Thái độ của bà ấy cũng khá cứng rắn, Hàn Kiến Quốc và Từ Thắng ̣ch lại được.
Bước chân cộp cộp, Liễu Liên Chi lên tầng.
Bác sĩ Lưu mấy chút tò mò, nhỏ giọng hỏi Lâm Bạch Thanh: “Tiểu Lâm, giáo sư Liễu quan hệ gì với nhà máy sản xuất thuốc Đông Hải nhỉ? Hai chắc đều là lãnh đạo ở nhà máy sản xuất thuốc Đông Hải, nhất khuyên giáo sư Liễu đến Bảo Tế Đường.”
Lâm Bạch Thanh đang lấy kim châm, đơn thuốc, : “Mặc kệ họ, dì bốc thuốc , cháu lên chữa bệnh.”
Cô cũng thể hiểu vì Liễu Liên Chi từ bỏ nhà máy tự tay sáng lập, rút cổ phiếu.
Quả thật tay nghề châm cứu của ông chủ Lục Bảo Tế Đường vô cùng giỏi.
Quan hệ cũng rất nhiều, nhiều đến mức chuyện dây chuyền sản xuất thuốc đông y pha sẵn cũng là do lãnh đạo thành phố tự quyết định.
Quan hệ của ông Lục ở nhà máy sản xuất thuốc Đông Hải vô cùng lớn mạnh, từ Điền Trung Bái đến hai đều kiên quyết xoay quanh Bảo Tế Đường, há miệng ngậm miệng đều thuyết phục Liễu Liên Chi đến Bảo Tế Đường.
Liễu Liên Chi tìm cô khám bệnh cùng lắm cũng chỉ mấy chục đồng, đến Bảo Tế Đường thì sẽ trả bằng cả dây chuyền sản xuất thuốc đông y pha sẵn. Một chính kiến như Liễu Liên Chi thể đồng ý .
Điền Trung Bát phái của hầu cũng là để khiến cho Liễu Liên Chi đổi ý định.
Thật càng như Liễu Liên Chi càng ác cảm với , càng rút cổ phần, rời khỏi Đông Hải.
Trong phòng đổi mới , một phòng hai giường bệnh, Liễu Liên Chi chọn cho một chiếc giường đối diện cửa sổ. Lúc Lâm Bạch Thanh , bà đang đóng cửa sổ nhưng thấy Lâm Bạch Thanh cầm khay thì mở cửa sổ nữa.
Lâm Bạch Thanh : “Bà thấy lạnh, đóng cửa sổ nhưng sợ đóng cửa sổ sẽ thấy nóng nên mở đúng ?” Còn : “Đóng cửa , sợ nóng.”
Dù chỉ là một câu bâng quơ nhưng cũng kéo mối quan hệ giữa hai một chút.
Liễn Liên Chi : “Cô là một đứa trẻ quan sát khác kỹ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-90-chon-chong-lam-nguoi-thua-ke/chuong-333.html.]
Ngày đầu tiên trị liệu, căn cứ tình trạng thể của bà ngoại, Lâm Bạch Thanh định châm cho bà một một châm căn bản để đẩy khí nóng khí lạnh ngoài bổ sung nguyên khí để khí huyết và kinh lạc của bà đều đả thông, ngày mai mới chính thức trị liệu.
Cái cần dùng đến kim châm cứu chỉ cần dùng một chiếc Mã Hàm Thiết châm là .
Liễu Liên Chi cũng suy nghĩ của , thấy Lâm Bạch Thanh lấy kim châm cứu , : “Bác sĩ, chúng đừng chữa tim , vai của lắm, tiên cô giúp châm cứu phần vai là . Sau đấy chúng trị bệnh thấp tim.”
Lâm Bạch Thanh : “Giáo sư Liễu kiểm tra trình độ của đúng ?”
Liễu Liên Chi đang cởi áo khoác, vỗ tay, nhịn : “Cô đúng là một đứa trẻ thông minh.”
Trong phòng bệnh một già một trẻ mỉm , cả hai đều cảm giác như quen .
Áo trong của Liễu Liên Chi bằng tơ tằm, chỉ kiểu dáng mà form cũng chuẩn, hợp với dáng . khi bà cởi áo trong để lộ cơ thể, Lâm Bạch Thanh khỏi nghẹn .
Bởi vì bà ngoại gầy đến mức chỉ da bọc xương.
DTV
Gầy gò ốm yếu, bảo cảm thấy lạnh.
Trong phòng chăn, Lâm Bạch Thanh cầm một cái , đắp lên cho bà .
Được đắp thêm một cái chăn, cảm giác ấm áp hơn, Liễu Liên Chi : “Tuy rằng tin tưởng cô nhưng độ tuổi của cô cảm thấy nghi ngờ trình độ của cô, nhưng sẽ cho cô một cơ hội thể hiện trình độ. Trước tiên cứ châm cứu ở phần vai, mới thể cho cô chữa ở chỗ khác. Nói chứ cũng từng tuổi , cơ thể yếu đuối, chẳng may vì châm cứu mà sốt cao hoặc tổn thương bên trong thì phiền phức.”
Để một lão bà ngoài bảy mươi tin tưởng một bác sĩ mới hơn hai mươi tuổi cũng điều dễ dàng.
Tuy rằng Liễu Liên Chi thể hiện thái độ tin tưởng Lâm Bạch Thanh mặt ngoài.
bà cũng sẽ nghi ngờ, dùng cách của để thử xem vị bác sĩ thể tin .
Rồi cuối cùng mới quyết định xem để cho cô chữa bệnh cho .