Mạnh Lan cảm xúc kích động, cũng chẳng quan tâm hai  đối diện chỉ là đối tác của , cố gắng giải thích với cả hai, dường như nhất định  chứng minh điều gì đó:
"Lục tổng, chồng     như , tình cảm của chúng   , đều là do  quá bận công việc,   thời gian ở bên  ,   cố tình chọc tức  thôi..."
Lục Ngôn Xuyên   gì, chỉ  Cố Minh Châu đẩy điện thoại về phía Mạnh Lan.
Cũng     Lương Hạo quá tự tin   mà  dùng chính  điện thoại của , nên Mạnh Lan liếc một cái là nhận  ngay.
Chưa hết, xác nhận cô   xem tin nhắn xong, Cố Minh Châu  đưa cho cô  tất cả các đoạn ghi âm Lương Hạo đe dọa Lâm Vũ Hoan mà Lâm Vũ Hoan  gửi cho cô tối qua.
Mạnh Lan còn  kịp nghĩ  lý do biện minh cho Lương Hạo, thì Lục Ngôn Xuyên  đưa đoạn camera giám sát khu vực trung tâm thương mại   trích xuất đến  mặt cô .
Mạnh Lan: ...
Lục Ngôn Xuyên trực tiếp  rõ mục đích cuối cùng của chuyến  :
"Mạnh tổng, chắc hẳn những lời đồn thổi trong giới về  và vợ  cô cũng   . Hành vi của ông Lương  gây   nhiều phiền phức cho vợ .
 hy vọng cô chủ động rút khỏi "Cửu Thiên", còn về tổn thất của cô, Lục thị sẽ bồi thường tương ứng.
Cuối cùng, hy vọng cô  thể xử lý  chuyện gia đình và  nhà của , nếu  Lục thị  thể sẽ xem xét  việc  lựa chọn Khoa học Kỹ thuật Lam Hải  ."
Mạnh Lan  những lời Lục Ngôn Xuyên  đều là thật.
Cô cũng  Lục Ngôn Xuyên bảo cô rút khỏi "Cửu Thiên", chủ yếu là   Lương Hạo  lợi dụng cơ hội để đe dọa bạn của Lục thái thái nữa.
Còn việc Lục thị lựa chọn Khoa học Kỹ thuật Lam Hải, chắc chắn là vì Lam Hải  lợi nhuận.  thực , Lam Hải đối với Lục thị cũng  quá quan trọng.
Nhắc đến chuyện  ăn, Mạnh Lan trịnh trọng gật đầu, hết   đến  khác đảm bảo sẽ xử lý  chuyện gia đình.
Thấy , hai  cũng   khó nữa, dù  tất cả những chuyện  cũng    của Mạnh Lan.
Mạnh Lan một   thẫn thờ trong câu lạc bộ  lâu, khi bước , trời  nhá nhem tối, bước chân cô  còn dứt khoát như khi đến.
Cô cố gắng chịu đựng chui  xe, hai tay siết chặt vô lăng, cuối cùng  còn giữ vẻ nữ cường nhân nữa.
Cô lấy điện thoại , nghĩ về tất cả những gì   thấy và  thấy.
Màn hình điện thoại sáng lên  tắt ,  màn hình khóa hiện rõ tin nhắn Lương Hạo gửi đến:
[Vợ ơi, bao lâu nữa thì về nhà? Hôm nay em vất vả ,  hầm canh gà cho em.]
Cô cứ thế  chằm chằm  tin nhắn đó,    qua bao lâu, cuối cùng cô hít một  thật sâu, khởi động xe chuẩn  về nhà.
Xe dừng  biệt thự, cô   trong xe  lâu.
Cô  căn phòng ngủ  lầu hai đang sáng đèn, đó là ngọn đèn Lương Hạo luôn thắp cho cô mỗi tối, dù cô về muộn đến .
Đây cũng là động lực để cô phấn đấu.
Chỉ là tình yêu ,  thật ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trung-sinh-thanh-vo-tong-tai-ca-gioi-kinh-doanh-phat-sot/chuong-80-canh-ga-sao-lai-kho-uong-the-nay.html.]
Cuối cùng cô vẫn đẩy cửa bước .
Mùi canh gà đậm đà xộc thẳng  mũi, Lương Hạo  thấy tiếng động, thắt tạp dề chạy  từ nhà bếp, tự nhiên cầm lấy túi xách của cô,  mặt mang theo nụ  mà cô quen thuộc nhất: "Vợ ơi, về  ? Mau nếm thử ,    cho táo đỏ ,   em   ..."
Mạnh Lan   đàn ông dịu dàng săn sóc  mặt,     dáng vẻ hống hách như trong video Lục tổng cho cô xem.
"Chồng ơi, bên "Cửu Thiên" em quyết định rút vốn ." Cô  tiếp lời , chỉ  chằm chằm  mắt , buông  một câu  đầu  cuối như .
Tay Lương Hạo cứng đờ giữa  trung một thoáng, những vệt dầu mỡ dính  tạp dề  ánh đèn phản chiếu ánh sáng nhờn.
"Sao đột nhiên..." Dường như nhận  giọng điệu của   vẻ vội vàng,   khựng ,   nặn  nụ : "Chuyện  ăn em quyết định là  ."
Canh gà trong nồi đất sôi lục bục,  nước  nhòe tầm  của Mạnh Lan. Cô   đàn ông  mắt, vẫn quyết định cho   thêm một cơ hội:
"Sau  đừng đến đoàn phim nữa,  ?"
Cô   rõ, nhưng Lương Hạo  cô  .
Anh   nếu Mạnh Lan  thể  ầm ĩ đến  mặt  , điều đó  nghĩa là cô  nắm giữ  nhiều bằng chứng. Anh    vấn đề  ở , nhưng      nhất định  thể lấp l.i.ế.m qua loa như  khi  nữa, thế là   dứt khoát thừa nhận:
Ếch Ngồi Đáy Nồi
"Vợ ơi, là  sai ,  chỉ là  đầu tiên trải nghiệm cảm giác quyền lực, hơn nữa—"
Lương Hạo trong lòng  đắc ý, vì   cho rằng   tìm  một cái cớ vô cùng hợp lý:
"Hơn nữa, ngay từ cái  đầu tiên khi gặp cô ,   nghĩ đến lúc chúng  còn trẻ. Là  hồ đồ ,  khác dù  giống em đến mấy cũng   là em..."
Mạnh Lan    chỉ đang bịa  một lý do để tự thuyết phục bản  thôi, dù  những     cũng  như .
Nhìn  đàn ông cứ mở miệng là  dối  mặt, cô như thể  từng thực sự hiểu  .  bảo cô cứ thế rời bỏ  , cô   cũng   .
Nửa đời  của cô đều  sự tham gia của  đàn ông , cô   những ngày tháng thiếu   sẽ như thế nào.
Lương Hạo  xong cái cớ mà   tự cho là  hảo, đắc ý chờ Mạnh Lan như  khi sà  lòng  rằng cô   với  ,   ở bên   thật .
Thế nhưng cô   .
Lương Hạo đợi một lúc lâu,  đợi  cái ôm của vợ, chỉ đợi  một câu  nhẹ nhàng: "Mang canh gà  ."
Anh  như  đại xá, khi  , khóe miệng  kìm  cong lên.
Anh   mà, bà vợ già nua  quả nhiên  thể rời xa   , cho dù   thật sự tức giận, chỉ cần   chịu khó dỗ dành một chút, chẳng  vẫn sẽ ngoan ngoãn   ngoài kiếm tiền cho   tiêu .
Nghĩ đến đây,    khỏi cảm thán   mắt   ,  phụ nữ    gì khác, riêng khả năng kiếm tiền thì thật sự đỉnh.
Anh   cô  chỉ là  quá  chuyện lên, vợ chồng nhà giàu ai mà chẳng mỗi  một thú vui bên ngoài, cô  tự   hình xuống cấp  còn  cho  khác tìm cái  hơn ?
Anh    bưng tô canh gà đặt lên bàn, múc cho Mạnh Lan một bát: “Vợ ơi, thế nào? Anh  cải thiện theo lời em    ,  ngon hơn chút nào ?”
Mạnh Lan ngẩng đầu  dáng vẻ sốt sắng của ,  cụp mắt “ừm” một tiếng,   thêm gì nữa, chỉ nhỏ giọng húp từng ngụm canh gà, trong lòng thầm nghĩ:
Một bát canh gà bình thường như , tại   đây cô  thấy nó ngon chứ?