vừa về đến cổng nhà, thêm một hàng chữ vàng nữa hiện mắt cô.
[Tinh Thần Lực Tăng Trưởng (cần tiêu hao 200 điểm công đức). ]
Cố Tiểu Khê hít sâu một , bất đắc dĩ tiêu hao thêm hai trăm điểm công đức nữa.
Hệ thống đúng là định để cô giữ chút công đức nào qua đêm thật ?
Còn đang nghĩ như , một dòng chữ vàng khác hiện ngay mắt.
[Thị Lực Tăng Cường (cần tiêu hao 15 điểm công đức). ]
Khóe miệng Cố Tiểu Khê giật nhẹ, uể oải để điểm công đức của về con 0.
Về đến phòng, cô thậm chí còn tắm, trực tiếp lăn giường.
Lục Kiến Sâm khi về nhà thì đến phố Cửu Tinh, cùng Vệ Thương luyện kiếm thêm hai tiếng nữa, nhưng vẫn về sớm hơn cô.
Thấy cô mệt mỏi nổi lời nào, bế cô lên, nhẹ giọng hỏi: "Lần nhiệm vụ thì gọi cùng nhé."
Cố Tiểu Khê gật đầu, nhưng gì, chỉ tựa lòng Lục Kiến Sâm, lặng lẽ lắng nhịp tim .
Lục Kiến Sâm dịu dàng xoa nhẹ mái tóc cô: "Muốn ngâm suối nước nóng ?"
Cố Tiểu Khê lắc đầu: "Không ngâm nữa, em tắm ngủ luôn đây. Buồn ngủ quá ."
Lục Kiến Sâm dậy, định xả nước giúp Tiểu Khê thì đột nhiên phát hiện áo cô vài hạt cát.
Anh ngẩn , nghi hoặc hỏi: "Em ... sa mạc ?"
Cố Tiểu Khê gật đầu: "Đi trồng cây đó! Lần em nữa."
Trồng cây dễ kiếm điểm công đức hơn hẳn dọn rác, cô đang định trồng vài nghìn gốc cây cho xong.
Cô thậm chí còn cảm thấy, hệ thống bắt cô học cái Thuật Phục Hồi Linh Mộc Cấp Hai, lẽ cũng là để tiện cho việc trồng cây.
Lục Kiến Sâm : "Lần nhớ gọi theo."
Tuy rõ, nhưng thật vẫn yên tâm để Tiểu Khê một đến sa mạc như .
Đặc biệt là còn ban đêm.
Cố Tiểu Khê xua tay: "Anh lo việc của , trồng cây là em tự ."
Cây Lục Kiến Sâm trồng thì tính điểm công đức của cô mà!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/903.html.]
Đã tính, cô cũng chẳng cần theo.
Anh còn việc khác cần .
Chuyện công đức, cô cũng thể kỹ cho Lục Kiến Sâm , nên đó cô tắm, dùng Thuật Hong Khô khô tóc leo lên giường ngủ luôn.
Lục Kiến Sâm thấy cô đặt đầu xuống gối là ngủ ngay, là cô thực sự mệt nên cũng quấy rầy, nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên trán cô, cũng xuống ngủ cùng. ...
Hai ngày đó, Cố Tiểu Khê vẫn bận rộn với các hoạt động khám bệnh miễn phí và chương trình đổi đồ cũ lấy đồ mới.
Dù bận rộn cả hai ngày, cũng chỉ tích 391 điểm công đức, nhưng cô cảm thấy ý nghĩa.
Sáng sớm ngày 30 Tết, cô với nhà một tiếng ngoài.
Có điều, cô khám bệnh lưu động nữa, mà trực ở phòng y tế của Trường Quân đội Tây Ninh.
Có lẽ vì là Tết, ai về quê thì về, còn ở cũng chẳng đến phòng y tế gì, nên nơi khá vắng vẻ.
mỗi ngang qua phòng y tế đều sẽ ghé đầu chào cô một câu.
Tầm mười giờ sáng, chủ nhiệm Khang đến, mang cho cô một túi gạo, hai hộp sữa bột, hai mươi cân thịt lợn, một cân đường đỏ, và thêm một phong bao lì xì một trăm tệ.
"Bác sĩ Cố, vất vả cho cô ! Hôm nay trực tới bốn rưỡi chiều là thể về nhà nhé. Mấy thứ là phúc lợi Tết dành cho cô."
"Vâng, cảm ơn chủ nhiệm Khang ạ!" Cố Tiểu Khê mỉm cảm ơn.
"Khách sáo gì chứ, đây là thứ cô xứng đáng nhận mà. Lục Kiến Sâm nhiệm vụ ? Tối nay cô ăn Tết ở thế?" Chủ nhiệm Khang hỏi thêm.
" đặt vé tối nay về Kinh Đô, bọn hẹn về thăm nhà một chuyến."
Nghe cô , chủ nhiệm Khang lập tức đề nghị: "Mấy giờ vé thế? Cần đưa cô bến ?"
Cố Tiểu Khê lắc đầu: "Không cần ạ, Tết nhất , đến lúc đó và Lục Kiến Sâm cùng . Nếu bên sắp xếp , khi bọn máy bay cũng nên, nhanh thôi."
"Được, , việc gì cứ tới nhà tìm nhé."
"Vâng." Cô đáp lời, lấy một hộp y tế từ quầy đưa cho ông .
"Chủ nhiệm Khang, đây là hộp t.h.u.ố.c chuẩn cho gia đình, bên trong là t.h.u.ố.c cơ bản cần dùng. Trước từng chuẩn cho đơn vị ở Quân khu Thanh Bắc , giờ nhân dịp Tết, định tặng một hộp. Chỉ là sợ Tết nhất mang quà biếu thì phần tiện."
Chủ nhiệm Khang xong ha ha: "Không , , câu nệ mấy chuyện đó . Nếu mà bệnh thì Tết cũng uống t.h.u.ố.c thôi! Quà thực tế lắm, cô chu đáo quá !"
Ông từng qua, những gói t.h.u.ố.c cấp cứu mà Cố Tiểu Khê chuẩn cho Quân khu Thanh Bắc, là thứ mà tất cả các quân khu đều .
Nga
Có những loại thuốc, mua cũng chẳng mua nổi.
Vì quá vui mừng, chủ nhiệm Khang chuyện với Cố Tiểu Khê thêm một lúc nữa mới rời .
Buổi trưa, khi Cố Tiểu Khê đang ăn cơm thì cuối cùng cũng một bệnh nhân tới phòng y tế.
vì chỉ là ho nhẹ, nên cô chỉ kê một chai siro ho tự chế để bệnh nhân về.