Chu Duyệt Nghi lo lắng, giữ tay cô , ngăn cô tiếp tục việc: "Chị, gọi chị kìa."
Du Phi Dao l.i.ế.m liếm đôi môi khô nứt vì thiếu nước, lắc lắc đầu để bản tỉnh táo hơn một chút, đó mới đầu .
"Bác sĩ Kỳ?"
Kỳ Yến chạy chậm đến, vẻ mặt vẫn còn chút kinh ngạc: "Thật sự là chị , chị Du, thấy từ phía , em còn chắc chắn lắm, cho nên mới thử gọi hai tiếng, ngờ thật sự là chị, chị ở đây?"
"..."
Du Phi Dao nhất thời trả lời như thế nào.
Kỳ Yến đống đổ nát của tòa nhà 8 sắp dọn dẹp xong, vẻ mặt ấp a ấp úng của Du Phi Dao, bỗng nhiên hiểu : "Chẳng lẽ chị cho rằng A Tinh chôn vùi ở bên ?"
Lời ý gì?
Trên mặt Du Phi Dao và Chu Duyệt Nghi đều đồng thời lộ vẻ mừng rỡ.
"Em em trai ở ?"
Kỳ Yến gật đầu: "Lúc khi mưa đá rơi xuống, nó vì cứu mà mưa đá đập trúng chân, bây giờ đang ở khu vực tạm thời dưỡng thương, theo em, em dẫn chị đến đó."
Trong một ngày trải qua đủ cung bậc cảm xúc, lúc Du Phi Dao cảm thấy hạnh phúc đến mức sắp ngất .
May mà chỉ thương ở chân, so với việc mất mạng, điều thật sự là quá may mắn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-truoc-tan-the-chuan-bi-vat-tu-de-chien-thang/chuong-496.html.]
Ngẩng đầu hít sâu hai , kìm nén nước mắt vui mừng đang chực trào , Du Phi Dao theo Kỳ Yến về phía khu vực an dưỡng, liên tục lời cảm ơn.
Đi mấy bước, phát hiện Chu Duyệt Nghi theo, Du Phi Dao suy nghĩ một chút, liền đầu kéo cô bé theo: "Em vất vả cùng chị lâu như , xem Du Phi Tinh ?"
Cô rõ tình hình nhà họ Chu hiện tại như thế nào, nhưng Chu Duyệt Nghi quả thực vài nét giống giáo sư Chu, những gì cô bé lúc hẳn là thật, giáo sư Chu chính là bố ruột của cô bé.
cô bé thật sự quá gầy, qua giống như búp bê đầu to , khác biệt một trời một vực với con trai nhà họ Chu, thể thấy rõ ràng, cho dù bố là giáo sư địa vị cao, cuộc sống của cô bé cũng gì.
Du Phi Dao bày tỏ lòng ơn của .
Chu Duyệt Nghi chỉ do dự một chút, liền ngoan ngoãn gật đầu.
Hai theo Kỳ Yến, rẽ trái rẽ , nhanh đến một tòa nhà cũ kỹ.
"A Tinh ở tầng một, lúc trưa đến đây, em thấy nó đang ngủ, bây giờ chắc dậy ."
Trong tòa nhà nhiều qua , thậm chí ngay cả hành lang cũng ít , thấy Kỳ Yến đều lộ vẻ mặt cảm kích chào hỏi cô.
Kỳ Yến gật đầu đáp lễ đến chỗ sâu nhất, đó mới một căn phòng.
Nơi ban đầu hẳn là ký túc xá, bên trong kê mấy chiếc giường tầng dựa sát tường, những thương tiện di chuyển, ăn uống, ngủ nghỉ đều ở trong , mùi trong phòng khó ngửi, hơn nữa do bật đèn nên ánh sáng chút lờ mờ, nhưng Du Phi Dao vẫn liếc mắt một cái thấy Du Phi Tinh đang nhắm mắt dựa tường nghỉ ngơi.
Vết thương chân băng bó, mặt còn vài vết trầy xước nhỏ, gương mặt tuấn tú còn vẻ ngoài chỉn chu như khi, trông thật thê thảm. Du Phi Dao chạy thẳng đến, giường Du Phi Tinh, gì, Chu Duyệt Nghi và Kỳ Yến cũng lên tiếng.
nhanh, Du Phi Tinh tự mở mắt .