Bùi Vân Khiêm gật đầu ‘ừm’ một tiếng, lập tức kéo tay Thẩm Xu khỏi phủ.
Trên xe ngựa, ánh mắt Thẩm Xu loé lên, một lời, đôi mắt nôn nóng, hai tay nắm chặt lấy như đang cố gắng nhẫn nại cân nhắc điều gì.
Thấy thế, Bùi Vân Khiêm khẽ nhíu mày, Thẩm Xu vì cứu mà tiếc uy h**p Phùng Thái hậu, nhưng hôm nay Thẩm Việt rơi xuống nước, khởi xướng lưng là ai cũng thể đoán bảy tám phần.
Hắn chỉ hiểu một chuyện, Thẩm Việt đang sống trong cung tại đột nhiên rơi xuống nước?
Ánh mắt Bùi Vân Khiêm loé lên, trong lòng tồn đọng nghi ngờ.
Một lát , giật giật , nhẹ nhàng nắm lấy lòng bàn tay Thẩm Xu.
Cảm nhận sự lạnh lẽo tay, Thẩm Xu đầu ngước mắt về phía Bùi Vân Khiêm, đôi mắt mang theo sương mù mờ mịt.
Thấy biểu tình của Thẩm Xu, trong lòng Bùi Vân Khiêm căng thẳng, gì đó với nàng, nhưng lời tới bên miệng nuốt xuống.
Cuối cùng, Bùi Vân Khiêm chỉ thể xoa mồ hôi mỏng trong tay Thẩm Xu, dịu dàng an ủi, “Có ở đây, Duệ Vương điện hạ sẽ việc gì , phân phó Tần Tuần mời Diệp Minh Tu tiến cung.
Chỉ cần Duệ Vương điện hạ còn một thở, Diệp Minh Tu nhất định thể cứu về.”
Nghe , lông mi Thẩm Xu giật giật, ánh mắt cuối cùng cũng chút gợn sóng.
Thật , bây giờ nàng lo lắng cũng chỉ tính mạng của Thẩm Xu, bằng hiểu cả hai đời của nàng với Phùng Thái hậu, bà hẳn là sẽ lấy mạng Thẩm Việt sớm như thế, dù bây giờ Thẩm Việt cũng chính là con át chủ bài duy nhất thể khống chế nàng, thế lực của Bùi Vân Khiêm hiện nay trong triều vẫn to lớn như cũ, Phùng Thái hậu thể vứt bỏ quân cờ như nàng chứ.
Mà mục đích của Phùng Thái hậu từ đời tới cuối chỉ một, đó chính là uy h**p và cảnh cáo nàng.
Gả phủ tướng quân cho tới nay nửa tháng, nàng từng tiếp xúc với mật thám mà Phùng Thái hậu sắp xếp, mỗi nọ tìm nàng đều truyền lời của bà , nàng tránh nổi.
Nhất định là mật thám trong phủ báo cáo nhất cử nhất động của nàng với Phùng Thái hậu, nếu mấy ngày bà cũng phái ám sát Bùi Vân Khiêm ở nơi phố xá sầm uất.
Vốn dĩ Phùng Thái hậu phê bình kín đáo với nàng, ngày vì cứu Bùi Vân Khiêm, tình thế cấp bách còn đe doạ bà , bây giờ Phùng thị chịu một kích trí mạng, nếu chút thành ý thì hẳn là khó lừa gạt cho qua chuyện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trung-sinh-ta-cuoi-nguoi-khac/chuong-51.html.]
Tuy rằng Phùng Thái hậu trực tiếp lấy tính mạng của Thẩm Việt, nhưng Thẩm Việt rơi xuống nước là sự thật, với thủ đoạn dơ bẩn trong cung, nếu như còn ở trong cung thì sẽ ngày ức h**p nhiều hơn, ném trong nước cũng chỉ là một trong ít.
Nghĩ , trong lòng Thẩm Xu bắt đầu tự trách.
Nửa canh giờ , xe ngựa chậm rãi dừng ở cửa cung.
Tần Tuần ở cửa xe ngựa, “Tướng quân, phu nhân, đến cửa cung, xe ngựa .”
Nghe , Bùi Vân Khiêm lên tiếng, tiên đỡ Thẩm Xu xuống xe.
Người Phùng Thái hậu phái tới đón đợi Thẩm Xu ở cửa, thấy hai xuống xe ngựa lập tức tới nghênh đón, hành lễ với Bùi Vân Khiêm và Thẩm Xu, một phần sai lầm nào.
“Bái kiến Linh An công chúa, Bùi đại tướng quân.”
Người tới chính là tín của Phùng Thái hậu, chưởng sự cô cô của Phượng Loan cung, Tạ Yến Thanh.
Thẩm Xu rũ mắt nhàn nhạt lên tiếng, “Yến Thanh cô cô miễn lễ.”
“Đa tạ công chúa.” Nói , Tạ Yến Thanh chậm rãi thẳng, cúi đầu, “Thái hậu nương nương đang đợi công chúa ở Phượng Loan cung, mời công chúa theo nô tỳ.”
Nghe , Thẩm Xu đầu Bùi Vân Khiêm một cái.
Bùi Vân Khiêm lập tức hiểu ý, chậm rãi mở miệng , “Công chúa , thần ở cửa cung chờ Diệp Minh Tu, đến lúc đó lập tức tới chỗ Duệ Vương điện hạ trị liệu.”
Thẩm Xu khẽ gật đầu, xoay theo Tạ Yến Thanh tới Phượng Loan cung.
Bùi Vân Khiêm tại chỗ bóng dáng Thẩm Xu, cảm xúc trong mắt rõ.
Một lúc lâu , mới xoay về phía Tần Tuần, “Đi tra xem hôm nay Duệ Vương rơi xuống nước lúc nào.”
Tần Tuần lệnh gật đầu xoay trong cung.
Phượng Loan cung.
Trên mặt Thẩm Xu biểu tình gì, đôi tay đan đặt ở bụng, theo Tạ Yến Thanh chậm rãi bước đại điện.
Ghế chủ vị, Phùng Thái hậu đang nhắm mắt dưỡng thần, thấy Thẩm Xu tới cũng nhúc nhích.