Theo như , Mục Thành Dương thấy Tiểu Thanh nhíu mày : “ đúng đúng, bọn là bác sĩ già giới trung y, chú ý ảnh hưởng, cùng lắm để ý tới nào đó là , đùa với cô , còn sợ mất phận của đấy.”
Mặc dù chuyện do Tiểu Thanh cầm đầu, cũng là cô đúng.
Cô cũng ép Mục Thành Dương nếu tỏ thái độ thì bỏ qua, nhưng công khai ở trước mặt đó để ý tới cô , trong lòng vẫn chua xót.
Cô cũng cáu kỉnh kéo tay chị gái, cô cáu giận : “Nhìn xem ai mà thèm để ý đến chứ, hãy đợi đấy, chờ xem, hừ!”
Trong mắt Lâm Bạch Thanh chẳng khác nào em gái chính thức tuyên bố thời gian một năm mập mờ của và Mục Thành Dương kết thúc, chấm dứt lý do, chắc chắn trong lòng Tiểu Thanh sẽ buồn, là , bọn họ thể xen can thiệp, nhưng thể bỏ đá xuống giếng.
Cố Bồi vì loại bỏ tai hoạ ngầm khả năng ảnh hưởng đến sự đời của nhóc con của , vậy mà nổi điên đến mức can thiệp chuyện tình cảm của Tiểu Thanh, còn dùng phép khích tướng!
Anh : “Thế nhưng Tiểu Thanh , dựa sự hiểu về em, khi ngày mai hoặc là ngày mốt em sẽ hoà với , tiếp tục cãi ầm ĩ.”
“Em hòa với ? Anh rể, , đừng coi thường khác quá, em mà hòa với thì em là con chó, hừ!” Tiểu Thanh tức giận bỏ .
Vẻ mặt Cố Bồi nghiêm túc và lo lắng nhưng khóe mắt âm thầm đè nén sự đắc ý khi đạt mưu kế.
DTV
Vì vẫn tới ba tháng, tạm thời vẫn thể cho khác , đương nhiên, ông nội, bà ngoại, , Lâm Bạch Thanh đều hề , định đợi đến ba tháng, siêu âm B , chắc chắn rằng thứ đều và bình thường đối với em bé, mới với .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-90-chon-chong-lam-nguoi-thua-ke/chuong-606.html.]
Chớp mắt một cái gần một tháng, lúc vị giác nhạy cảm mà Lâm Bạch Thanh từng cũng dần dần biến mất, điều cô cũng triệu chứng ốm nghén thường gặp ở hầu hết phụ nữ mang thai, khẩu vị cũng , mà bởi vì cái gọi là mất cái cái khác, mất công công , vị giác và khứu giác của cô biến mất, nhưng khi bắt mạch ngón tay trở nên vô cùng nhạy cảm, lúc hành châm cũng chuẩn xác hơn nhiều.
Vì với cô giai đoạn đầu của thai kỳ là một hành trình mặc dù mới lạ, nhưng cũng ảnh hưởng quá nhiều đến công việc và sinh hoạt của cô. Chỉ là với Cố Bồi giống .
Mặc dù từng biểu hiện sự vui sướng và kích động vì cô mang thai, nhưng thật sự lo toan hết tất cả từ việc lớn đến nhỏ.
Đầu tiên là ăn, Lâm Bạch Thanh thích ăn cơm đúng giờ, đến giờ cơm, hoặc là gọi điện thoại, hoặc là nhân lúc rảnh việc sẽ đích đến một chuyến, sẽ luôn theo sát Lâm Bạch Thanh ăn cơm đúng giờ.
Anh cũng gióng trống khua chiêng thực hiện thai giáo, nhưng trở thành tiểu đội trưởng của tiểu đội mâu thuẫn tranh chấp ở phòng khám, ngay cả Tiểu Thanh, sự châm ngòi và xúi giục của vạch rõ giới hạn với Mục Thành Dương, hai sẽ lên tầng tầng chạy tới chạy lui cãi ầm ĩ nữa.
Mà theo đó hai bọn họ trở nên nghiêm túc, bầu khí bộ phòng khám sự nghiêm túc mà trầm xuống, các bác sĩ thực tập mới tới thấy các bác sĩ kỳ cựu nghiêm túc như , cũng dám tùy ý biết lớn nhỏ mà đùa giỡn với Lâm Bạch Thanh.
Mà tâm trạng Tiểu Thanh thật cũng , tâm trạng cô một khi , đều hà khắc với bệnh nhân và nhà bệnh nhân, ai cãi chen ngang, cô đều cãi ầm ĩ với mà trực tiếp báo cảnh đến xử lý!
Vì , cảnh tượng vốn náo nhiệt như chợ rau, phòng khám giống như lễ hội đột nhiên trở nên yên tĩnh chỉnh tề, ngay ngắn trật tự mà thật hiệu quả hơn việc ghé bụng thực hiện thai giáo nhiều.
Mỗi ngày Cố Bồi luôn ôn hòa, nhưng bực bội thể giải thích , ngầm đè nén bực bội, mà loại bực bội , đột nhiên một ngày nào đó, kém một chút nữa sẽ bùng cháy.
Là như , hôm nay, Lâm Bạch Thanh vẫn luôn đến tận nhà hỏi thăm hai bệnh nhân xơ gan , em Đặng Thứ Phương, trai Đặng Thứ Phương là Đặng Đại Phương một trận cảm lạnh, chắc là sợ phiền Lâm Bạch Thanh nên tự mua ít thuốc uống ở bên ngoài, cũng rốt cuộc là uống thuốc gì, ngày hôm lập tức cổ trướng.