Trọng sinh về thập niên 70: Được chiến thần sủng tận trời - 996

Cập nhật lúc: 2025-12-12 06:17:47
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khác biệt giữa trai là ở chỗ: tình cảm của đối với Tất Văn Nguyệt là trách nhiệm, còn tình yêu của trai dành cho chị dâu là một chuyện ngọt ngào và hạnh phúc.

Cố Tiểu Khê thấy Lục Kiến Nghiệp hiểu ý của thì cũng thêm nữa.

Thật cô cũng nhiều.

"Sau cố gắng phát triển sự nghiệp ! Phấn đấu thăng chức! Làm một lính đạt chuẩn! Chuyện tình cảm thì nên nghĩ kỹ khi ! Đừng hành động bốc đồng! Ngoài , nhân phẩm quan trọng đấy!" Lục Kiến Sâm vỗ vai em trai, giọng đầy chân thành.

Anh thật sự cảm thấy vợ đúng, Lục Kiến Nghiệp đúng là kiểu nên tập trung sự nghiệp.

Chuyện tình cảm gì đó, đầu óc Lục Kiến Nghiệp phát triển đến mức thể xử lý . Mười năm tám năm nữa hẵng tính chuyện lập gia đình, khi tìm thích hợp thì hãy tiến đến cũng muộn.

một chuyến, hao tốn ít sức lực và thể lực, nên Cố Tiểu Khê bếp một bàn đồ ăn ngon để tự thưởng cho .

Tất nhiên, Lục Kiến Sâm cũng bếp phụ giúp.

Hai cùng bận rộn trong bếp, cùng những việc nhà giản dị nhất, nhưng cảm giác mang ấm áp và hạnh phúc đến lạ.

Lục Kiến Nghiệp nghĩ thầm, tình yêu nhất, chắc chắn chính là giống như trai và chị dâu .

Lúc ăn cơm, Lục Kiến Nghiệp luôn cảm thấy bản giống như thừa .

Sự ăn ý giữa trai và chị dâu khiến ngưỡng mộ, một nữa nhận thất bại của chính .

Anh trai bảo cố gắng thể hiện, chăm lo sự nghiệp, lẽ cũng vì thấy thật sự hiểu tình yêu, yêu một là thế nào.

Ăn cơm xong, chuyện riêng với trai một lúc.

"Anh , là ngày mai em cùng đến đồn công an thêm chuyến nữa? Nếu Tất Văn Nguyệt đưa sớm, trong lòng em cứ thấy bất an."

Lục Kiến Nghiệp nghiêm túc .

Trong tiềm thức, vẫn nghĩ rằng như Tất Văn Nguyệt từng trốn một , lỡ trốn thêm nữa thì ?

giống như một quả b.o.m hẹn giờ , mang cảm giác bất .

"Ngày mai đúng là định đến đồn công an nữa. Nếu thì cùng luôn ." Lục Kiến Sâm thật cũng thấy Tất Văn Nguyệt đưa càng sớm càng .

Chuyện ngày mai định tự giám sát cho chắc. ...

Sáng hôm .

Vì buổi sáng tiết học, nên ăn sáng xong là Cố Tiểu Khê học luôn.

Lục Kiến Sâm vì xử lý chuyện liên quan đến Yến Hồi và Tất Văn Nguyệt nên cùng Lục Kiến Nghiệp đến đồn công an.

khi Cố Tiểu Khê tan học thì bất ngờ thấy Lục Kiến Nghiệp đang đợi bên ngoài lớp học.

Cô sững một lúc, nghi hoặc hỏi: "Sao em ở đây?"

Lục Kiến Nghiệp gọi cô sang một bên mới : "Chị dâu, lão già đó vượt ngục !"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/996.html.]

Cố Tiểu Khê đơ cả : "Lại vượt ngục nữa hả? Sao thế ? Đồn công an bao nhiêu trông nổi ông ?"

Hôm qua cô còn đặc biệt nhắc nhở bên đồn công an mà!

Rốt cuộc là ông trốn kiểu gì?

Nga

Chẳng lẽ, nội gián trong nội bộ đồn công an ?

Lục Kiến Nghiệp kéo cô một góc mới kể: "Tối qua, tay lão già đó vẫn còng, còn trói một cột sắt. ... ông tự chặt đứt tay để tháo còng."

Cố Tiểu Khê nữa c.h.ế.t lặng: "Ông thà bỏ luôn một cánh tay cũng trốn? Mà còn trốn thoát thật luôn?"

Lục Kiến Nghiệp cũng đầy vẻ khó hiểu: " ! Cái tay đứt đó vẫn còn treo lủng lẳng ở đó! Em đến , đất là máu, đúng là tay của lão già đó. Còn con d.a.o ở thì ai . Trốn bằng cách nào cũng chẳng ai rõ. Giống như... giống như bốc khỏi thế giới ."

Cố Tiểu Khê nhíu mày: "Anh trai em ?"

"Còn đang ở bên đồn công an. Anh bảo em về ."

Nghe đến đây, Cố Tiểu Khê bộ về nhà, gửi tin nhắn cho Lục Kiến Sâm qua Quang Não.

Tin cô gửi , Lục Kiến Sâm nhắn ngay.

"Lão già đó chắc là thuật thôi miên, thôi miên mang cơm cho , đó dùng nội lực bẻ gãy cánh tay, mặc quần áo của mang cơm để trốn ngoài."

Cố Tiểu Khê: "..."

Tự dưng cô thấy cạn lời ghê gớm!

nhanh cô nhớ một chuyện khác: "Thế còn Tất Văn Nguyệt? Cô trốn theo luôn chứ?"

"Không. Vẫn đang giam giữ. Sắp đến đưa ."

Cố Tiểu Khê thở phào nhẹ nhõm. May quá, may mà Tất Văn Nguyệt trốn .

Hoặc thể là, Tất Văn Nguyệt chỉ là bình thường, khả năng để trốn.

Nếu khả năng, chắc chắn cô cũng chuồn luôn .

Về đến nhà, Cố Tiểu Khê lấy một nắm tiền đồng , dùng để bói phương hướng của Yến Hồi.

Ba giây , những đồng tiền rơi xuống, chỉ hướng về phía bắc của Trường Quân đội Bắc Tây Ninh.

Cố Tiểu Khê suy nghĩ kỹ một chút, phía Bắc Trường Quân đội Bắc Tây Ninh chẳng là núi ?

Ở đó mấy ngọn núi liền, chẳng lẽ lão già khi trốn thoát chạy lên núi?

Lúc đang vo gạo trong bếp, cô bỗng nghĩ một khả năng khác.

Yến Hồi là một lão cổ hủ, lẽ hiểu về Trung y.

Giờ ông thương, thể chạy lên núi tìm t.h.u.ố.c tự chữa trị?

Loading...