Nếu may mắn đống đổ nát còn gian để sống sót, thì nhất định thể kiên trì đến lúc đội cứu hộ tìm thấy.
Bánh Bao tìm kiếm cẩn thận, hai cẩn thận đống đổ nát, mãi cho đến khi tìm kiếm xong một khu vực rộng lớn, mới hai quân nhân tới: "Đồng chí, xin hỏi đây là ch.ó của đồng chí ?"
Du Phi Dao liếc , hiệu dừng , Bánh Bao vẫn đang tiếp tục việc: "Có chuyện gì ?"
Hai quân nhân qua tuổi tác cũng lớn lắm, một ba mươi tuổi, một hơn hai mươi tuổi, trẻ tuổi hơn lẽ là gia nhập quân đội khi xảy thiên tai, lúc lộ một chiếc răng nanh nhỏ, trông vẻ ngốc nghếch.
"Là thế , chúng đang triển khai hoạt động cứu hộ, mượn chú ch.ó của đồng chí."
Du Phi Dao trực tiếp từ chối: "Xin , cũng đang tìm của , chú ch.ó là hy vọng duy nhất để tìm ."
Cô từ chối rõ ràng, nhưng hai quân nhân vẫn bỏ cuộc.
Người quân nhân trung niên khuôn mặt nghiêm nghị, lộ vẻ mặt đồng tình: "Đồng chí, mong đồng chí suy nghĩ , nếu chú ch.ó ở trong tay chúng , sẽ cứu nhiều sống sót hơn..."
Nói một nửa, quân nhân chiếc răng nanh nhỏ đáng yêu liền kéo kéo quân nhân trung niên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-truoc-tan-the-chuan-bi-vat-tu-de-chien-thang/chuong-502.html.]
Hai , thấy vẻ mặt đồng tình và nụ chút ngại ngùng của quân nhân chiếc răng nanh nhỏ, quân nhân trung niên cau mày.
Anh cảm thấy lời của gì sai, năm năm thiên tai, dân của Trung Quốc giảm một nửa, nửa còn thật sự quý giá.
Từ khi một một ch.ó xuất hiện, chú ý, con tạm thời đến, nhưng chú ch.ó chắc chắn là một chú ch.ó , đường nét cơ bắp trôi chảy như , hơn nữa qua kỷ luật, một chú ch.ó như giúp đỡ, bọn họ thể tìm kiếm những sống sót mắc kẹt đống đổ nát nhanh hơn và chính xác hơn.
"Anh cũng nhà chứ? Chờ đến khi nhà vùi đống đổ nát, hãy câu xem ."
Du Phi Dao xong, để ý đến bọn họ nữa.
Những sống sót vùi đống đổ nát đáng thương, đây là sự thật thể chối cãi, nhưng sự đáng thương do cô gây , đồng ý cho mượn Bánh Bao, là vì cô bụng, cho mượn thì đừng lải nhải, cô gặp qua bao nhiêu thủ đoạn dùng đạo đức để ép buộc khác , với cô, chuyện đó vô dụng.
Người quân nhân trung niên sững sờ, mặt lóe lên một tia cảm xúc khó hiểu, định gì đó, nhưng thốt nên lời.
Người quân nhân chiếc răng nanh nhỏ thở dài, chạy đến chỗ Du Phi Dao, nhỏ giọng : "Em chị chắc là lớn tuổi hơn em, em gọi chị một tiếng chị nhé! Chị đừng vì lời của mà tức giận, thật sự ý ép buộc chị gì cả, bởi vì trong lòng , những gì chính là suy nghĩ chân thật của , hơn nữa..."
Người quân nhân chiếc răng nanh nhỏ đến đây, dừng một chút, đầu quân nhân trung niên đang ngây tại chỗ, đó mới tiếp tục nhỏ: "Người nhà của cũng mất liên lạc, tuy rằng cụ thể vùi đống đổ nát , nhưng lựa chọn theo sự sắp xếp, tích cực triển khai công tác cứu hộ."