Trọng Sinh Về Thập Niên 90, Chọn Chồng Làm Người Thừa Kế - Chương 671

Cập nhật lúc: 2024-12-07 00:26:10
Lượt xem: 33

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cha đứa trẻ thấy, liền hiểu rõ: “Đồng chí, cô cũng là bác sĩ ? Tay nghề của cô thật giỏi.”

Lâm Bạch Thanh quấn tã kỹ lưỡng cho đứa bé, : “Môi trường trong nhà hai hẳn là khá ẩm ướt ?”

Cha của đứa bé : “Nhà của ở hướng đông tây, ở lầu một, thật sự ẩm ướt.”

Lâm Bạch Thanh giải thích: “Bởi vì của đứa trẻ sống trong môi trường tương đối ẩm ướt, dẫn đến đứa trẻ sinh thể hàn, chức năng gan suy giảm, nên thể giữ nguyên khí. Về vấn đề tây y ngoại trừ phẫu thuật thì biện pháp nào hơn. Một khi nó phát tác, đứa trẻ sẽ đau đớn, nhưng trung y chúng chỉ xoa bóp mấy cái, ở phòng bên cạnh…”

DTV

Cô vốn định ở phòng bên cạnh, nếu đứa trẻ đau nữa thì bế qua, cô sẽ xoa bóp, đả thông kinh mạch cho đứa trẻ, để tái bệnh thoát vị bìu nữa.

cô đột nhiên cảm thấy giữa hai chân nóng lên chợt lạnh , hình như là nước tiểu.

Mẹ của đứa bé vô tình cúi đầu xuống thấy, nhỏ giọng : “Đồng chí bác sĩ, quần của cô ướt .”

Lâm Bạch Thanh đưa tay sờ, thể tin : “Nước ối của vỡ?”

Liễu Liên Chi đến đúng lúc thấy cháu gái đang lảo đảo bước từ một phòng bệnh, thấy quần của cô, kêu lên: “Bác sĩ, bác sĩ mau tới, bác sĩ, cháu gái sắp sinh !”

Chẳng lẽ sắp sinh ? Lâm Bạch Thanh thầm trong lòng cô cũng cảm thấy đau lắm, như mà sắp sinh em bé ? Cô tự đắc, trong lòng thầm thể chất của cô chút đặc thù, sinh em bé sẽ quá đau?

trong nháy mắt, cô thể cảm giác rõ ràng bộ kinh mạch, khí huyết, thần kinh trong cơ thể cũng ở giây phút đồng thời dồn về bụng cô, đó là một loại đau đớn xé rách ruột gan, bẻ gãy xương cốt, đau đớn dời non lấp biển, ùn ùn kéo đến, bão táp mà đến.

Lâm Bạch Thanh cố gắng định bản , nhưng cô đau đến mức ngay cả cũng . Vẫn là nhờ bà ngoại Liễu Liên Chi dùng hình mảnh mai của đỡ cô.

Cố Bồi chỉ là trung tâm điều dưỡng mua một phần hàu nướng mà thôi.

Anh chuẩn sẵn sàng cùng với vợ sinh con, từ đó trở thành một cha tư cách.

Cầm một lọ hàu nóng hổi bốc mùi thơm béo, Cố Bồi lên lầu. Vừa vặn gặp một đàn ông đang ôm một đứa bé đang ở cửa phòng bệnh của Lâm Bạch Thanh đang xung quanh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-90-chon-chong-lam-nguoi-thua-ke/chuong-671.html.]

Cố Bồi bước nhanh chạy phòng bệnh, thấy Lâm Bạch Thanh trong phòng, cũng giường bệnh. Điều chứng tỏ cô sinh con .

Trong lòng Cố Bồi rơi lộp độp một tiếng, tới gặp đàn ông đang ôm đứa trẻ trong lòng. Thì thấy đứa bé làn da đỏ hỏn, mặt tràn đầy nếp nhăn, đỉnh đầu còn nhiều lớp sáp trắng, trông giống như một ông già tí hon, bé con.

Anh cái mũi cực đại cùng khuôn mặt vặn vẹo của đứa bé cho hoảng sợ, theo bản năng hỏi: “Người trong phòng bệnh ?”

Người đàn ông : “Ý là nữ bác sĩ đang mang thai, cô sinh con .”

Cố Bồi đặt hàu nướng xuống và chạy ngoài, mới chạy vài bước thì gặp Tiểu Thanh cùng với Thẩm Khánh Hà ôm hai tã lót trở về. Khi họ đến bên ngoài phòng sinh thì thấy Liễu Liên Chi cũng đang chờ ở đây.

Mà ngay khi Cố Bồi chạy đến, đúng lúc Lâm Bạch Thanh đẩy .

Chủ nhiệm khoa sản theo sát , : “Bác sĩ Cố, ngờ đứa bé sinh nhanh như .”

Cố Bồi thật sự ngờ rằng chỉ mua một phần hàu nướng ít thời gian thôi mà con sinh .

Thật là kỳ lạ, khi đứa trẻ chào đời, vẫn luôn tò mò về giới tính của đứa bé. Bởi vì con gái hơn, và thường yên lặng cầu nguyện trong lòng, mong trời cao ban cho một đứa con gái.

giờ phút , tã lót ngang qua mặt , hề hiếu kỳ về giới tính của đứa bé.

Anh nắm lấy tay vợ, thấy tay cô thật lạnh, lấy tay đặt lên cái bụng xẹp của cô, dịu dàng hỏi: “Đau ?”

Liễu Liên Chi cố nén nức nở : “Nói đùa, sinh con đau cho ?”

Lâm Bạch Thanh hỏi: “Con , ngoài sớm hơn em, con trông thế nào ?”

Lúc Cố Bồi cũng để ý đến đứa bé, bởi vì vợ khi phòng sinh khí sắc trông . chỉ trong chớp mắt, mặt cô huyết sắc, sắc mặt vàng như nến, đôi môi tái nhợt, cả trở nên yếu ớt, tiều tụy.

Anh hỏi: “Đau lắm ?”

Thời điểm đau đến dời non lấp biển, suýt chút nữa đau đến chết, nhưng khi sinh xong nghĩ , Lâm Bạch Thanh nhớ rõ bao nhiêu đau đớn, sợ chồng lo lắng, cho nên lắc đầu : “Không đau!”

Loading...