Trọng sinh về thập niên 70: Được chiến thần sủng tận trời - 990

Cập nhật lúc: 2025-12-12 06:14:05
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cũng chính khoảnh khắc Lục Kiến Nghiệp xuống, Tất Văn Nguyệt mới giật tỉnh táo , hoảng hốt vỗ vỗ ngực.

"Anh đến lên tiếng một tiếng?"

Lục Kiến Nghiệp chăm chú , như đang suy nghĩ điều gì đó: "Lá thư đó do cô đúng ?"

Chỉ một câu , khiến Tất Văn Nguyệt ngay lập tức sững : "Anh gì cơ?"

Lục Kiến Nghiệp đáp, chỉ im lặng .

Anh tin cô thấy gì.

Tất Văn Nguyệt lúc mới phản ứng : "Là em mà. Nếu em , thể đến đây?"

Lục Kiến Nghiệp : " đến là để xem, rốt cuộc là ai giả mạo cô thư cho ."

Tất Văn Nguyệt: "..."

Lục Kiến Nghiệp... thể nhận nét chữ của cô ?

Thật từng nghĩ đến chuyện thư cho Lục Kiến Nghiệp. Cô thậm chí bao giờ thư cho .

Trước giờ, chỉ Lục Kiến Nghiệp thư tình cho cô .

Tất nhiên, mấy lá thư tình đó, cô đều tiện tay ném thùng rác.

Ngay cả đôi thư cho , thì cũng là do Hà Lâm bắt chước nét chữ của cô .

"Tất Văn Nguyệt, cô tìm việc gì?" Lục Kiến Nghiệp thẳng vấn đề.

Tất Văn Nguyệt hít sâu một , Lục Kiến Nghiệp: "Em hết tiền , cho em ít tiền ! Ở ngoài tiền thật sự khó sống, đến cơm em cũng sắp mà ăn."

Lục Kiến Nghiệp chỉ tay bộ đồ : "Cô hết tiền , mà vẫn còn tiền mua quần áo mới ?"

Thấy Lục Kiến Nghiệp từ chối , sắc mặt Tất Văn Nguyệt lập tức sa sầm xuống: "Cái em tự mua, là khác cho đấy. Anh chỉ cần bây giờ tiền . Không đúng, chắc chắn là tiền. Anh đến Tây Ninh, ba thương như , chắc chắn cũng cho ít tiền đúng ? Em cũng đòi nhiều, cho em năm trăm thôi!"

Lục Kiến Nghiệp sự mặt dày vô sỉ của cô cho bật : "Cô đúng là chẳng đổi chút nào. Nếu cô từ xa đến chỉ để đòi tiền , thì xin . tiền cho cô, một xu cũng ."

Anh từng thích cô , nhưng kẻ ngốc thật sự.

Anh thằng ngốc vì cô bao năm trời, đến đây là đủ !

"Anh cho em một đồng nào?" Giọng Tất Văn Nguyệt gần như thể tin nổi, sắc bén hẳn lên.

Lục Kiến Nghiệp từ đến nay bao giờ từ chối cô bất cứ điều gì.

Chỉ cần cô mở miệng, bất kể là gì, miễn , đều sẽ cho.

"Tất Văn Nguyệt, cô đừng vòng vo nữa, thẳng , rốt cuộc cô gì? Tiền cũng . Cô thì đây."

Nói xong, Lục Kiến Nghiệp dậy, định rời .

Tất Văn Nguyệt lập tức đưa tay túm lấy : "Anh !"

còn ăn cơm mà, thể bỏ .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/990.html.]

"Xin ! Giữa hai ly hôn , nghĩa vụ bất cứ điều gì vì cô, càng nghĩa vụ cho cô tiền." Lục Kiến Nghiệp hất tay cô , bỏ .

Lần , thật sự rời .

Tất Văn Nguyệt tức tối, lập tức lao ngoài.

"Lục Kiến Nghiệp, cho ! Anh ..."

"Lục Kiến Nghiệp, tàn nhẫn đến ? cần năm trăm nữa, một trăm cũng mà..."

"Lục Kiến Nghiệp, đừng ! Đừng ! Nếu , sẽ mãi mãi, mãi mãi bao giờ thấy nữa..."

Theo tiếng hét ngày càng xa, ít trong nhà ăn quốc doanh đều ngỡ ngàng .

"Người gì mà kỳ lạ, lúc thì đòi năm trăm, lúc một trăm."

"Ê, gần họ nãy đấy, hai đó ly hôn ! Trời ơi! Kiểu gì thế ." Một bà cô lắc đầu liên tục.

Một bà thím gần cửa thậm chí còn bưng cả bát mì xem.

Cố Tiểu Khê vẫn yên tại chỗ, hề nhúc nhích.

Nga

lúc đó, mấy món cô gọi cũng dọn lên, khiến bàn ăn mặt cô còn trống trải nữa.

động đậy, còn một lý do khác, bởi ba ông già cũng vẫn rời .

Hơn nữa, cô để ý thấy khi Lục Kiến Nghiệp và Tất Văn Nguyệt đang tranh cãi, ông lão mặt mũi bất thường vẫn luôn chăm chú quan sát Lục Kiến Nghiệp.

Thậm chí, khi Tất Văn Nguyệt bắt đầu những lời vớ vẩn khó , ông còn nhíu mày .

Trông như kiểu đang tỏ ghét bỏ Tất Văn Nguyệt.

... ánh mắt chán ghét khác với kiểu chán ghét của những chỉ đơn giản là xem kịch vui.

Giống như là...

Giống như chuyện đúng theo "kịch bản" mà ông đặt , nên ông hài lòng.

Hả?

Nghĩ đến đây, Cố Tiểu Khê đột nhiên nhận một vấn đề.

Tất Văn Nguyệt là bỏ trốn, chắc hẳn cũng giống như Cố Tân Lệ hồi đó, trốn tay trắng một xu dính túi?

mới mặt dày hổ mà đòi tiền Lục Kiến Nghiệp.

Cũng thể cô cố ý vẻ t.h.ả.m thương khi lóc mặt Lục Kiến Nghiệp, mà là thật sự từng lạnh cóng, từng đói khát.

Bởi vì tay Tất Văn Nguyệt xuất hiện vết lở loét do sương lạnh.

đó, cô chú trọng chăm sóc da dẻ, thể nào để tay đông lạnh đến mức đó.

Cố Tân Lệ ngày đó trốn giúp.

Vậy thì Tất Văn Nguyệt bỏ trốn, chắc cũng ngoại lệ.

Loading...