Trọng Sinh Về Thập Niên 90, Chọn Chồng Làm Người Thừa Kế - Chương 629

Cập nhật lúc: 2024-12-06 14:37:00
Lượt xem: 35

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong khi tháo vỏ thuốc, Lâm Bạch Thanh liền chuyện Trác Ngôn Quân tái hôn với nước N, đến lấy trộm đơn thuốc lúc là em trai của Hashimoto Kuro, cô cũng kể thêm về ân oán giữa Cố Bồi và Trác Ngôn Quân cho Tiểu Thanh .

Sau một lúc, cô tiếp: “Tất cả những vỏ thuốc mà chúng đang tháo đều của nhà máy Hashimoto và hầu hết thuốc của họ đều vấn đề về chất lượng sản phẩm, hết sẽ đưa cho rể của em thí nghiệm, đó chúng sẽ lấy chúng ngoài.”

Sau khi Tiểu Thanh xong thì cô cũng bối rối, cô hỏi tiếp: “Lấy để gì ạ?”

Lâm Bạch Thanh đáp: “Tất nhiên là để ngăn nhà máy Hashimoto đăng ký bằng sáng chế độc quyền quốc tế, đó chúng sẽ đăng ký.”

“Vậy chờ đến khi bằng sáng chế độc quyền quốc tế, chúng sẽ đưa công ty niêm yết, đó lên sàn chứng khoán và bán cổ phiếu đúng ạ?” Tiểu Thanh hỏi.

Khi đến bằng sáng chế độc quyền quốc tế, hầu hết ở trong nước còn hiểu về khái niệm đó, hơn nữa em gái chỉ bằng trung cấp, cũng chỉ là một cô bé ngốc nghếch, con bé thể công ty niêm yết, còn bán cổ phiếu nữa chứ?

“Có thể là như thế đó Tiểu Thanh, em ai công ty niêm yết và bán cổ phiếu ?” Lâm Bạch Thanh hỏi.

Tiểu Thanh cũng đáp: “Sau buổi học về kế toán hôm qua, em tham gia giảng một ít về quản trị kinh doanh.”

“Vậy thì em hãy tranh thủ đăng ký lớp quản trị kinh doanh nữa , nếu chúng thể đăng ký bằng sáng chế độc quyền quốc tế, chúng thể niêm yết công ty và giao dịch cổ phiếu, đến lúc đó em sẽ thành tổng giám đốc của công ty chúng .” Lâm Bạch Thanh .

Tiểu Thanh gật đầu như giã tỏi: “Dạ.” Cô tiếp: “Trương Nhu Giai học quản trị kinh doanh, em cũng học nữa!”

Trong khi hai đang chuyện, đột nhiên đẩy cửa , những đẩy vì cửa khóa.

Lâm Bạch Thanh liền nghiêm túc, cô hỏi: “Ai thế?”

Giọng của Mục Thành Dương truyền từ bên ngoài : “Hai đang trốn gì thế, mở cửa , một chút.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-90-chon-chong-lam-nguoi-thua-ke/chuong-629.html.]

Lâm Bạch Thanh Tiểu Thanh, hỏi tiếp: “Sư ca, hôm nay hẹn hò ăn uống với với Nhu Giai ?”

Nhắc đến Trương Nhu Giai, Mục Thành Dương liền châm điếu thuốc lá, đó tiếp: “Sư , em cũng mà, ông nội của thích Trương Nhu Giai, dùng nhiều cách để tác hợp cho với cô , đừng là ở dược đường, ngay cả khi về nhà thì cô chờ ở đó , phiền đủ , khó khăn lắm mới nghỉ ngơi, chúng đừng nhắc đến cô ?”

Một trong những lý do quan trọng nhất khiến Trương Nhu Giai quấy rầy Mục Thành Dương là vì ông cụ Mục ủng hộ cô , ông cố ý mối, ngừng tạo cơ hội để hai ở chung.

Cha của Mục Thành Dương mất sớm, ông nội nuôi lớn, là cháu hiếu thảo, cũng trở mặt với Trương Giai Nhu. thái độ của đối với Tiểu Thanh là gì đây?

Anh đẩy cửa nhưng vẫn ai mở, Mục Thành Dương tiếp: “Tiểu Thanh, em đang ở trong đó, mở cửa cho .”

Tiểu Thanh rạch ròi giới hạn với Mục Thành Dương, khi giao việc gì, dù cho lên núi đao xuống biển lửa thì cô cũng xông xáo , hơn thế nữa, hôm nay Mục Thành Dương chủ động nhờ vả, Lâm Bạch Thanh cũng xem liệu em gái của cô còn giống như , sư ca mới vẫy tay một cái liền chạy như bay đến.

Cô liền thủ thỉ với em gái: “Em cho , em mở thì mở, việc gì hết.”

Tiểu Thanh im lặng một lát, cô cũng mở cửa mà vọng bên ngoài: “Sư ca, qua chỗ khác nghỉ ngơi , bọn em đang bận rộn, rảnh chuyện với .”

Mọi chơi với từ nhỏ đến lớn, nếu việc mệt quá thì chuyện với cho bớt mệt hoặc giải lao. Bọn họ vẫn luôn như thế từ đến giờ, ai cũng quen với nhịp sống .

Thế như đột nhiên chị em Lâm Bạch Thanh cô lập Mục Thành Dương, để ở ngoài một , trong lòng liền cảm thấy khó chịu.

Anh vứt điếu thuốc xuống đất, cố tình : “Hai em mặc kệ hết đúng , để ngoài sân ngủ thôi, bây giờ buồn ngủ quá, ôi trời, gió lớn dữ, ngoài sân chắc lạnh lắm, lạnh quá !”

DTV

Tiểu Thanh thấy thế thì mắc mưu, cô chạy đến bên cửa sổ: “Trời lạnh như thế, phòng , sợ trời lạnh đông cứng ?”

Mục Thành Dương cũng chạy đến cạnh cửa sổ, nở nụ gian: “Anh Tiểu Thanh xót nhất, mau mở cửa để sưởi ấm, nếu em mở cửa chắc tự đông c.h.ế.t bên ngoài mất.”

Loading...