Ánh mắt Thẩm Xu khựng , một lúc lâu mới hiểu ý trong lời của là gì.
Nàng cúi đầu cụp mắt, gì nữa.
Không ngờ nhất cử nhất động ở bên đều rơi trong mắt của Phùng Thái hậu.
Phía , Phùng Thái hậu lơ đãng , “Nếu ai gia nhớ lầm, Tô Ngự còn hôn phối đúng , yêu thích nữ t.ử nào ?”
Nghe , cả Tô Ngự lẫn Bùi Vân Khiêm đều sửng sốt.
Một lát , Bùi Vân Khiêm mới khôi phục như thường, thong thả ung dung bóc vỏ tôm đặt đĩa mặt Thẩm Xu mới chậm rãi ngẩng đầu về phía Tô Ngự.
Tô Ngự thẳng, mặt hề chút biểu cảm dư thừa nào, chậm rãi mở miệng, “Làm phiền Thái hậu nương nương , chí của nam nhi là lấy bảo vệ quốc gia tổ quốc nhiệm vụ của , nào thể để tư tình nữ nhi ràng buộc.”
Lời của Tô Ngự thể bắt bẻ, khiến tìm nửa phần sai sót.
dứt lời thấy Bùi Vân Khiêm bên cạnh nhạt, tiếng động to nhỏ vặn lọt trong tai Tô Ngự.
Phùng Thái hậu ghế chủ vị , lời sâu xa, “Tuy rằng bảo vệ quốc gia quan trọng, nhưng cưới vợ sinh con cũng là chuyện lớn của đời , thể chậm trễ .”
Đang , Phùng Thái hậu như đột nhiên nhớ tới điều gì, tiếp, “Nếu ai gia nhớ lầm, mấy năm tiên đế còn cố ý tứ hôn Xu Nhi với ngươi, bây giờ thanh mai trúc mã Xu Nhi của ngươi cũng thành , hôn kỳ của ngươi cũng nên sắp xếp càng sớm càng .”
Nghe , động tác bóc tôm của Bùi Vân Khiêm dừng , sắc mặt âm trầm.
Tứ hôn? Thanh mai trúc mã?
Bùi Vân Khiêm buông tôm trong tay, nghiêng về phía Thẩm Xu, ánh mắt dừng ở cách giữa Thẩm Xu và Tô Ngự vô cùng lạnh lẽo.
Tô Ngự thêm gì, chỉ khom , “Thái Hậu đùa .”
Mục đích đạt , Phùng Thái hậu lười chuyện thêm, chỉ lên tiếng bảo Tô Ngự xuống phân phó bắt đầu mở tiệc.
Bên , Bùi Vân Khiêm cụp mắt, bất tri bất giác uống sạch bình rượu bàn.
Thẩm Xu Bùi Vân Khiêm bên cạnh hết một ly tới một ly, cũng nên khuyên bảo thế nào, thấy sắc mặt Bùi Vân Khiêm hề đổi giống như men say, Thẩm Xu gì nữa.
Xảy chuyện trưa nay, Thẩm Xu giữa Bùi Vân Khiêm và Tô Ngự cảm thấy tự nhiên, vất vả lắm mới đợi lúc tiệc tàn.
Không vì uống rượu , Bùi Vân Khiêm lên xe ngựa vẫn luôn nhắm mắt, một câu cũng , chờ tới lúc xe ngựa dừng ở cửa Bùi phủ cũng qua giờ Tuất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trung-sinh-ta-cuoi-nguoi-khac/chuong-84.html.]
Thẩm Xu dậy kéo màn xuống xe, đợi nàng vững, hô hấp ấm áp mang theo mùi rượu truyền từ đỉnh đầu xuống, đó một bàn tay mạnh mẽ bế nàng lên.
Hô hấp Thẩm Xu dừng , kinh hô thành tiếng, “Ngươi cái gì thế!”
“Đừng nhúc nhích!”
Giọng cố chấp, thể xen .
Thẩm Xu nhíu mày, hôm nay gì thế? Bùi Vân Khiêm nổi điên cái gì?
Nàng nín thở nhích tới nhích lui trong n.g.ự.c Bùi Vân Khiêm, chịu an phận.
Một lúc , lông mày Bùi Vân Khiêm nhíu chặt, cánh tay giam cầm Thẩm Xu trong ngực, thể động đậy.
Không vì thấy nhịp tim của Bùi Vân Khiêm và thở nặng nề của khiến trái tim nàng cũng nhịn mà khẽ run, mãi cho tới khi Bùi Vân Khiêm đặt nàng thềm đá, Thẩm Xu mới nữa ngẩng đầu.
Thẩm Xu bậc đá hậu viện Nam Các Bùi phủ, Bùi Vân Khiêm mặc một triều phục hoa văn màu sắc tối mặt nàng, vẻ lạnh lẽo trong mắt biến mất, đáy mắt mang theo vài phần mê ly khi say rượu.
Ánh mắt Bùi Vân Khiêm cực nóng, chằm chằm khiến trong lòng Thẩm Xu hoảng hốt, lông mi run rẩy nuốt nước miếng, chần chừ thu hồi ánh mắt.
Bùi Vân Khiêm hỉ nộ vô thường thế nào nàng , cho nên hành động của cũng khiến nàng cảm thấy ngoài ý chút nào cả, dù thì cũng bao giờ theo lẽ thường.
Nghĩ , trong lòng Thẩm Xu bất tri bất giác nổi lên một trận chua xót, mím môi, nàng chơi trò mèo vờn chuột với .
Thấy Thẩm Xu né tránh ánh mắt cúi đầu, sắc mặt Bùi Vân Khiêm càng trở nên nặng nề, Tô Ngự trở , nàng mặt như ? Liếc một cái cũng ?
Nghĩ , Bùi Vân Khiêm tức khắc cảm thấy bực bội trong lòng, ánh mắt lạnh lẽo hơn.
Sau một lúc, híp mắt, khom tới gần Thẩm Xu, giọng âm trầm, “Thích ?”
Thẩm Xu sửng sốt, chậm rãi ngẩng đầu mơ màng Bùi Vân Khiêm, nhất thời hiểu ý là gì.
Thấy nửa ngày trời Thẩm Xu đáp , bực bội mới đè nén lập tức dâng cao.
Đáy mắt đỏ ngầu mang theo men say, giọng khàn khàn chán nản.
“Nàng thích ở chỗ nào chứ? Có cái gì thể cho nàng mà thì ? Hửm?”