Trọng sinh về thập niên 70: Được chiến thần sủng tận trời - 997

Cập nhật lúc: 2025-12-12 06:18:30
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghĩ , cô liền đem suy đoán của cho Lục Kiến Sâm .

Sau đó, cô cũng lười nấu cơm, trực tiếp lấy ít thức ăn từ trong gian , sơ qua để bàn, để Lục Kiến Nghiệp tự ăn, còn thì ngoài.

Lục Kiến Nghiệp đuổi theo hỏi một câu: "Chị dâu, chị ăn cơm mà ngoài ?"

"Ừ, chị việc." Cố Tiểu Khê phất tay rời .

Rời khỏi Trường Quân đội Tây Ninh, cô gieo quẻ một nữa, về phía dãy núi phía Bắc.

Nga

thử xem liệu thể tìm lão già .

Chỉ là, khi cô đến vị trí đồng xu chỉ điểm, thể xác định chính xác phương hướng.

Núi rộng thế , chẳng lẽ lùng sục từng ngọn một?

Đợi đến lúc cô tìm thì cao chạy xa bay .

lúc , một hàng chữ lớn màu vàng đột nhiên lướt qua mắt cô:

[Kỹ năng 1: Thuật Dò Tìm Sinh Mệnh Bằng Mắt (cần tiêu hao 1000 điểm công đức). ]

Cố Tiểu Khê sững , đó mắt sáng lên, lập tức thanh toán điểm công đức tương ứng.

Mười giây , cô ngay lập tức kích hoạt Thuật Dò Tìm Sinh Mệnh, quét qua một lượt những sinh vật sống núi .

Sau đó, cô nhanh chóng lọc một sinh thể sức mạnh tương đối cao, dùng Thuật Dò Tìm Sinh Mệnh Bằng Mắt lên từng đối tượng.

Chỉ trong chốc lát, hình ảnh về vị trí khóa hiện , và phóng to ngay trong đầu cô.

Lần rõ sinh vật đó là gì.

Chỉ tiếc rằng, đối tượng cô định vị là Yến Hồi.

Thế là cô men theo núi mà , liên tục thử nghiệm Thuật Dò Tìm Sinh Mệnh Bằng Mắt của .

Sau gần mười thử, cuối cùng cô cũng thấy một lão già đang trốn một tảng đá ở lưng núi.

Không thể phủ nhận, đúng thật là Yến Hồi với một cánh tay cụt.

Lúc , tay ông thoa thuốc, còn dùng vải xé từ quần áo để băng bó tạm thời.

Hiện tại, ông đang cầm vài đồng xu, dường như đang gieo quẻ.

Cố Tiểu Khê còn kỹ hơn một chút thì hình ảnh trong đầu biến mất.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/997.html.]

Cô tính toán sơ bộ vị trí và cách, leo lên núi, suy nghĩ đối sách.

Lão già còn đồng xu trong tay?

Rõ ràng hôm qua lúc bắt, tất cả đồ vật ông đều lục soát mà?

Chẳng lẽ, ông cũng thứ gì giống như gian lưu trữ?

Nếu , thì chẳng lẽ ông sớm chôn giấu chúng trong núi?

Rốt cuộc là đây?

Bất kể là thế nào, hôm nay cô nhất định bắt ông .

, tốc độ di chuyển của cô trong núi nhanh đến mức như bay.

Từ chân núi lên tới sườn núi, cô chỉ mất chừng mười phút.

Mà tên Yến Hồi rõ ràng cũng kẻ tầm thường, gieo một quẻ đại hung, nên khi Cố Tiểu Khê đến lập tức đổi chỗ, chạy trốn.

Chỉ là, ông chạy thoát Cố Tiểu Khê.

Thậm chí, khi ông chạy về phía vách núi bên sườn, cô còn đường tắt, trực tiếp chặn đầu ở một chỗ đầy bụi rậm gai góc.

"Ôi chao, trùng hợp ghê! Sao gặp ông ở đây nhỉ? lên núi săn mà cũng đụng mặt ông !" Cố Tiểu Khê lão già mặt đen sì mắt, đầy ẩn ý.

Yến Hồi lúc cũng giả vờ nổi nữa, giọng lạnh băng : "Tao ngay con nha đầu thối nhà mày đơn giản. Là mày ? Người đó chính là mày, đúng ?"

Cố Tiểu Khê vẻ hiểu: "Ý gì ? Ai là ? Ông xem nào."

Yến Hồi cô, gương mặt u ám: "Mày đừng giả ngây. Miếng ngọc đó đang ở chỗ mày đúng ? Nếu miếng ngọc thần kỳ , mày thể nào tìm tao."

Cố Tiểu Khê tỏ vẻ khó hiểu ông : "Ông đang miếng ngọc nào ? chẳng hiểu gì cả. mà, tìm ông, chẳng vì hôm qua hạ độc ông ? Trên ông độc hạ, phát mùi lạ đặc trưng. Ông tự ngửi , nghĩa là ngửi ."

Yến Hồi sững , lập tức đưa tay áo lên ngửi ngửi.

nhanh, ông cau mày: "Mày lừa tao? Mày vốn hạ độc tao. Rõ ràng là nhờ miếng ngọc đó nên mày mới tìm tao."

"Thế ông xem, miếng ngọc ông là miếng nào? Thần kỳ chỗ nào? tò mò đấy!" Cố Tiểu Khê đúng thật ông kể.

Yến Hồi lạnh một tiếng: "Vừa mày chạy nhanh lắm mà! Cả đặc công cũng chẳng bằng. Mày dám miếng ngọc thần kỳ cải thiện thể chất của mày ? Phải là mày mang tướng đoản mệnh, cơ thể yếu ớt chẳng sống lâu. Dạng như mày, lẽ c.h.ế.t sớm mới , thế mà còn chạy dễ dàng lên núi, bản chuyện đó khoa học ."

"Ơ? Không khoa học ? Một lão già gãy mất một cánh tay như ông mà vẫn leo lên núi thì khoa học chắc? Bao nhiêu canh giữ ông, ông thuật co xương bay mà thoát khỏi đồn công an ?"

Nói đến đây, Cố Tiểu Khê dừng , liếc từ xuống đ.á.n.h giá ông : "Ông mới trốn đầu. Ông trốn kiểu gì? thật sự tò mò đấy!"

Yến Hồi hừ lạnh một tiếng: "Muốn moi lời tao ? Tao cũng chẳng ngại cho mày . Miếng ngọc đó, vốn là của tao. Nhờ nó, tao tu luyện bản lĩnh. Chuyện leo tường chạy nóc nhà chẳng là gì cả. Nếu Hứa Dục Thu giở trò cướp mất miếng ngọc, thì nó rơi tay mày ."

Loading...