Trùng Sinh Rồi , Ta Phải Báo Thù Thôi - Chương 58

Cập nhật lúc: 2024-12-22 00:34:38
Lượt xem: 27

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Anh là ai?" Cố Phương Phương lên , lạnh lùng liếc ghế sofa, một đôi nam nữ trần truồng.

Mặc dù phát tiết một , Hạ Thần tinh thần vẫn còn tràn đầy, thấy Cố Phương Phương xinh như , lời của cô , như là phụ nữ đang mời mọc, bàn tay to bắt lấy cô , nhưng, Cố Phương Phương vẫn còn tức giận, mắt thấy tới đây, liền nhanh chóng né tránh.

Hạ Thần chụp hụt, cũng buồn bực, càng thêm hứng thú, nhếch miệng, "Anh thích, cá tính."

Hồng Nhi choáng váng, Hạ Thần tìm Cố Phương Phương.

Cô cũng thể để cho và Cố Phương Phương ở mặt cô biểu diễn tới phản kích cô, hung ác nghĩ, nhanh chóng chắn ở mặt Hạ Thần, duyên : "Thần ——"

"Cô tránh ." Hạ Thần hung hăng hất cô , chạy tới tìm Cố Phương Phương. Dù , ở trong mắt Hạ Thần, Cố Phương Phương xinh hơn Hồng Nhi.

Hồng Nhi trợn tròn mắt, Hạ Thần đẩy cô .

thể để cho Cố Phương Phương chế giễu, tiếp tục cố gắng, ôm lấy

Hạ Thần từ phía .

"Thần, đừng ." Hồng Nhi khổ sở mở miệng, hai mắt lã chã rơi lệ.

Cố Phương Phương buồn hai , đến lúc , Hồng Nhi còn hổ quấn quýt lấy Hạ Thần. Nhìn Hạ Thần vặn vẹo khuôn mặt, trong mắt tràn đầy dục vọng, nhất định là cô bỏ thuốc Hạ Thần , thật sự là dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào.

Hạ Thần , dục vọng mạnh mẽ, thể phụ nữ mát rượi cho trực tiếp đẩy Hồng Nhi xuống, nhanh chóng động .

Hồng Nhi đau đớn một trận, dùng sức đánh bả vai của : "Nhẹ một chút, Thần."

"Không ?" Hạ Thần ánh mắt thâm trầm, lạnh lùng .

" , em ." Hồng thoáng thấy Cố Phương Phương lơ đễnh, chút thất vọng, tại phản ứng như cô mong ?

Mặc dù Cố Phương Phương tức giận, nhưng giận dữ biến thành , từ lúc mở cửa , cô còn sợ gì nữa, cũng để ý, cô còn sợ gì? Nếu mất thể diện thì càng mất thể diện hơn so với cô.

Liên tục rên rỉ, cộng thêm tiếng tranh cãi ồn ào lúc , cho hàng xóm chú ý, mấy , hình ảnh mặt, đều cả kinh, đó nhỏ giọng nghị luận ầm ĩ, bao lâu, liền tự động tản .

Cố Phương Phương , ngày mai Hạ Thần và Hồng Nhi sẽ trở thành trò của hàng xóm.

Hạ thần hồn nhiên , chỉ thể khao khát.

Tiếng to vang vọng ở trong nhà, Hồng Nhi mở đôi mắt mê ly , Cố Phương Phương phát lãnh ý, tại , khẽ run rẩy, càng ôm chặt Hạ Thần hơn.

Theo lời Cố Phương Phương, A Bưu cầm máy ảnh, nghiêm túc chụp lai.

Hồng Nhi động tác của A Bưu, hô to: "A Bưu, nếu dám chụp, chờ đuổi việc , là phạm pháp, rình coi **. kiện ."

A Bưu vẫn như thấy, theo chỉ thị của Cố Phương Phương, tìm góc độ tiếp tục chụp.

Cố Phương Phương đáp trả: "Ha ha, cô , việc của cô thể lộ ngoài ánh sáng, một khi lộ , cô sẽ còn diễn trò nữa."

"Được, chúng cá c.h.ế.t lưới rách, liền tính , cũng sẽ cho cô sống dễ chịu, ép khô Hạ Thần." Hồng Nhi cũng khơi dậy dục vọng chiến đấu, bây giờ đường lui nữa . "Hạ Thần, sẽ chỉ phản ứng với , một cô một trông phòng, tịch mịch khó nhịn, sớm muộn gì cũng ngoại tình thôi. Đến lúc đó, một đồng cô cũng đừng mong lấy "

"Yên tâm, **, càng loại phụ nữ phóng đãng, đàn ông, vẫn thể sống ." Cố Phương Phương giọng kiên quyết, hiện tại cô con trai, đàn ông như , chỉ thể dựa con trai.

Dược tính mạnh, cho Hạ Thần và Hồng Nhi gần hai giờ, khi xong việc, Hạ Thần ngất Hồng Nhi. Hồng Nhi mơ mơ màng màng, ánh mắt sương mù, đau nhức, sớm quên mất sự tồn tại của Cố Phương Phương.

Cố Phương Phương từ cao xuống hai , kéo Hạ Thần , trực tiếp tát cho cô một cái.

Năm ngón tay đỏ ửng, hiện lên gò má bên trái của Hồng Nhi, tia m.á.u từ từ chảy từ khóe miệng.

Tiếp theo là một cái tát nữa, đó, Cố Phương Phương lệnh cho A Bưu dạy dỗ Hồng Nhi.

Sức lực của một đàn ông khỏe mạnh so với phụ nữ lớn hơn, nhanh, gương mặt vốn xinh liền bầm dập, bởi vì đau đớn ngừng rơi lệ, thế những hoan ái cực hạn, cho cô kiệt sức, căn bản cách nào đánh trả, ý thức khôi phục, hung tợn trừng mắt Cố Phương Phương.

Cảm nhận ánh mắt của cô , Cố Phương Phương càng lệnh đánh cho đến chết.

Cuối cùng, Hồng Nhi ngất , A Bưu về phía Cố Phương Phương, chỉ thị.

"Thôi, dừng ." Cố Phương Phương : "Đem bọn họ đổi tư thế thành mặt đối mặt." Ngày hôm , thấy bộ dáng của con đĩ còn thích nữa ?

Chờ A Bưu xử lý , Cố Phương Phương hài lòng rời .

Bởi vì một cãi , tình cảm của Cố Phương Phương dành cho Hạ Thần dần dần nhạt , trong mắt chỉ con trai, địa vị và tiền bạc của Hạ Thần, tình yêu coi là gì, cuối cùng vẫn bằng tiền bạc càng cho .

từng nghĩ tới, sống cùng , một nhà ba vui vẻ hạnh phúc, nhưng, một một tổn thương cô, tình cảm nhiều hơn nữa cũng chịu .

Trở biệt thự, A Bưu mở miệng: "Bà chủ, ngộ nhỡ ngày mai ông chủ như , trả thù ... nên cái gì bây giờ?"

" thu xếp xong xuôi, trở về quê của ." Cố Phương Phương mặt chút đổi , "Trước tiên tránh một thời gian, tiền mỗi tháng, đều đúng hạn gửi cho ."

A Bưu cúi đầu: "Cảm ơn bà chủ."

"Trước tiên theo lên lầu, lấy phim gốc ."

"Vâng"

Ngày hôm , Hạ Thần tỉnh , bởi vì tối hôm qua điên cuồng vận động, cả suy yếu.

Đợi tỉnh táo , mắt, nhất thời kinh hãi, ở yêu quái ngủ ở bên cạnh thế ?

Anh một cước đá văng Hồng Nhi vẫn còn đang ngủ mê man , vội vàng mặc quần áo , cũng đầu chạy .

Hình ảnh m.á.u me như đối với thiếu gia nhà giàu mà thật đúng là đầu thấy, trong lòng âm thầm quyết định đánh c.h.ế.t cũng đặt chân đến nơi , thật sự quá đáng sợ.

Hồng Nhi một cú đá mạnh tỉnh , mở mắt , liền cảm thấy thể truyền tới đau đớn, còn mặt sưng lên đau nhức.

phòng vệ sinh, soi gương, thấy gương mặt trong gương sợ hết hồn, tiếng kinh hô chói tai, vang dội trong phòng.

"Đây là cô ——"

sức lắc đầu, nhắm mắt , hy vọng đây chỉ là một giấc mơ. Chờ khi mở mắt , vẫn là bộ dạng , m.á.u sớm đông , đọng mặt, thịt ở gương mặt thể thấy rõ ràng, cô nhẹ nhàng chạm , đau đơn lan tràn .

Cẩn thận nhớ những chuyện xảy , trong chốc lát, cô liền .

Đều do con đĩ Cố Phương Phương , cô nhân lúc cô đang suy yếu, hung hăng tát cô, món nợ , cộng với , cô tuyệt đối sẽ để yên.

Việc cấp bách bây giờ, cô đơn giản sửa sang dáng vẻ một chút, lập tức chạy vội ngoài, cô bệnh viện, đem mặt chữa khỏi, bây giờ cô còn dựa gương mặt lấy lòng Hạ Thần.

Khi Nguyệt Ly chuyện từ chú Lưu, bởi vì đang bệnh tâm tình chút nào, lập tức vui vẻ mặt, cả vui vẻ.

Hai phụ nữ chiến tranh trực tiếp ảnh hưởng đến đàn ông, nếu như đứa bé, lẽ đàn ông sẽ thấy vui vẻ, phụ nữ vì tranh đoạt một đàn ông, thỏa mãn bản hư vinh, thể, nhân cơ hội tìm những khác chơi bời trăng hoa.

Đáng tiếc, Hạ Thần cũng chỉ lo cho bản , cũng cô đơn, hai đứa con trai, đứa bé như nước với lửa, thể hòa hợp, tề nhân chi phúc ( chỉ cuộc sống giàu sang, phú quý, nhiều con cháu ) cũng là dễ dàng.

Liễu Dật bưng bát cháo nhỏ, lúc gần tới, thấy tiếng của Nguyệt Ly như chuông bạc, khóe miệng của giương lên, nhiều ngày lo lắng cũng dần dần biến mất.

Mấy ngày nay ốm, tâm tình của Nguyệt Ly vẫn chút nào, tự nhiên cũng tiện ?

Trừ công việc ở ngoài, đều mượn tay khác, tự chăm sóc cho Nguyệt Ly thứ như: Ăn, mặc, ở, .

Vào phòng, Liễu Dật hỏi: "Có chuyện gì mà vui như thế?"

Nguyệt Ly khẽ mỉm với : "Được, chia sẻ với ."

"Chỉ là, tiên đem cháo ăn ." Liễu Dật thổi nhẹ, đưa đến bên miệng cô , "Ăn ."

Ăn xong cháo, Nguyệt Ly bắt đầu đơn giản kể chuyện trong nhà Cố Phương Phương, bởi vì Hạ Thần phụ nữ khác ở bên ngoài, cô tự dạy dỗ phụ nữ .

"Anh đoán kết quả sẽ như thế nào?" Nguyệt Ly cố ý tạo cái nút, khóe mắt mỉm ngắm Liễu Dật.

"Nhất định là Cố Phương Phương thắng." Liễu Dật thuận miệng .

"Chiến dịch thắng lợi." Nguyệt Ly đùa , "Phụ nữ ghen tuông vì đàn ông, cuối cùng cả hai đều thua thiệt."

Không tại , Nguyệt Ly chút bi thương, nghiêm khắc : "Em nhắc nhở nữa... nếu dám phụ nữ khác ở bên ngoài, sẽ tay em."

Liễu Dật buồn : "Anh đều bảo đảm bao nhiêu ? Vĩnh viễn sẽ , trái tim chỉ em."

Câu cùng, vẻ mặt nghiêm túc, lời thề son sắt.

"Cho dù thời gian đổi, thế giới đổi như thế nào, trái tim cũng sẽ đổi."

Nguyệt Ly ôm lấy Liễu Dật, giọng run run: "Không , em sợ, sẽ suy nghĩ lung tung."

Liễu Dật khẽ vuốt bả vai của cô , dịu dàng : "Không chuyện gì, tại em cảm giác an như , nhưng sẽ dùng hành động thực tế để chứng minh."

Liễu Dật vẫn , đáy lòng của cô một bí mật che giấu sâu, cô , sẽ hỏi, sẽ đợi đến khi cô tự với .

"Ừ, em tin ."

"Thời gian còn sớm, ." Liễu Dật bất đắc dĩ .

"Nhanh như ?" Nguyệt Ly kinh ngạc, đó chu miệng lên, nũng , "Ở thêm một lát thôi."

Liễu Dật thở dài: "Anh cũng , nhưng em , công việc quan trọng."

"Được ." Nguyệt Ly cũng chỉ là ngoài miệng một chút mà thôi, "Anh nhớ về sớm, chờ cùng ăn cơm tối."

"Được."

Liễu Dật hôn một cái lên trán của Nguyệt Ly, ánh mắt dịu dàng của Nguyệt Ly nhẹ nhàng rời .

Nguyệt Ly xem TV một lát, thấy buồn ngủ, tắt tv, liền chậm rãi ngủ.

Khi tỉnh , thấy đôi mắt đen thâm thúy của Liễu Dật đang lẳng lặng cô, cô nhẹ giọng hỏi: "Đã tối ?"

Liễu Dật gật đầu một cái: "7:30 ."

"Được , chờ em một chút, em lập tức xuống."

"Được."

Nguyệt Ly nhanh chóng rửa mặt, tới bàn ăn xuống, Liễu Dật nấu cơm xong, cũng bày đồ ăn lên bàn.

Hai nhai kỹ nuốt chậm, ăn vui vẻ, lúc , chuông điện thoại của Nguyệt Ly đột nhiên vang lên.

Liễu Dật là buồn bực liếc mắt Nguyệt Ly, Nguyệt Ly buông tay, bày tỏ bất đắc dĩ.

"Này, Phương Phương, chuyện gì ?" Giọng bình thản, chút kiên nhẫn.

"Chị họ, cuộc sống hiện tại qua nữa." Cố Phương Phương bi thương , "Hạ Thần ở bên ngoài, lên giường với con đĩ Hồng Nhi nữa."

Nguyệt Ly trầm ngâm một lát, : "Thật , em đồng ý sống cùng , nên nghĩ tới cục diện hôm nay."

"Em rõ." Cố Phương Phương nhỏ giọng , "Hiện tại em chỉ tiền của ."

"Em như thế nào?" Nguyệt Ly nghi ngờ.

"Em trộm cơ mật công ty của , chị cho em một tiền lớn." Cố Phương Phương suy nghĩ , mới cái quyết định . Bây giờ tình cảm của Hạ Thần dành cho cô, sớm giống ngày xưa, thậm chí sinh lòng chán ghét, bỏ rơi, còn bằng cho sụp đổ, để cho vĩnh viễn thể dậy, báo thù, thể một tiền lớn, yên sinh sống ở nước ngoài, tự do thoải mái. Huống chi, ba Hạ Thần cũng thích đứa cháu , mà thích đứa bé của con đĩ Hồng Nhi hơn, bởi vì đứa bé càng giống ông , nên bà thích nó hơn, chờ con trai của cô lớn lên thừa kế, còn đợi bao nhiêu năm? Cô chờ , gia đình đấu tranh kịch liệt, cô cũng thể xác định khi lớn lên, con trai cô đấu thắng con trai của con đĩ . Cho dù thể thắng, ông bà thiên vị như , con trai của cô cũng chia bao nhiêu tiền.

Như là bảo đảm nhất, cô công ty của chị họ và công ty của Hạ Thần vẫn là quan hệ cạnh tranh, chị họ luôn luôn với cô, nhất định sẽ giúp cô, cô cũng khẳng định, chị họ sẽ cho cô một tiền lớn.

Mấy năm sống trong gia đình giàu , cô , cũng như trong tưởng tượng ban đầu, con trai, con trai chính là nơi dựa nửa đời của cô.

Nguyệt Ly vốn tính toán nghĩ khi Cố Phương Phương đang đau lòng chết, quạt quạt gió, châm lửa một chút, nghĩ, cô cũng tự hiểu lấy, giúp cho cô.

Nguyệt Ly biến sắc: "Tại thể ý nghĩ như ?" Cô vẫn thể xác định Cố Phương Phương thật sự , hỏi thêm một câu.

"Em chịu nổi nữa, cũng chịu nổi ba của ." Cố Phương Phương uất ức , "Bọn họ cũng thích em, càng thích con trai của em. Hơn nữa quan hệ của em và Hạ Thần , em sợ đến lúc đó, một đồng cũng cho em...em đề phòng rắc rối thể xuất hiện."

"Em nghĩ kỹ ?"

"Em nghĩ kỹ , chị họ, rể nếu như thể thu mua cổ phần công ty của nhà họ Hạ, đến lúc đó, nhất định sẽ là công ty lớn nhất, buôn bán càng phát triển hơn, hiện tại em cũng tình cảm gì nữa, chỉ tiền nuôi dậy con trai."

"Nếu như, em tiếp tục sống ở nhà họ Hạ, bọn họ chẳng lẽ cũng sẽ nuôi dạy cháu nội của bọn họ ?" Nguyệt Ly hỏi ngược .

Cố Phương Phương kiên quyết : "Đến lúc đó cũng do em chủ nữa, em tự nuôi dạy con , thể để cho con em khi lớn lên (cận) với em."

"Được, chị đồng ý với em." Nguyệt Ly suy nghĩ một chút, "Chỉ là, chị họ nhắc nhở em, trộm bán cơ mật là phạm pháp."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trung-sinh-roi-ta-phai-bao-thu-thoi/chuong-58.html.]

Cố Phương Phương tiếp: "Cho nên, chị họ, tiên giúp en lấy quốc tịch nước Mĩ, đến lúc đó, chuyện một khi xong lập tức nước ngoài."

"Em họ, ngược nghĩ đến chu đáo." Nguyệt Ly khẽ, "Chỉ là, quốc tịch chút khó khăn, cần thời gian, em xong, chị sẽ lập tức an bài cho em khỏi nước. Chờ khi điều kiện đầy đủ, lập tức giúp em quốc tịch."

Cố Phương Phương suy nghĩ một chút, để lấy quốc tịch nước Mỹ là chuyện dễ dàng.

Hai thỏa thuận xong, hẹn thời gian chuyện cụ thể hơn.

Chươg 59:

"Là Cố Phương Phương?" Liễu Dật nhíu mày hỏi. Trong mấy năm nay, cô ít quấy rầy Nguyệt Ly nhà .

" ." Nguyệt Ly ăn một miếng cơm, khanh khách "Cô giúp em một chuyện lớn.".

"Cái gì?" Liễu Dật thể tin tưởng Cố Phương Phương, nghi ngờ hỏi: "Em xác định là cô lừa em chứ?"

"Có , gặp mặt sẽ rõ thôi." Nguyệt Ly uống một ngụm nước canh " mà, em tin tưởng hiện thời gian rảnh rỗi để mà lãng phí ."

"Cô giúp em cái gì?"

Liễu Dật chớp mắt, tò mò hỏi.

Nguyệt Ly thấy nhà ăn ai thì thẳng thắn nhưng mà âm lượng cũng nhỏ: "Cô giúp em lấy trộm cơ mật của công ty Hạ Thần, lật đổ bọn họ, đến lúc đó chia cho cô chút lợi ích."

Liễu Dật lâm trầm tư, đôi mắt đen sâu thấy đáy, lâu mới : "Cô hiện tại dù cũng là của Hạ Thần, sợ cô âm mưu khác, thể sơ xuất."

Nguyệt Ly gật gật đầu: "Em , em cho theo dõi cô , những thông tin cô trộm cũng sẽ xác minh thật giả."

"Ừ, chuyện gì nhớ cho ." Liễu Dật dặn dò.

Sau khi ăn xong, hai ngoài tản bộ.

Trời chiều nghiêng nghiêng, ánh nắng đỏ tươi, bóng cây loang lổ hai đang chậm rãi bên .

"Về sẽ cơ hội như thế nữa." Nguyệt Ly bỗng nhiên buồn bã, tình yêu đang nồng nhiệt chia li, thật là tàn nhẫn.

"Yên tâm." Liễu Dật nắm tay nàng, ôn nhu , ánh mắt sáng trong: "Tuy và sẽ cách trăm sông ngàn núi nhưng mà còn trò chuyện qua video, chúng vẫn thể thấy . Dáng vẻ buồn bực hợp với em."

Nguyệt Ly tức giận: "Chẳng lẽ em thể buồn bực ?"

Liễu Dật sủng nịnh: "Có thể, vợ của cái gì cũng ."

Hai một lúc, mồ hôi đầm đìa, Nguyệt Ly lau mồ hôi cho Liễu Dật : "Trở về , hôm nay thật nóng."

Hai trở về, cùng xem TV một lúc, bởi vì Nguyệt Ly vẫn còn khỏi hẳn bệnh cho nên Liễu Dật ngủ sớm một chút.

Nguyệt Ly đang xem phim, ngủ. Liễu Dật chống cự nũng đành đồng ý cùng cô xem một tập nữa.

Xem tivi xong, Nguyệt Ly liền nghỉ ngơi.

Liễu Dật đến thu phòng của , mở máy tính , nhanh chóng gõ chữ trả lời email.

Chuông điện thoại di động vang lên, Liễu Dật lướt qua màn hình, do dự một chút, tắt cuộc trò chuyện máy tính mới điện thoại: "Giám đốc Trần, chuyện gì ?"

"Liễu Dật, chúng chuyện riêng cần khách sáo như ." Người tùy tiện .

"Cũng đúng, Tần gọi cho em chuyện gì ?" Sắc mặt Liễu Dật trầm xuống, hỏi?

"Đương nhiên là chuyện ." Người đàn ông vui vẻ: "Có một món tiền lớn, gọi đến đầu tư."

"Anh một chút em xem." Liễu Dật vẻ hứng thú nhưng đầu óc vận chuyển với tốc độ cao.

"Chính là một mảnh đất ở vùng ngoại ô, chúng hợp tác để khai phá mảnh đất , thế nào, hứng thú ?"

Liễu Dật hỏi: "Là mảnh đất nào ở ngoại ô?"

"Chính là mảnh đất cạnh khu Phúc Tân đó."

"Là mảnh đất đó?" Liễu Dật nhíu mày, chút vội vã trả lời: "Để em nghĩ một chút."

"Đây chính là điểm khai phá quan trọng của chính phủ, một khi chúng tiến hành, chính là chờ mỗi ngày tiền rơi túi mà thôi."

Liễu Dật lạnh, thật đúng là coi thường ít tuổi hiểu chuyện ? Mảnh đất tuy là điểm khai phá quan trọng nhưng dùng để phòng cho thuê giá rẻ. Hơn nữa thanh danh của họ Tần thương trường lắm, nếu cẩn , để ngáng chân một cái thì hậu quả sẽ khôn lường.

Hiện tại ngành bất động sản như thể kiếm tiền dễ nhưng thực là do kinh doanh bất động sản tuyên truyền, nâng giá nhà lên cao. Hiện tại cung lớn hơn cầu, nhiều căn nhà xây dựng nhưng vẫn ai thuê.

"Chỉ sợ , việc em tự quyết định ." Liễu Dật uyển chuyển , tên m.á.u mặt trong giới hắc đạo, tạm thời thể chọc , cự tuyệt điện thoại cũng hành động sáng suốt.

Người gượng: "Cũng , ngày khác sẽ tìm ba bàn bạc, tạm biệt."

"Tạm biệt."

Liễu Dật nhíu mày, nghĩ thầm, cực kì khó chơi, đạt ý nguyện, nhất định còn nữa, chuẩn sẵn sàng.

Cuối cùng cũng trả lời xong email, tiếp tục phê duyệt một văn kiện, đồng hồ, hơn 12 giờ .

lúc tắm rửa thì cửa thư phòng mở , Nguyệt Ly mặc áo ngủ, tay cầm bát canh hạt sen chậm rãi bước .

"Tại còn ngủ?" Ngữ khí của Liễu Dật tuy chút chất vấn nhưng đáy mắt chứa đầy sự quan tâm.

"Em dậy vệ sinh, thấy thư phòng của còn sáng nên nấu một bát canh nóng cho ." Nguyệt Ly đưa canh tới, "Anh việc vất vả nhưu , em sợ già yếu."

"Chưa già yếu? Có cần chứng minh cho em , hả?" Liễu Dật nhíu mày, trong con ngươi đen tràn đầy ý trêu chọc.

"Thật đắn." Nguyệt Ly thu nụ , "Mau uống canh ."

Dưới ánh mắt đắm đuối của Nguyệt Ly, Liễu Dật uống cạn bát canh.

"Đi tắm ."

Nguyệt Ly cầm bát , mấy câu trở về phòng.

Tắm rửa xong, Liễu Dật thẳng đến phòng Nguyệt Ly.

Liễu Dật nhẹ nhàng bước lên giường, ôm lấy Nguyệt Ly từ phía .

Cảm nhận ấm từ phía , Nguyệt Ly cong môi, gương mặt mang theo ý chìm giấc ngủ.

Lại là một ngày trời, bệnh của Nguyệt Ly cũng khỏi hẳn, tâm tình vui vẻ.

Chỉ là vốn bên cạnh mất, tâm tình vốn của Nguyệt Ly một tia buồn bực.

"Tiểu thư, xuống ăn sáng ." Tiếng gọi của dì Trương truyền đến.

"Được, cháu sẽ xuống ngay."

Ăn sáng xong, Nguyệt Ly rảnh rỗi việc gì bèn cầm tờ báo lên .

Chuông điện thoại bỗng nhiên vang lên, tiếng chuông Nguyệt Ly quen thuộc, là điện thoại của Liễu Dật từ thư phòng truyền đến. Nguyệt Ly nhanh chóng xem, màn hình là một dãy lạ. Nguyệt Ly , đầu dây bên truyền đến thanh âm phụ nữ tràn ngập ý .

"Tại lời nào?"

Người phụ nữ nghi hoặc.

Nguyệt Ly ngây ngốc một hồi mới trả lời: "Không cô là?"

" là Tần Song." Đối phương tự giới thiệu "Là bạn học cũ của Liễu Dật, cô là ai?"

Nguyệt Ly sửng sốt một hồi mới nhớ , thì là cô , là bạn học mà Liễu Dật từng đưa về nhà.

Tại gọi đến? Có một loại dự cảm quanh quẩn trong lòng cô, cô thản nhiên nhưng vô cùng kiên quyết : " là bạn gái ."

"A..." Nụ của Tần Song chút cứng ngắc, cô cho rằng mấy năm nay vẫn độc , nghĩ rằng bạn gái, cuối cùng cũng chỉ là cô tự đa tình.

"Là họp lớp, đặc biệt gọi tới mời ." Tần Song "Vào thứ năm tuần , cô giúp với , họp lớp ở nhà hàng Ngân Hoa."

"Được, sẽ với ."

"Tạm biệt."

Nguyệt Ly cúp điện thoại, trong lòng chút buồn bực.

, từ trong đáy lòng cô vẫn tin tưởng , tin tưởng sẽ với cô, nhưng mà, cô xuất hiện, giống như một cây kim găm lòng. Nhớ năm đó, Tần Song đúng là ý nghĩ an phận với Liễu Dật.

Cô nhất định thương lượng với Liễu Dật, công khai quan hệ của bọn họ với , đỡ cho những phụ nữ khác ý nghĩ an phận.

Đêm đó, Liễu Dật trở về, là mùi rượu. Nguyệt Ly kinh hãi, yên lòng đưa trở về phòng, chuyện gì cũng đợi tỉnh mới .

Giúp đỡ xuống giường xong, trong lòng Nguyệt Ly chất chứa vô tâm sự, cuồi cùng hóa thành một tiếng thở dài. Dì Trương bê canh giải rượu tới, Nguyệt Ly múc từng thìa đút cho .

Ngày hôm , Liễu Dật tỉnh , đầu đau như nứt , cau mày. Lúc , một thanh âm nhu hòa vang lên ở bên tai : "Uống ngụm nước ."

Liễu Dật ngẩng đầu, thấy ánh mắt nhẹ nhàng ôn nhu của Nguyệt Ly, xin , thanh âm khàn khàn: "Làm phiền em ."

Nguyệt Ly : "Uống nước , em bảo dì Trương nấu canh giải rượu ."

Liễu Dật lầm bầm lầu bầu uống xong, cũng tỉnh táo , đưa chén cho Nguyệt Ly, đôi con ngươi đen như lấp lánh ánh sáng: "Anh vẫn khát."

"Được, em rót thêm cho ."

Nguyệt Ly rót một chén nước cho Liễu Dật.

Liễu Dật uống xong bắt đầu giải thích, cúi đầu, tai đỏ ửng, giống như một đứa trẻ gây lầm: " hôm qua uống rượu là bởi vì cổ phiếu của công ty tăng, lượng tiêu thụ sắp tới cũng , các vị giám đốc mới rủ liên hoan, uống nhiều một chút."

"Uống ở ?"

"Đương nhiên là nhà hàng, tâm tình nên uống nhiều một chút." Sau đó Liễu Dật bổ sung một câu nhấn mạnh "Tất cả đều là đàn ông."

Nghe xong, Nguệt Ly cảm thấy sáng khoái, đôi khi, rõ ràng là lựa chọn tin tưởng nhưng vẫn cứ suy nghĩ linh tinh. mà, cái phụ nữ Tần Song xuất hiện, tuyệt đối đề phòng.

"Em cũng trách ." Nguyệt Ly xuống "Chỉ cần xảy chuyện gì ngoài ý , chỉ là dù uống rượu cũng lắm, uống ít ."

Liễu Dật thấy cô tức giận thì gật đầu liên tục: "Anh ."

"Tiểu thư, canh giải rượu nấu xong .

Tiếng của dì Trương truyền đến, Nguyệt Ly ngoài nhận bát canh từ tay dì Trương, bên giường . Lần đến lượt cô đút canh cho . Cô giống như , cẩn thận thổi mới đút cho , khi uống thì vội hỏi nóng , đắng ? Trong lòng Liễu Dật ấm áp, hưởng thụ sự chăm sóc của Nguyệt Ly.

Bát canh , Liễu Dật uống chậm vô cùng, tốn ít thời gian, Nguyệt Ly dịu dàng tình cảm, ánh mặt trời chiếu giống như khoác lên cô một tầng ánh sáng, an tĩnh bình yên, xinh , trong trẻo dịu dàng.

"Hôm nay cần ?" Nguyệt Ly hỏi.

Liễu Dật cong môi : " , hôm nay là chủ nhật. Anh ở nhà với em."

, chuyện với . Tần Song, bạn học của tối hôm qua gọi điện, là thứ năm tuần tổ chức họp lớp ở nhà hàng Ngân Hoa." Nguyệt Ly thản nhiên nhưng mắt chớp biểu tình của Liễu Dật.

Liễu Dật "À..." một tiếng, phản tứng đặc biệt gì, trầm ngâm một hồi, : " lúc, đưa em quen với bọn họ."

"Có bất tiện ?"

"Không ." Liễu Dật nắm tay cô "Hiện giờ nhiều bạn học của kết hôn đề sẽ đưa vợ hoặc chồng tới, gì bất tiện hết."

"Được ."

Nguyệt Ly đem bát ngoài, Liễu Dật nhanh chóng mặc quần áo tử tế, khi rửa mặt xong, hai cùng ăn bữa sáng.

"Hôm nay chơi?" Liễu Dật đến bên cạnh cô, nhẹ nhàng hỏi.

Nguyệt Ly khó xử, vài năm nay những địa điểm ở trong thành phố hai đều qua hết, nơi nào đặc biệt đến.

Giống như hiểu suy nghĩ của Nguyệt Ly, Liễu Dật đề nghị: "Nếu chúng tới những thành phố khác thử xem."

"Nghĩ thì nhưng mà lạ nước lạ cái cũng gì thú vị." Nguyệt Ly thở dài "Đi thì đây?"

Liễu Dật mặt trời ở ngoài cửa sổ, nở nụ , lộ răng nanh trắng nõn "Ở nhà là nhất, em sợ nóng mà."

Cuối cùng hai cả, ở nhà, hưởng thụ thời gian hai an nhàn ai quấy rầy.

Loading...