Trọng sinh về trước tận thế chuẩn bị vật tư để chiến thắng - Chương 491

Cập nhật lúc: 2025-12-01 13:23:57
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Một đối mặt với mạt thế, cô thật sự trải qua nữa.

Cô che mặt ngẩng đầu lên, kìm nén nước mắt.

Nếu ông trời mắt, xin hãy phù hộ cho Triệu Dực và Du Phi Tinh bình an vô sự.

Xuống đến nơi, mấy bạn của Thẩm Mạn , chiếc xe mưa đá đập nát bét, thể nào lái nữa, cho nên mấy đó đều lựa chọn bộ về nhà.

Thiên tai ập đến bất ngờ khiến ai nấy đều kịp trở tay, đều nhanh chóng xác nhận nhà thương .

Tống Hoan và Thẩm Mạn cạnh xe, sắc mặt cũng lắm.

Nhìn thấy Du Phi Dao, hai vội vàng tiến lên: "Cậu ? Vừa đầu thấy ."

"Lên chỗ cao xem xét tình hình thiệt hại xung quanh một chút." Du Phi Dao đưa tay chỉ tòa nhà sáu tầng phía : "Bây giờ hai về nhà là... ?"

Tống Hoan ừ một tiếng: " định về nhà xem ."

Không gì yên tâm hơn là ở bên cạnh nhà.

Du Phi Dao khẽ gật đầu, sang Thẩm Mạn.

" đến sở cảnh sát xem ."

Thẩm Mạn xong chút do dự hỏi: "Hay là chị cùng đến sở cảnh sát nhé?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-truoc-tan-the-chuan-bi-vat-tu-de-chien-thang/chuong-491.html.]

Du Phi Dao do dự, suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn quyết định cùng Thẩm Mạn đến sở cảnh sát.

Mặc dù cô cũng lo lắng cho Du Phi Tinh, nhưng từ đây đến căn cứ khá xa, ngược sở cảnh sát cách đây xa lắm.

Ba lập tức chia tay, Du Phi Dao và Thẩm Mạn men theo đường lớn về phía sở cảnh sát.

Trì hoãn một lúc, trời vốn sáng lắm, nay càng thêm u ám, đường cũng là mưa đá lớn nhỏ, sơ ý dẫm một viên thể sẽ ngã xuống.

Hai cố gắng sát mép tường, dọc đường thấy ít kịp trốn tránh mà mưa đá đập c.h.ế.t.

Đến khu vực lốc xoáy tàn phá càng chỗ đặt chân, những nơi chỉ mưa đá tấn công, thỉnh thoảng vẫn thể thấy đèn điện sáng, nhưng đến khu vực , tất cả đều là đống đổ nát, gạch ngói, mảnh vỡ thủy tinh chất đống khắp nơi, còn thể thấy tiếng kêu cứu.

Rất nhiều đè đống đổ nát.

Du Phi Dao và Thẩm Mạn im lặng cẩn thận về phía .

Hai phụ nữ bình thường, cứu cũng lực bất tòng tâm, thiết chuyên dụng, chỉ dựa hai bàn tay bới móc thì thể cứu bao nhiêu ? Hơn nữa của bản họ hiện giờ vẫn rõ sống c.h.ế.t.

Hai chật vật di chuyển trong bóng tối, dụng cụ chiếu sáng chỉ một chiếc đèn pin nhỏ, đây cũng là thói quen từ đến nay, nhiều dụng cụ thường cô đeo thắt lưng, nếu , trong cảnh tối om như thế , hôm nay ngoài mang ba lô, cô thật sự cơ hội lấy đồ từ trong gian .

Càng trong, Du Phi Dao càng cảm thấy bi thương.

Trận lốc xoáy chỉ mạnh, mà phạm vi ảnh hưởng cũng lớn, sức tàn phá vượt xa dự đoán, khu phố mới thiệt hại vô cùng nặng nề.

Sau đợt nắng nóng cực đoan, từ Lương Thành đến thủ đô, cô coi như cũng trải qua một quãng thời gian yên bình, ngày nào cũng ru rú ở nhà, cần lo lắng bất cứ điều gì, cư dân khu phố mới đều tràn đầy hy vọng về cuộc sống mới, khu phố mới phồn hoa náo nhiệt, tràn đầy sức sống, đến cả cô, sống lay lắt mười năm trong thiên tai ở kiếp cũng suýt chút nữa lừa.

 

Loading...