Khi tiếng chuông điểm mười hai giờ vang lên, Cố Tiểu Khê chúc mừng năm mới ông ngoại, ba và cô Diệc Lan, cả nhà cùng đốt một tràng pháo hoa rực rỡ náo nhiệt.
Có lẽ vì pháo hoa nhà họ độc đáo hơn hẳn, cực kỳ mắt, nên ít hàng xóm quanh đó cũng chạy xem.
Cố Tiểu Khê chợt nhận , nhà cô một nữa vô tình thu hút sự chú ý.
Để tránh gây phiền phức cần thiết, khi b.ắ.n pháo hoa xong, lúc lên lầu nghỉ ngơi, cô cửa hàng trao đổi, mua vài quyển tài liệu, bắt đầu nghiên cứu cách chế tạo pháo hoa.
Càng xem, cô càng thấy hứng thú.
Bản chất của việc chế tạo pháo hoa là phản ứng hóa học, mà nguyên liệu tạo pháo hoa liên quan đến cả vật liệu học, vật lý, hóa học.
Vì tốc độ của cô quá nhanh, nên xem một lúc, cô cuốn hút bởi các hiện tượng cháy nổ trong quá trình đốt pháo.
Đang mải mê như thế, Lục Kiến Sâm tắm xong xuống cạnh cô.
Thấy cô vợ nhỏ đang chăm chú sách về chế tạo pháo hoa, nhẹ nhàng xoa đầu cô: "Sao hứng thú với cái ?"
Cố Tiểu Khê chớp mắt: "Em thấy pháo hoa trong nước bây giờ vẫn quá đơn giản. Em nghĩ thể cải tiến một chút."
Lục Kiến Sâm gật đầu đầy tự hào: "Ý tưởng . muộn , mai hẵng tiếp."
Cố Tiểu Khê gật đầu, nhưng vẫn cố hết quyển sách đang dở dang.
Cô cảm giác... hình như bắt đầu hứng thú với cả kỹ thuật đạn d.ư.ợ.c và các loại công nghệ nổ.
Nghe thì cũng... kỳ quặc.
Thấy Lục Kiến Sâm tắm xong , cô cũng tắm.
Khi cô hong khô tóc, chuẩn lên giường ngủ, thì mắt đột nhiên lóe lên một dòng chữ lớn màu vàng.
[Kỹ năng: Thuật Công Trình Đạn Dược Hoàn Mỹ (cần tiêu hao 100 điểm công đức). ]
Cố Tiểu Khê sững , cô mới chỉ xem mấy quyển sách, nảy chút hứng thú, mà hệ thống cô lĩnh hội Thuật Công Trình Đạn Dược luôn ?
Nhìn điểm công đức còn , ừm, vẫn còn 191 điểm!
Cô do dự, chi 100 điểm công đức, khẽ nhắm mắt , bắt đầu lĩnh ngộ kỹ năng mới.
Sau khi tiêu hóa xong khối lượng kiến thức liên quan, định yên tâm ngủ thì Lục Kiến Sâm kéo cô lòng, cúi đầu hôn nhẹ một cái.
"Vợ , năm mới vui vẻ!"
Cố Tiểu Khê cũng mỉm : "Năm mới vui vẻ!"
Lục Kiến Sâm kìm nén ý , càng sâu thêm nụ hôn .
Thế nhưng, ngay lúc Lục Kiến Sâm càng hôn càng say, Cố Tiểu Khê phát hiện một luồng ánh sáng vàng chặn giữa cô và .
Lục Kiến Sâm chỉ cảm thấy đang hôn ... một luồng khí lạnh băng.
Còn Cố Tiểu Khê thì cảm thấy ánh sáng vàng đó bật ngược ngoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/909.html.]
Khoảnh khắc tiếp theo, trong ánh kim quang rực rỡ, một hàng chữ lớn hiện , cứ nhấp nháy nghịch ngợm mặt Cố Tiểu Khê.
[Kỹ năng: Thuật Bạo Phá Hoàn Mỹ (cần tiêu hao 500 điểm công đức). ]
Cố Tiểu Khê rõ mấy chữ , cả như hóa đá!
Giữa đêm hôm thế , cô học cái gọi là Thuật Bạo Phá Hoàn Mỹ?
Định bắt cô cho nổ cái gì ?
Cô nhắm mắt , dứt khoát để ý tới nữa.
Hiện tại cô chỉ còn 91 điểm công đức, còn cách 500 điểm một đoạn dài lắm!
vấn đề là, cô quan tâm thì thôi, cái hàng chữ vàng chóe vẫn cứ nhấp nháy lượn lờ mắt cô.
Ngay cả khi nhắm mắt , cô vẫn thể cảm nhận ánh sáng vàng lấp lóe phía mí mắt.
Nói nhỉ, hai vệt sáng lượn lờ mắt, hỏi xem ai ngủ cho nổi?
Dù thì, cô là ngủ !
Không ngoài kiếm điểm công đức, cô cố tình rúc lòng Lục Kiến Sâm thêm một chút.
Lục Kiến Sâm cũng tự nhiên mà ôm cô lòng, ôm chặt.
Thế nhưng, khoảnh khắc tiếp theo, một luồng kim quang chói lòa bỗng nhiên tách hai họ .
Lần , Lục Kiến Sâm thậm chí còn thấy luồng kim quang đó.
Anh kinh ngạc chằm chằm ánh sáng vàng đang chia cắt và Tiểu Khê, mất một lúc lâu mới lấy phản ứng.
Nga
"Vợ , em thấy ? Ánh sáng vàng kìa!"
Cố Tiểu Khê thấy Lục Kiến Sâm cũng thấy ánh sáng, lập tức bật dậy: "Anh thấy trong ánh sáng vàng chữ gì ?"
Lục Kiến Sâm kỹ một hồi lắc đầu: "Không thấy. Chỉ thấy một luồng sáng vàng ngăn cách chúng , chứ thấy chữ. Em cũng thấy ?"
Cố Tiểu Khê vật xuống giường, mặt mày ủ rũ như còn thiết sống: "Thấy chứ! Em chỉ thấy ánh sáng vàng, mà còn thấy cả mấy dòng chữ thúc em nhiệm vụ nữa . Lục Kiến Sâm, em ngủ, em nhiệm vụ."
Tết nhất , thể để cô nghỉ ngơi một chút ?
Có chuyện gì nghiêm trọng đến mức qua giao thừa, mồng 1 Tết sớm tinh mơ cơ chứ!
Lục Kiến Sâm ho nhẹ một tiếng: "Hay là... cùng em nhiệm vụ nhé?"
Vừa , vươn tay định ôm Tiểu Khê đang xuống, nhưng kết quả là, tay thể xuyên qua lớp kim quang đó.
Lục Kiến Sâm lập tức sốt ruột, vội vàng bật dậy xuống giường: "Tiểu Khê, dậy , nhiệm vụ thôi."
Cố Tiểu Khê thấy giọng nghiêm túc hẳn lên, cũng đành uể oải bò dậy, mang giày, quần áo, cùng Lục Kiến Sâm xuống lầu, ngoài.
Lên xe bay năng lượng, Lục Kiến Sâm phát hiện luồng ánh sáng vàng vẫn còn tồn tại, vẫn ngăn cách giữa và Tiểu Khê, sắc mặt vì thế càng thêm nghiêm trọng.
"Trước đây, khi em lười nhiệm vụ, cũng từng xuất hiện tình trạng như ?" Lục Kiến Sâm dịu dàng hỏi Tiểu Khê, lúc đang tâm trạng .