Họng Cố Bồi nghẹn ngào, giọng khàn khàn, cứng họng hồi lâu mới : “Tuy cùng huyết thống nhưng bốn em bọn đều yêu thương em gái, thực sự cố ý nhưng cố ý cho chuyện xảy , nên nó ủ mưu từ .”
Lâm Bạch Thanh hít sâu một . Cô đầu con gái, một đứa trẻ nhỏ nhắn, hại gì đến , hơn nữa còn mang niềm vui và sự ấm áp cho tất cả những thấy con bé, chẳng khác nào một thiên thần nhỏ.
Em gái của Cố Bồi cũng , là một đứa trẻ đáng yêu, lương thiện tựa thiên sứ, ai sẽ hại con bé chứ?
“Ai, ai , thế nào?” Cô gần như dính chồng.
Người đàn ông nheo mắt vợ một lát đổi chủ đề: “Hôm nay em với cha em là thận lắm.”
“Đâu , gan , thận cũng cực kỳ .” Lâm Bạch Thanh vội vàng : “Em đùa với cha em thôi, mai khi nào em gửi con sẽ với ông rằng sức khỏe , vấn đề gì hết, thật đó.”
DTV
Cô vẫn tiếp tục chủ đề , lòng như lửa đốt nhưng Cố Bồi giơ tay tắt đèn.
Sau khi tắt đèn, im lặng hồi lâu, từ thở thể căm hận, buồn bã về cái c.h.ế.t của em gái như thế nào. quá cố mất, Cố Bồi cũng trả bài học vô cùng đau đớn cho lầm đây của , chủ đề hôm nay quá nghiêm trọng, tiếp nữa.
Tai vợ dựng thẳng như thỏ, đang tập trung lắng . Cố Bồi ghé môi tai cô, : “Cha vợ chuyện gan thận quan trọng, nhưng mà, nghĩ thể…”
“Có thể ?” Lâm Bạch Thanh sửng sốt, chồng hôn lên môi cô .
“Ơ kìa, đợi lát nữa , cho xong chuyện chứ?” Lâm Bạch Thanh đẩy chồng một cái.
Cố Bồi thở dốc một lát mới : “Bây giờ chứng cứ, đợi gặp Hashimoto Juichi thì sẽ chứng cứ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-90-chon-chong-lam-nguoi-thua-ke/chuong-810.html.]
Anh là một bác sĩ ngoại khoa, tính tình vốn nghiêm túc, nghi ngờ hợp lý, nhưng khi chứng cứ thì sẽ bừa. Hôm nay, dùng hành động thực tế để thể hiện, khi bạn nghi ngờ một đàn ông “ ” thì sẽ trở nên mạnh mẽ và điên cuồng như thế nào!
Hôm , chiếc gối nhỏ của Sở Sở xong.
Hôm nay là chủ nhật, trùng hợp là hôm nay Sở Thanh Tập sẽ dẫn Tiểu Nhã: một dì nhỏ khác là con lai của Sở Sở về. Lâm Bạch Thanh đưa con bé tới nhà họ Sở gặp Tiểu Nhã, thấy cái gối khá nặng nên cho con bé mang theo.
ngày nào con bé cũng lén lút trộm tàm sa chứng tỏ nó thích tàm sa, bây giờ một đống tàm sa như thế, con bé tự do chơi tàm sa thì nỡ buông tay, nên con bé cứ ôm cái gối nhỏ rời.
Hết cách, Lâm Bạch Thanh cũng đành mặc cho con gái ôm gối.
Không Sở Xuân Đình đang chờ Tiểu Nhã đang chờ Sở Sở, tóm là ông mặc đồ lụa màu tím, chống gậy ở ven đường.
Xe mới dừng, Sở Sở ôm gối nóng lòng xuống, chỉ đợi mở cửa xe là ôm gối đưa cho ông cụ cố, miệng thì : “Cho, cho!” Còn : “Cụ… tặng… tặng!”
Chỉ cần trông thấy chắt gái là Sở Xuân Đình vui đến mức khép miệng. Ông bế nổi nữa nhưng vẫn ném gậy , nắm bàn tay nhỏ của đứa trẻ.
Còn Lâm Bạch Thanh cha Sở Thanh Đồ của với vẻ thể tin nổi, thấy ông cũng cực kỳ khó tin về phía cô.
Sở Sở luôn lén lút lấy tàm sa, thấy tò mò, chơi một là vứt, chơi nữa như phân gà, sâu bọ, thậm chí còn ầm lên, nhờ Cố Bồi tích trữ tàm sa cho con bé.
Tuy Cố Bồi giúp con bé song hiểu vì , Lâm Bạch Thanh và Sở Thanh Đồ cũng . bây giờ họ hiểu , Sở Sở tích trữ tàm sa là vì tặng cho Sở Xuân Đình. Người già sẽ mùi của già, đó là một mùi khá hôi, còn tàm sa thì thơm mát, ngọt ngào.
Nếu già gối lên tàm sa, chẳng những thể hạ hỏa và cải thiện thị lực mà còn giúp giảm bớt mùi hôi họ. Sở Sở hiểu nguyên lý đó nhưng tiềm thức cho con bé ông cụ cố cần thứ .
Thế nên con bé nhất quyết đòi ôm gối ngoài là giở tính trẻ con mà định tặng nó cho Sở Xuân Đình từ !