Đến nơi dừng xe, Phùng An Hà tới.
Ba xuống xe, tiên cảm ơn một tiếng.
"Cảm ơn đội trưởng Phùng, hôm nay nếu , chúng thể bỏ mạng trong đó ."
Bỏ mạng thì thể nào bỏ mạng , cùng lắm thì trốn gian, nhưng lời khách sáo vẫn .
Triệu Dực lấy một túi khoai tây cải tiến nhỏ từ trong xe : "Vội vàng chạy trốn cũng mang theo thứ gì , chút lòng thành nhỏ bé, hy vọng đội trưởng Phùng đừng chê."
Thời buổi thể lái xe chạy khắp nơi hiển nhiên cũng là nghèo, cho dù bọn họ giả nghèo giả khổ thế nào thì cũng sẽ ai tin, như thì chi bằng giả vờ nữa, dù Phùng An Hà cũng coi như là ân nhân cứu mạng, cho một túi khoai tây nhỏ coi như là quà cảm ơn là vặn, nhẹ cũng nặng.
Ban đầu Phùng An Hà nhận, nhưng lời từ chối còn kịp khỏi miệng, eo khẽ huých một cái: "Anh Phùng, chú Hàn gọi ."
Lời đến bên miệng nuốt trở về, Phùng An Hà tháo mặt nạ phòng độc hít một dài: "Được, khách sáo nữa, mấy vị nhu cầu gì thì cứ đến tìm , chúng ở tòa nhà , còn nữa, xe nhất là luôn một ở ."
Câu cùng nhỏ tiếng, chỉ ba gần mới thấy.
Triệu Dực cảm ơn một tiếng, nhà liền định xe.
Du Phi Dao im tại chỗ bóng lưng của theo bên cạnh Phùng An Hà nhúc nhích.
"Hai thấy cô gái đó trông quen mặt ? Hình như gặp ở ."
Du Phi Tinh và Triệu Dực cô hỏi mà sững sờ, xung quanh tối om, chỉ đèn pin trong tay Phùng An Hà và đống lửa bãi đất trống là ánh sáng, ai mà để ý bên cạnh trông như thế nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-truoc-tan-the-chuan-bi-vat-tu-de-chien-thang/chuong-574.html.]
"Chắc chắn gặp ở ."
Du Phi Dao tin chắc thể nào nhầm , khi lên xe, cởi bộ đồ bảo hộ , Triệu Dực và Du Phi Tinh dọn dẹp trong xe một chút, lấy vài cái bánh bao lớn chuẩn ăn với dưa muối, Du Phi Dao mới chợt kêu lên: "Hứa Văn!"
Hai tiếng kêu bất ngờ của cô giật suýt c.ắ.n lưỡi: "Ai cơ? Ai là Hứa Văn?"
Hoàn ấn tượng.
Du Phi Dao vội vàng : "Chính là cô gái theo Hàn Nguyên Chính từ Ninh Thành đến Lương Thành, lúc đó bằng tuổi Hàn Anh, Hứa Văn! Hai chắc hẳn quên chứ?"
Vốn dĩ cũng là quan hệ quá thiết, cộng thêm mấy năm gặp, cô gái đổi quá lớn, cho nên mới nhận ngay từ đầu.
Hai đều chút kinh ngạc.
"Nếu như thật sự là Hứa Văn, khi nào Hàn Nguyên Chính cũng ở đây ?"
Du Phi Dao liếc mắt em trai: "Em sẽ là còn..."
"Chị nghĩ gì thế!" Du Phi Tinh bất đắc dĩ trợn mắt: "Em chỉ là , Hứa Văn cùng với Phùng An Hà , nếu như Hàn Nguyên Chính cũng ở đây, hiện tại thể cũng là của quân đội căn cứ Phụng Hà? Hay là chúng thử tìm quan hệ với xem ."
Cậu quên mất Hàn Anh trông như thế nào !
Hơn nữa cho dù thích thì , cũng thể nào ở chung với hai cha con bọn họ chứ, xác suất lộ quá cao, an .
Triệu Dực xen chuyện : "Để xem , xem Hứa Văn thật ."