"Tiểu Khê, tụi em thang máy bên phía tây đến lớp học, Kiều Dương và Tinh Thần lớp của ở . Có việc gì thì gọi cho ." Vệ Thương dặn dò.
"Vâng, vất vả cho ạ!" Cố Tiểu Khê gật đầu.
Lục Kiến Sâm cũng khẽ gật đầu cảm ơn Vệ Thương, đó về phía Lục Tinh Thần đang chạy phía dẫn đường.
Tới đây thì hai nhóc con chính là "chủ nhà", đứa thì dắt ba , đứa thì hướng dẫn viên.
"Mẹ ơi, bên nè... Đây là chỗ tụi con tập thể d.ụ.c buổi sáng..."
"Bên là phòng học công nghệ của tụi con..."
"Mẹ, đây là thư viện của trường con..."
Cố Tiểu Khê kiên nhẫn , trong lòng ngừng cảm thán.
là trường học của hành tinh văn minh cấp cao, cơ sở vật chất cũng quá xịn xò !
Lớp học của tụi nhỏ ở tầng năm, thang máy mới tới.
Khi thang máy, Cố Tiểu Khê phát hiện nó thật sự hề bình thường, thang máy chức năng kiểm tra tự động các chỉ như nhiệt độ, độ ẩm, nồng độ oxy, thậm chí còn hệ thống nhận diện phận trong thang.
Lục Kiến Sâm thấy Tiểu Khê chăm chú màn hình trong thang máy thì cũng nghiêng đầu qua xem thử.
Vừa rõ, cũng ngạc nhiên.
"Xem , cho con học ở đây đúng là yên tâm!"
Cố Tiểu Khê gật đầu: "Công nghệ đúng là cao cấp thật."
Không hiểu khiến cô nổi lên ý , nghiên cứu thử cái thang máy mới , nhất là tháo xem kỹ một chút!
Thang máy dừng ở tầng năm, Cố Tiểu Khê một nữa ngạc nhiên.
Vì cả tầng năm chỉ đúng một lớp học, chính là lớp của bọn trẻ.
Phòng học thật sự rộng, thậm chí còn cả khu nghỉ ngơi và khu vui chơi.
Cố Tiểu Khê và Lục Kiến Sâm đến sớm, trong lớp mấy đứa trẻ và phụ sẵn.
Cố Tiểu Khê vốn nghĩ, con gái lanh lợi như , chắc chắn ở trường sẽ là đứa trẻ các bạn yêu quý. Ai ngờ, bước , một bé gái tầm hai tuổi trợn mắt con bé, miệng còn với một đứa bé cùng tuổi bên cạnh: "Cái đồ phiền phức Lục Kiều Dương đến kìa!"
Tâm trạng Cố Tiểu Khê lúc đó, thật là chột .
Con gái dễ thương như , rõ ràng là một tiểu thiên sứ, thể gọi là đồ phiền phức chứ?
con bé thì ? Ủa, con bé chẳng hề giận dữ?
"Mẹ, đừng để ý bạn , bạn là đứa nhè, gan bé, thật bạn mới là đồ phiền phức của lớp ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/932.html.]
Cố Tiểu Khê xong, tự dưng thấy lòng an ủi bởi sự rộng lượng và tinh thần lạc quan của con gái.
Cô ôm con bé lên, thơm nhẹ lên má nó: "Ừ. Bảo bối của là tiểu thiên sứ dễ thương nhất đời."
"Mẹ, , còn con thì ? Con cũng là tiểu thiên sứ của đúng ?"
Lục Tinh Thần xưa nay vốn chẳng để ý mấy đứa nhè, nên nãy nhóc chẳng thèm bận tâm đến cái đứa con nít . giờ thơm chị , cũng thơm.
Cố Tiểu Khê bật , đặt con gái xuống, xoa nhẹ mái đầu mềm của con trai: "Ừ, con cũng là tiểu thiên sứ của ."
Lục Tinh Thần lập tức tươi như hoa nở.
Bên nhà họ khí vui vẻ bao nhiêu, thì đứa bé Lục Kiều Dương gọi là đồ bắt đầu gào , kéo tay một phụ nữ mặc váy xanh lá, miệng gào lên: "Mẹ ơi, ơi, con là đồ ! Con mà!"
Người phụ nữ mặc váy xanh lá ngượng ngùng Cố Tiểu Khê: "Xin nhé! Bé nhà đúng là thật."
Cố Tiểu Khê thấy thái độ cô cũng , nên chẳng để bụng: "Không . Trẻ con mà, lớn chút sẽ bớt thôi."
"Mẹ, chỗ của con nha?" Lục Tinh Thần bỗng giành chị , mở lời.
Lục Kiều Dương liền : "Mẹ, với ba oẳn tù tì , ai thắng thì chỗ của con, ai thua thì chỗ em trai."
Nga
Cố Tiểu Khê: "..."
Cô ngước mắt Lục Kiến Sâm, khóe môi giấu nổi ý .
Lục Kiến Sâm thì quá quen với cảnh hai đứa nhóc tranh giành , nên dứt khoát bế thằng con trai lên: "Chị con lớn hơn, để với chị , sẽ với con."
Cái trò oẳn tù tì gì đó, để dành về phòng chơi riêng với vợ cũng , bây giờ miễn .
Thế là, Cố Tiểu Khê xuống chỗ của con gái.
Ghế của trẻ con nhỏ xíu, bàn cũng nhỏ xíu, mềm mềm, dựa cứ như tựa lưng lên gối.
Còn sàn thì khỏi lo, vì sàn trải t.h.ả.m dày và mềm, lỡ ngã cũng chẳng .
Rảnh rỗi, Cố Tiểu Khê ngó qua danh sách học sinh đặt bục giảng.
Trước giờ cô hỏi kỹ, hóa lớp con gái tổng cộng hai mươi ba đứa, nhiều, cũng ít.
Cô xem xong danh sách, đưa mắt quanh lớp thì ngoài cửa mấy phụ dẫn con .
Vì quen , nên chỉ gật đầu chào xã giao tự tìm chỗ .
Mười lăm phút , giáo viên chủ nhiệm là cô Tần cùng hai cô giáo phụ trách sinh hoạt đẩy mấy xe thực phẩm tươi .
Cố Tiểu Khê cuối cùng cũng thấy cô Tần mà con gái nhắc suốt. Người cô Tần cao, dáng mảnh khảnh, lên hai lúm đồng tiền, hiền lành, đeo một cặp kính mắt màu xanh băng.
"Chào các bậc phụ , chào các con! là giáo viên chủ nhiệm của các bé –Tần Diệp. Trước khi bắt đầu buổi họp phụ , sáng nay chúng sẽ một buổi học kỹ năng sống, nội dung là nấu một bữa sáng bằng nguyên liệu tự nhiên cho các con."
"Trong ba tháng tới, trường học của chúng sẽ định kỳ mở các lớp dạy nấu ăn. Hôm nay chỉ là một buổi khai mở để các bé quen."