Chuyện là niềm an ủi cực lớn với Liễu Liên Chi.
Tuy vẫn tìm con gái, nhưng cháu gái lúc nhỏ sống hạnh phúc, lòng bà sẽ dễ chịu hơn.
Cuộc sống nên hướng về phía , Lâm Bạch Thanh cũng định cho bà ngoại những điều tồi tệ trong quá khứ.
cô quá bận, luôn chỗ lo tới.
Mà Liễu Liên Chi, chắc chắn cũng sẽ ngóng khắp nơi về cuộc sống của cô.
Chiều thứ bảy, cô đang bàn bạc với của công ty sự kiện xem thể đổi pháo hoa thành khinh khí cầu để tránh ô nhiễm môi trường , đột nhiên ngoài sân vang lên tiếng hét: “Bà ngoại của Lâm Bạch Thanh, bà , thể chứ?”
Đây là giọng của Kiều Mạch Tuệ, tiếng bà , Lâm Bạch Thanh nhíu mày.
Xoay ngoài, đúng lúc cô thấy thư ký Tiểu Lý của Thẩm Khánh Hà đang dìu Liễu Liên Chi, Liễu Liên Chi còn vịn tường bằng một tay.
Hiện tại ở trong ngõ Nam Chi, Kiều Mạch Tuệ là nhà họ Cố duy nhất.
Trông thấy Lâm Bạch Thanh, mới lấy làm lạ : “Bạch Thanh cô mau xem , một bà lão đến hỏi thăm về cô.”
Lại Liễu Liên Chi một cái, : “Buồn , nếu bà là bà ngoại của Bạch Thanh thật, lúc đầu cô đến Linh Đan Đường, gan ứ nước phình bụng to như thế, chân teo như cỏ khô, bà đang ở ?”
Bà là một đàn bà chanh chua, giỏi nhất là dùng lời lẽ ác độc để đào bới nỗi đau của , cũng mặc kệ Liễu Liên Chi chịu nổi , tiếp: “Lúc Linh Đan Đường tu sửa xong, lộng lẫy thì bà chạy đến nhận cháu gái.”
Lâm Bạch Thanh : “Chị dâu Ba, ngậm miệng về nhà , ai nói chị câm .”
Kiều Mạch Tuệ : “Bạch Thanh, cải cách mở cửa thì nhiều lừa đảo lắm, cô kinh doanh là sản nghiệp của nhà họ Cố chúng , kiếm tiền nộp cho nhà họ Cố chúng , nếu lừa, dược đường tổn thất, chúng bắt cô đền.”
Nên thậm chí dược đường thuộc về mỗi Lâm Bạch Thanh?
Sắc mặt Liễu Liên Chi ngày càng tệ.
Lâm Bạch Thanh nghiêm giọng : “Chị dâu Ba, nếu chị còn thì xây nhà vệ sinh nhà cao hơn, để nước bẩn chảy hết nhà chị, ngày nào chị cũng chạy đến nhà vệ sinh công cộng.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-90-chon-chong-lam-nguoi-thua-ke/chuong-353.html.]
“Nhóc con cô đó, lúc nhỏ tính tình như thế, mà giờ ngày càng hư .” Kiều Mạch Tuệ xong, tức tối bỏ .
Lâm Bạch Thanh hỏi Tiểu Lý : “Sao đưa giáo sư Liễu về bệnh viện?”
Liễu Liên Chi xua tay : “Không liên quan đến cô , là bà ở đây thêm chút nữa, tìm hiểu về cháu nhiều hơn.”
Tiểu Lý cũng : “Giáo sư Liễu yên tâm về cô, chúng cũng khuyên nổi.”
Lâm Bạch Thanh hỏi: “Bí thư Thẩm , thả ?”
Thẩm Khánh Hà giam giữ vì Mã Bảo Trung, nhờ lời khai của Mã Tú Cần, cuối cùng cũng thể rửa sạch hiềm nghi.
Tiểu Lý : “Buổi trưa ngoài , chắc lát nữa đến sở y tế báo cáo công tác.”
Lâm Bạch Thanh bắt mạch cho Liễu Liên Chi, thử thấy vẫn , cũng thể hiểu tâm trạng mới tìm thấy cháu gái nên thiết, bèn : “Nếu bà thì cứ về nhà cháu , lát nữa cháu còn việc, bận xong thì cháu về với bà?”
Bà ngoại mà, trong tâm mắt cô thì bà cần chăm sóc, tuy bận mệt nhưng Lâm Bạch Thanh hết sức , vẫn giúp bà cảm nhận chút sự quan tâm của .
Liễu Liên Chi : “Không cần, cháu cứ việc của cháu, bà phiền cháu, giờ về nhà.”
Sắp khai trương , là chuyện vặt vãnh, nhưng cần trông coi từng cái, Lâm Bạch Thanh cũng thật sự thể chăm bà , lập tức dặn dò Tiểu Lý: “Đưa giáo sư Liễu về sớm chút, khuyên bà , bảo bà đừng suy nghĩ ngóng nhiều, yên tâm nghỉ ngơi, chờ rảnh tự sẽ từ từ với bà chuyện liên quan tới tuổi thơ của .”
Liễu Liên Chi cũng quấy rầy cháu gái, : “Cháu mau việc của cháu , giờ bà về.”
Bà về xe trong ánh của Lâm Bạch Thanh.
Nhìn bà ngoại lên xe, Lâm Bạch Thanh cho rằng bà ngoại sẽ nên cũng về trong viện.
Mà hai hôm nay, Liễu Liên Chi châm cứu xong thì sẽ chuyện với các hàng xóm ở đầu ngõ về chuyện cuộc sống thường ngày, liên quan đến quá khứ của cháu ngoại, bà hiểu gần hết , cũng nên về.
Tiểu Lý tưởng bà về bệnh viện, hiệu cho tài xế lái xe: “Đi thôi, chúng về bệnh viện.”
DTV
Liễu Liên Chi : “Không, đến trung tâm thương mại, ngày mai Thanh Thanh khai trương, quần áo của con bé , mua mấy bộ quần áo cho con bé.”
Được, tài xế khởi động xe, chạy thẳng đến trung tâm thương mại.