Lâm Bạch Thanh là một thông minh.
Đây là tin tức đưa tin về án Thẩm Khánh Nghi g.i.ế.c chồng hai mươi năm ở thành phố cảng, còn kèm thêm tấm ảnh chụp đen trắng, là một đàn ông ngã xuống đất, khuôn mặt che , thể rõ ràng, đặc biệt một đôi chân to, cực kỳ lớn, chân còn dính bẩn, bên cạnh kèm một bức tranh vẽ, đánh dấu mấy chữ: Người đàn bà rắn rết A Hoa.
Sở Xuân Đình : “Mấy tên sếp ở cảng thành đúng là thùng cơm, cháu bức tranh bên , giống cháu ?”
Ở thập niên bảy mươi tám mươi, mặc dù thành phố cảng kém loạn hơn hiện tại nhưng cũng loạn, cảnh sát quan tâm đến các án tử trốn cảng, báo chí thích dùng những từ ngữ vớ vẩn kích thích tròng mắt để lấy doanh .
Lâm Bạch Thanh báo, cuối cùng cũng hiểu tình huống lúc đó. Sau khi Thẩm Khánh Nghi chuốc say tên đàn ông tệ bạc , đập vỡ hai đầu gối của ông , đó dẫn theo con chạy trốn, còn đàn ông , theo lời báo chí, chỉ hôn mê vì đau đớn đó mới c.h.ế.t trong phòng thuê.
DTV
Nhìn qua vẻ chút cẩn thận, bởi vì bà vứt hung khí ở hiện trường, còn để dấu vân tay.
Cảnh sát tra dấu vân tay của bà , còn chứng kiến, thể bằng chứng như núi.
“Có lẽ lúc đó con bé g.i.ế.c , ngộ sát trong lúc tranh chấp, nhưng cháu báo , hình dung con bé thành đàn bà dâm loạn, rắn rết, sa đọa, độc ác, cố ý g.i.ế.c hại chồng, thực sự quá mức!” Sở Xuân Đình .
Thẩm Khánh Nghi g.i.ế.c bởi vì thoát khỏi sự dây dưa của tên đàn ông tệ bạc, nhưng giới truyền thông thành phố cảng vì doanh hất nước bẩn lên đầu phụ nữ, thấp phái nữ hàng chục năm nay. Từ báo báo của bọn họ biến thành đàn bà rắn rết cố ý g.i.ế.c chồng.
Cẩn thận gấp tờ báo , Lâm Bạch Thanh tính toán ngày tháng, hy vọng thể nhanh chóng đến kỳ ngược dòng.
Sách y mang về, nhưng Sở Xuân Đình thương lượng với Lâm Bạch Thanh, ông mang về tổng bốn mươi hai quyển sách, thể đưa hết cho cô, ví dụ như <Ti;ểu Phẩm Phương>, nó thuộc về một ai cả, nó là di sản dân tộc.
Nó cần giám định là sách thật, đó nộp lên viện bảo tàng lịch sử quốc gia.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-90-chon-chong-lam-nguoi-thua-ke/chuong-499.html.]
Viện bảo tàng lịch sử quốc gia sẽ tuyên cáo sự tồn tại của nó cho xã hội , chứng thức nó là văn hóa phi vật thể của dân tộc. Dựa , mỗi một phòng khám trung y, một cá nhân đều thể xin độc quyền quốc tế cho thuốc của . Cho nên nó cần thiết tuyên truyền.
Mặt khác, Sở Xuân Đình còn giữ cho một ít, ví dụ như bốn bản thảo kinh Đôn Hoàng thời Đường, một quyển trong đó giá trị mười cân vàng, và một quyển ‘bản Canh Thìn’, giá trị thể đo lường thị trường bán đấu giá.
Thấy máy bay sắp hạ cánh, ông : “Sách y, chỉ cần quá quan trọng đều cho cháu, cháu cũng vất vả, đó là những gì cháu nên , nhưng ông cầm về nhà xử lý vấn đề bảo vệ mới thể đưa cho cháu.”
Tục ngữ , đấu với khác mang niềm vui bất tận.
Đấu với chú Hai Tỳ Hưu tim đen xong, Lâm Bạch Thanh còn tiếp tục đấu với ông cụ .
“Ông phòng trừ sâu bọ, Linh Lan Đường nhiều thuốc, cũng môi trường, cũng sẽ xử lý vì dù cũng là sách của , tự xử lý là .” Cô gấp báo , .
Sở Xuân Đình hiền lành, kiên nhẫn : “Thanh Thanh, ông bảo Mã Thính liên lạc , cháu là đứa trẻ hiểu chuyện, chắc hiểu những quyển sách thể giữ, cần thiết quyên tặng.”
Lâm Bạch Thanh nhẹ nhàng bâng quơ : “ , nhưng đó là sách của , quyên tặng cũng dùng danh nghĩa thầy Cố Minh của , ông kêu Mã Thính đến Linh Lan Đường quản lý sách là , dù cũng là thầy Cố Minh của quyên tặng.”
Hai hàng lông mày của Sở Xuân Đình nhíu , cắn răng, mặt ngoài thể hiện nhưng trong lòng ruột gan đứt từng khúc. Đây chính là báo ứng khó chịu.
Trong chuyến đến nước M , cháu gái thực sự ông cụ hãnh diện. nghiệt nợ vẫn còn trả, rõ ràng là sách do ông cướp về, Lâm Bạch Thanh dùng danh nghĩa Cố Minh để quyên tặng!
Lần ông gì, cướp đồ giúp Cố Minh?
Ông cực khổ một chuyến, cuối cùng nổi danh là Cố Minh chết? Cố Minh đang trong quan tài vẫn hổ ?
Cắn răng, Sở Xuân Đình : “Lúc ông gọi điện thoại cho Mã Thính, cho bí thư Kỳ đến đón máy bay, ông sẽ cầm sách , cháu về nhà nghỉ ngơi cho , ngày mai đến nhà ông, lấy sách gì thì lấy.”