"Liên tục ngã mấy ngày, chị đang thì ngói mái tự dưng rơi xuống đập trúng đầu, cây tự dưng đổ , chim trời cũng bay qua đầu ỉa thẳng xuống , thậm chí uống nước cũng sặc c.h.ế.t..."
"Cố Tiểu Khê, hại chị, thật đấy, em tin trực giác của chị..."
Cố Tiểu Khê Cố Tân Lệ, ánh mắt trầm ngâm: "Cho nên, vì xui xẻo quá, xảy mấy chuyện khoa học giải thích , nên chị cho là g.i.ế.c chị? Rồi mới bỏ trốn? Vậy lúc chị chạy trốn, ai giúp chị?"
Lần Cố Tân Lệ giấu nữa, lí nhí: "Là một trông coi bọn chị, chị ngủ với hai đêm, chị nếu giúp chị, chị sẽ tố , nên mới đưa tiền, lo vé cho chị đưa chị ."
Cố Tiểu Khê , chỉ im lặng: "Thế chị chạy tới tìm , chị định sẽ giúp chị trốn tội, giúp chị về nhà ?"
Cố Tân Lệ lắc đầu: "Chị em sẽ . Chị cũng chẳng về nhà, về đó ba chị cũng chẳng mặt chị. Chị chỉ c.h.ế.t thôi. Cố Tiểu Khê, em cứu chị với!"
"Chị cứu thế nào? Chị tự chị còn định tự sát còn gì?" Cố Tiểu Khê chỉ vết thương bụng cô .
Vết thương sâu, nhưng dấu vết còn , cô chắc là do chính Cố Tân Lệ tự .
Nga
Cố Tân Lệ xong, òa lên : "Nếu chị thế thì vô Trường Quân đội Tây Ninh, cũng gặp em. Chị hết cách . Với , Tết đến nơi , chị lang thang ngoài đường, chị c.h.ế.t ngoài đường."
Cố Tiểu Khê Cố Tân Lệ, để lộ cảm xúc, lặng lẽ dùng Thuật Kiểm Tra Nói Dối.
Phát hiện Cố Tân Lệ dối, Cố Tiểu Khê rơi trầm tư.
"Chị dựa mà cho rằng chỉ cần đến tìm thì sẽ gặp xui xẻo nữa? Có bao giờ nghĩ đến khả năng, chính vì tìm đến nên chị mới càng xui xẻo hơn ? Kẻ g.i.ế.c chị, lẽ càng chị vĩnh viễn câm miệng thì ?"
Cố Tân Lệ lắc đầu: "Không . Trong mơ, chị thường mơ thấy ông nội, ông nhắc đến miếng ngọc bội đó. Chị cảm thấy căn nguyên chuyện chính là miếng ngọc . Tuy chị ông nội dùng cách gì khiến chị nghĩ đang mơ, nhưng chắc chắn ông tìm miếng ngọc đó. Lúc khi chị và em tranh giành miếng ngọc, em đó là đồ của em đúng ? Chứng tỏ em cũng về miếng ngọc . Thật miếng ngọc đó hai cái đúng ?"
Cố Tiểu Khê sững : "Chị hai miếng? Sao chị ?"
Cố Tân Lệ nhắm mắt , khẽ đáp: "Là ông nội trong mơ. Ông luôn miệng chị lấy một miếng ngọc bội, hại c.h.ế.t ông . Còn hỏi chị lúc lấy ngọc, phát hiện ai đó cũng một miếng tương tự ... Nếu thật sự hai miếng, thì miếng còn chắc chắn là ở chỗ em ?"
Nghe đến đây, Cố Tiểu Khê bật : "Thì , chị đến đây là để xác nhận xem liệu miếng ngọc mà chị nghĩ là miếng còn ở ?"
Cố Tân Lệ thể giấu nữa, bèn gật đầu: " , chị suy nghĩ đó."
Cố Tiểu Khê cô một cái, sang bên cạnh, lấy từ trong túi một miếng ngọc bội đưa cho cô .
"Chị xem cái . đào ở nghĩa trang của ông cụ Cố đấy. Trong mộ của ông , ngoài miếng ngọc , còn mấy bức thư, là thư ông và Tạ Châu gửi qua . À, còn một khoản tiền nữa."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/905.html.]
Thấy miếng ngọc đưa đến mặt, Cố Tân Lệ như hóa đá.
Nghe xong những lời Cố Tiểu Khê , cô càng chấn động hơn.
"Còn... còn tiền nữa á?"
Cố Tiểu Khê gật đầu: "Ừ, tiền cũng kha khá đấy. vì rõ nguồn gốc nên giao nộp ."
"Hả? Khoản tiền đó coi như di sản chứ còn gì, em giao nộp gì? Hai chị em chia cũng mà!" Cố Tân Lệ lập tức thấy Cố Tiểu Khê đúng là quá ngốc.
Cố Tiểu Khê thở dài: "Đồ rõ lai lịch, mà dám giữ? Mà , chị xem thử ngọc bội , thật sự cũng thấy nó gì đặc biệt."
Nghe , Cố Tân Lệ bất ngờ rút kim truyền dịch khỏi tay, chút do dự đ.â.m thủng ngón tay , nhỏ m.á.u lên miếng ngọc.
Cố Tiểu Khê: "..."
là cứng rắn thật sự!
Thế nhưng, m.á.u hề thấm ngọc bội.
Cô dùng tay áo lau , m.á.u dính hết vải, còn miếng ngọc thì vẫn sạch bong như cũ.
Không gian mà cô tưởng tượng cũng chẳng hề xuất hiện.
Cố Tân Lệ thất vọng thở dài: "Miếng ngọc chắc là giả ."
Cố Tiểu Khê : "Không thể nào! Ông cụ Cố quý nó đến thế, còn chôn chung với ông nữa mà. Sao mà là đồ giả ? Với , chị chất ngọc mà xem, thế cơ mà, chắc bán cũng khối tiền đấy!"
Cố Tân Lệ hé môi định gì đó, nhưng nhất thời chẳng nên mở lời .
Tuy nhiên, cô đột nhiên cảm thấy, lẽ ngọc bội là giả, mà thật sự chỉ duy nhất một cái ngọc gian.
Dù thì, một thứ nghịch thiên như , thể tồn tại nhiều chứ?
Sau khi nghĩ thông suốt, Cố Tân Lệ với Cố Tiểu Khê: "Miếng ngọc bội , em thể tặng cho chị ?"
Cố Tiểu Khê gật đầu: "Được. điều kiện là chị tự từ thì về chỗ đó, đừng gây thêm rắc rối cho . Hôm nay là Tết, chị lỡ giờ tan ca ."