Trọng Sinh Về Thập Niên 90, Chọn Chồng Làm Người Thừa Kế - Chương 694

Cập nhật lúc: 2024-12-07 00:26:45
Lượt xem: 25

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngày nay, ở các khu vực khác sẽ những luồng thông tin khác , hơn nữa trong những năm chín mươi thịnh hành một ngành nghề gọi là giả chứng chỉ, giấy chứng nhận kết hôn, bằng nghiệp, thẻ quân nhân giấy chứng nhận liệt sĩ, tất cả những thứ đều thể giả, giả một tấm chứng chỉ biên giới ở thành phố Đông Hải thì một bình thường thực sự thể phát hiện .

Tuy nhiên, trong câu của Tiết Sưởng một cái gì đó kỳ quặc.

Lâm Bạch Thanh : “Làm chú Sở Thanh Đồ trong diện hồ sơ cấp đặc biệt, còn nữa chú là cảnh sát , chú quyền hạn gì để tra cứu hồ sơ cấp đặc biệt của binh đoàn?”

Hai lính thấy đứa bé mà cô đang ôm đáng yêu, lúc họ đang ở phía xa xa chọc đứa bé, giọng của Lâm Bạch Thanh to, hai họ thấy, lê bước qua, một : “Vị đồng chí nữ , ông Tiết là Phó cảnh giám Cục Cảnh sát binh đoàn chúng .”

Bởi vì hai cùng mang một vật, cùng cùng dừng, còn : “Đồng chí Tiết, gần đây hồ sơ cấp đặc biệt nào bỏ lệnh cấm chú, bộ phận nào hồ sơ cấp đặc biệt bỏ lệnh cấm , nhỉ?”

Tiết Sưởng chằm chằm, : “Hai lảm nhảm gì , , sang một bên đợi .”

Hai lính một cái, thở dài : “Người đến lấy thảm còn đến nhỉ?” Lâm Bạch Thanh thấy lời của họ, đột nhiên tim cô đập thình thịch.

Đầu tiên về Tiết Sưởng , một thô thiển, còn cẩu thả, cô nghĩ ông chỉ là một cảnh sát cảnh sát bình thường, ngờ đối phương là một phó cảnh giám, nếu xét về chức vụ thì ông là một phó cục trưởng.

Còn cha cô Sở Thanh Đồ là một liệt sĩ hành hiệp trượng nghĩa, hồ sơ của ông binh đoàn giao cho Sở Xuân Đình khi Sở Xuân Đình qua biên giới, hai năm khi Thẩm Khánh Nghi trở về, thứ bà thấy chỉ là một hồ sơ bình thường mà thôi,

DTV

Mà cái đang nhắc đến hiện tại, cái gọi là hồ sơ cấp đặc biệt hủy bỏ lệnh cấm là do sự sụp đổ của Liên Xô năm 1991, từ đó bỏ lệnh cấm, những hồ sơ bí mật của các quân nhân đặc biệt, bởi vì cuộc chiến kết thúc, nên chuyển hồ sơ của họ sang cương vị bình thường.

Mà Sở Thanh Đồ: một c.h.ế.t hai mươi năm , tại hồ sơ của ông trong hồ sơ cấp đặc biệt? Trong lòng cô ngừng dấy lên nghi ngờ.

mặt cô hề tỏ bất kỳ điều gì, mà cô với hai lính: “Hai mang thảm cho đồng chí Cố Bồi ở bệnh viện quân y ? chính là đến lấy thảm.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-90-chon-chong-lam-nguoi-thua-ke/chuong-694.html.]

Tiết Sưởng ngạc nhiên, đó mới : “Vậy là chúng từ xa đến đây là để đưa thảm cho vị bác sĩ nhỏ ?”

Sau đó, ông với hai lính: “Bác sĩ nhỏ chính là thần y chữa lành bệnh gout của , đừng thấy cô nhỏ tuổi, cô là một thần y đó, thảm của chúng chính là khiêng cho cô .”

Hai lính một cái, càng thêm nghi hoặc: “Đồng chí Tiết, vở kịch mà chú đang hát rốt cuộc là vở nào ?”

Thực đến bây giờ Lâm Bạch Thanh mới hiểu , khi Cố Bồi nhờ đồng đội bên , vòng vòng , đồng đội bên đó đưa thảm cho Tiết Sưởng: tiện đường đến đây chấp hành nhiệm vụ, vì hôm nay cô mới gặp ông .

Sự cố , Tiết Sưởng cũng cảm thấy trùng hợp, : “Đi thôi, bọn chú mang thảm về cho cháu .”

Đây cũng coi như một duyên phận hiếm , Lâm Bạch Thanh : “Có xe, để lên xe là .”

Chiếc thảm đo theo diện tích của căn phòng phía Tây nhà cũ, rộng bốn mét dài sáu mét, dệt từ 100% len cừu, nặng tới bốn mươi kilogam, khi gấp đôi vẫn cần hai cầm, hai lính chiều dài của tấm thảm, : “Không xe nào thể chứa , chúng sẽ bộ mang nó về cho chị.”

Để chở tấm thảm, Lâm Bạch Thanh đặc biệt điều động một chiếc xe tải lớn từ công trường, đang đỗ bên đường.

: “Nhà cách đây vài kilomet, xe, chúng xe .”

Dẫn mấy họ qua, hai lính đang đặt thảm xe, cô tranh thủ hỏi Tiết Sưởng: “Lần đến cũng là để chấp hành nhiệm vụ ạ?”

Đột nhiên vẻ mặt Tiết Sưởng trở nên u ám: “ .”

Lâm Bạch Thanh hỏi: “Đến bắt tội phạm hả chú? Tội phạm gì ?”

Tiết Sưởng chằm chằm Tiểu Sở Sở, một cô bé xinh xắn như viên ngọc: “Làn da , đôi mắt to , nếu nó là cháu gái của chú thì mấy?”

Loading...