Nghe , Tạ Như càng ngạc nhiên: "Cũng? Còn ai nữa cũng trốn ?"
Cố Tiểu Khê bất đắc dĩ : "Cố Tân Lệ đó! Cô cũng phán lao động cải tạo mà, thế mà cũng trốn mất, còn chạy lên Trường Quân đội Tây Ninh tìm nữa."
"À?" Tạ Như cũng giật : "Họ trốn kiểu gì chứ?"
"Chắc là giúp họ thôi! mà, cô thể mơ chuyện thì cũng kỳ lạ đấy? Có khi nào... bà mơ, mà gì đó cho bà ?"
"Chuyện ... chuyện chắc ?" Tạ Như giờ từng nghĩ theo hướng đó.
"Chuyện gì cũng khả năng hết. Mà , dạo tin tức gì của ba cô ? Ông vẫn về nhà ?"
Tạ Như ngượng ngùng gật đầu: "Ừm! Ông đúng là về nữa. Mất tăm luôn, chẳng chút manh mối nào. Mẹ khi viện thì càng kỳ quái, lúc lúc , cứ như điên . Sáng nay tin Tất Văn Nguyệt trốn, bà còn sặc cả nước. cảm giác bà thật sự tin là Tất Văn Nguyệt sẽ tới g.i.ế.c bà ."
"Thế báo công an ?"
"À? Chuyện cũng báo công an ?" Tạ Như giờ nghĩ đến chuyện đó.
Nhà Tạ Như vốn rối tung lên , Tạ Như thật sự dính thêm chuyện gì nữa.
"Báo công an để phòng cũng mà. Mẹ cô chắc chắn ít chuyện đấy. Chỉ là trong lòng bà phòng quá sâu, hỏi cũng chẳng moi gì."
Cố Tiểu Khê thật một ý nghĩ, chỉ cần bà cụ Tạ còn sống, thì Cố Trạch Sinh và Yến Hồi sớm muộn cũng sẽ tìm đến bà .
Thậm chí, cô còn cảm thấy bà cụ Cố thể sẽ mò lên tận Kinh Đô.
Dù , tiền hai nghìn tệ đối với kiểu như bà cụ Cố vẫn là món hấp dẫn.
"Hay là... ... lát nữa báo công an?" Tạ Như bỗng quyết định lời Cố Tiểu Khê.
Nga
Báo công an thì vẫn thấy yên tâm hơn.
"Ừm. Mình vẫn nên tin pháp luật và nhà nước." Cố Tiểu Khê gật gật đầu.
Tạ Như gì nữa, im lặng một lát : "Tiểu Khê, khoản tiền , cô thể đưa năm trăm ? Dạo cần tiền lắm."
Cố Tiểu Khê cô một cái: "Cô chắc chỉ cần năm trăm thôi ? Có cần đưa thêm ?"
Tạ Như lập tức lắc đầu: "Không cần nhiều quá . Tiền để ở chỗ cô mới an . Chứ tiền mà cầm nhiều, giữ cũng chẳng nổi."
"Ừm." Cố Tiểu Khê móc tay túi áo khoác, lôi một xấp tiền dày cộp đưa cho cô .
Tạ Như tròn mắt: "Cô còn mang theo nhiều tiền thế ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/924.html.]
Cố Tiểu Khê khẽ : "Cô quên bây giờ là dịp gì ? Tết mà! Vừa nãy đến nhà lì xì cho hai đứa nhỏ nhà cũng cả đống. Tiền mừng tuổi của con thì tiền của mà! gom tiền mừng tuổi mấy hôm nay cũng mấy nghìn ."
"Trời? Vậy cô nuôi con cũng giàu to còn gì!" Tạ Như khô khốc.
"Ừ đấy! Chủ yếu là nhờ nhà quan hệ , bạn bè cũng nhiều, họ mừng tuổi cho tụi nhỏ cũng hậu hĩnh." Cố Tiểu Khê , giọng điệu đầy thoải mái.
" sẽ lì xì thêm một ít cho bọn trẻ." Tạ Như lấy thêm hai trăm tệ đưa cho hai đứa nhỏ.
Cố Tiểu Khê nhịn , nhưng vẫn từ chối khoản tiền đó: "Cô lòng là , giờ cô cũng đang thiếu tiền, cần đưa nữa . Trước đây lì xì một là . Đợi bên cô manh mối gì, hoặc cô phát hiện điều gì thì nhé!"
"Ừ, . còn chút việc nên đây. khi vẫn nhắc cô một câu, Tất Văn Nguyệt trốn thoát , thể sẽ tìm gây chuyện, nhưng cũng thể sẽ nhằm cô. Người cô ghét nhất, chính là cô đấy." Tạ Như với vẻ nghiêm túc.
"Ừ, . Cô cũng cẩn thận một chút nhé. Cái gã thầy bói mà cô từng tiếp xúc gì . Nếu đụng mặt , nhớ cẩn thận." Cố Tiểu Khê cũng nhắc nhở một câu.
Tạ Như gật đầu, nhanh đó liền rời .
Cô khỏi, Lục Kiến Sâm liền bước tới, ánh mắt nghiêm túc Cố Tiểu Khê.
"Cố Tân Lệ trốn ? Còn đến Trường Quân đội Tây Ninh? Sao em với ?"
Cố Tiểu Khê chớp mắt: "Em vốn định với . mấy ngày Tết bận quá, trong nhà vui vẻ náo nhiệt, em nghĩ là đừng phá hỏng khí thì hơn."
Lục Kiến Sâm bất lực xoa đầu cô: "Nói chuyện với mà còn suy nghĩ phá khí ?"
Cố Tiểu Khê dậy, hôn nhẹ lên má một cái: "Không . Chỉ là đó em quên mất."
Lục Kiến Sâm khẽ hít sâu một , một tay ôm lấy eo cô cúi đầu hôn lên môi cô.
Mãi đến khi Lục Kiều Dương và Lục Tinh Thần đồng thời ngẩng đầu , mắt mở to hết cỡ, Lục Tinh Thần thậm chí còn phát tiếng nghiến răng đầy giận dỗi, Lục Kiến Sâm mới nhận , liền buông vợ .
Cố Tiểu Khê mặt đỏ bừng, đẩy một chút.
Thật cô chỉ dỗ vui, mới cố tình hôn một cái.
mà cũng dễ trêu quá !
"Tiểu Khê, chúng phòng chuyện nghiêm túc về chuyện ." Giọng Lục Kiến Sâm bỗng trở nên nghiêm túc.
Anh đưa con gái và con trai nhà, giao cho ông bà nội trông nom, kéo tay vợ phòng.
Vừa phòng, Cố Tiểu Khê còn kịp gì, Lục Kiến Sâm ôm chặt lòng, hôn mạnh lên môi cô.
Cố Tiểu Khê giơ tay định đẩy nhưng thật.