Chưa đợi Anh Dưa Hấu  xong, cửa phòng riêng     đẩy mạnh . Một đám đàn ông mặc vest, vây quanh một  phụ nữ xinh   tưởng, sang trọng và quyến rũ bước  phòng.
 
 
Nhìn thấy  đến,  mặt Anh Dưa Hấu lập tức hiện lên vẻ mừng rỡ như thoát chết,  định mở miệng,   ánh mắt của  phụ nữ xinh   dọa cho vội vàng cúi đầu   lời nào.
 
 
Cố Thanh Ảnh thấy  phụ nữ bước  phòng trong khoảnh khắc đó,  mặt cô lóe lên vẻ hoảng loạn, cô cũng vội vàng cúi đầu,  dám  thẳng...
 
 
--- Chương 242: Cởi Sạch Quần Áo Hắn Cho  ---
 
 
Hai tay sai của Anh Dưa Hấu quả nhiên   gọi cứu viện.
 
 
Dẫn theo sáu gã đàn ông mặc vest, đẩy cửa phòng riêng, một đám  vây quanh một  phụ nữ xinh   tưởng, sang trọng và quyến rũ bước  phòng.
 
 
Ba chị em nhà họ Cố. Chị cả Cố Vũ. Chị hai Cố Tình. Em út Cố Tuyết.
 
 
Chị hai Cố Tình. Mỹ nhân. Đại mỹ nhân. Xinh  đến mức khiến vô  đàn ông  thể rời mắt. Vẻ quyến rũ trưởng thành mê hoặc , Tiêu Dương chỉ từng thấy ở Dương Nhã Vân  đầu tiên. Nếu   Tiêu Dương  từng “thấy qua nhiều trận chiến lớn” về mặt mỹ nữ, thì chỉ cần một cái   thôi cũng đủ khiến   đầu hàng.
 
 
Đôi khi     lửa thì   khói, lời đồn  nhất thiết là giả. Quả  hổ danh là mỹ nhân  một Nga Thành trong truyền thuyết.
 
 
Cố Tình   tản  khí chất chói mắt, cô khẽ nheo mắt, đôi mắt hoa đào quyến rũ như   tràn  nụ  lạnh lùng. Cô lướt mắt  quanh căn phòng riêng hỗn độn,  đó liếc nhẹ qua Tiêu Dương, khóe môi khẽ nhếch:
 
 
“Chưa từng  ai dám gây rối ở chỗ của chúng ,  là  đầu tiên.”
 
 
Tiêu Dương   bàn  trong phòng, Anh Dưa Hấu thì đang  xổm  đất. Nghe lời cảnh cáo nhẹ nhàng của  phụ nữ,  chẳng thèm để tâm chút nào,  hì hì: “Chuyện gì cũng   đầu tiên,   , chỉ cần là  đầu, thì đều  đau một chút.”
 
 
Cố Tình vẫn giữ dáng vẻ liếc mắt đưa tình, quyến rũ chúng sinh: “Dẻo mỏ!”
 
 
Tiêu Dương  đểu: “Rất trơn, cô  thử ?”
 
 
Cố Tình  lời Tiêu Dương ,  hề tức giận, cô  sang hai  đàn ông mặc vest bên cạnh : “Hai  các   lột sạch quần áo  cho ,  ném  cửa .”
 
 
Tiêu Dương gần như  thể tin  tai ,  trợn tròn mắt, chỉ  mũi :
 
 
“Người , cô đang   ?”
 
 
“Muốn lột sạch quần áo của Khai Sơn Đao  ném  ngoài ?”
 
 
“Hay là chúng  đổi chỗ khác  cởi đồ , ở đây đông  quá...”
 
 
Tiêu Dương  cợt, còn   hết câu, hai gã đàn ông mặc vest phía  Cố Tình  trực tiếp lao về phía .
 
 
Hai gã đàn ông mặc vest vung tay  bắt lấy Tiêu Dương. Tiêu Dương thấy , liền túm lấy Anh Dưa Hấu,  lùi  một bước, dùng sức đẩy Anh Dưa Hấu về phía gã mặc vest đang tấn công từ bên .
 
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trung-sinh-chi-lam-mot-tra-nam-dai-my-nhan-tai-truong-hoc-that-khong-du-a/chuong-400.html.]
Anh Dưa Hấu mặt mũi bầm dập,  gã mặc vest bên  đẩy mạnh  góc tường, “rầm” một tiếng đập  tấm lót tường, kêu la thảm thiết: “Ối giời ơi!”
 
 
Tiêu Dương dùng   lá chắn, gã Dưa Hấu mặt mày ngơ ngác, ôm đầu run rẩy trong góc.
 
 
Tạm thời xử lý xong gã mặc vest bên , Tiêu Dương mắt lóe tinh quang, tay  gạt tay gã mặc vest bên trái,  đó giơ tay trái vung quyền đ.ấ.m mạnh. MMA cốt là nhanh chóng kết thúc trận đấu.
 
 
Gã Dưa Hấu chỉ  thể  Tiêu Dương dùng  lá chắn, nếu  thì gã bên   sẽ  trở .
 
 
Khi gã mặc vest bên trái  Tiêu Dương dùng tay  gạt,  phát hiện  trẻ tuổi   thủ nhanh nhẹn, hẳn cũng là  luyện võ.
 
 
Thấy Tiêu Dương vung nắm đ.ấ.m mạnh  .
 
 
Ánh mắt gã mặc vest lóe lên vẻ hưng phấn,  hề né tránh, cũng vung tay trái đ.ấ.m thẳng  Tiêu Dương, quyền đối quyền. Đôi mắt  của Cố Tình lóe lên một tia khác lạ,  ngờ Tiêu Dương tuổi trẻ mà    thủ như .
 
 
Nắm đ.ấ.m của Tiêu Dương đối chọi với nắm đ.ấ.m của gã mặc vest.
 
 
Bốp!
 
 
Trong phòng bao phát  hai tiếng rên khẽ.
 
 
Tiêu Dương và gã mặc vest đều lùi  hai bước. Tiêu Dương cảm thấy tay trái của    đ.ấ.m  nắm đ.ấ.m đối phương, mà là một tấm thép!
 
 
Ngay lập tức cảm thấy cánh tay trái tê dại! Loạng choạng lùi hai bước,   phịch xuống ghế sofa.
 
 
“Khốn kiếp!”
 
 
“Rắc~ Nắm đ.ấ.m   bằng sắt ?”
 
 
Tiêu Dương ôm cánh tay trái tê dại   sofa, nhất thời mất khả năng chiến đấu.
 
 
Tình trạng của gã mặc vest rõ ràng  hơn Tiêu Dương,  xoa xoa nắm đấm,  chuẩn   đòn  nữa!
 
 
Cố Thanh Ảnh đột nhiên ngẩng đầu, phát hiện cánh tay trái của Tiêu Dương buông thõng, cả  đổ vật  sofa, trán lấm tấm mồ hôi lạnh, vẻ mặt  chút đau đớn, lập tức lo lắng hét lên:
 
 
“Dì hai! Đừng! Anh  là bạn học của con!”
 
 
“Dì hai, bảo họ dừng tay!”
 
 
Cố Vũ, Cố Tình, Cố Tuyết...
 
 
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Cố Thanh Ảnh...
 
 
Phỏng đoán trong lòng Tiêu Dương  chứng thực, quả nhiên là !