Trùng Sinh Thành Vợ Tổng Tài, Cả Giới Kinh Doanh Phát Sốt - Chương 84: ---
Cập nhật lúc: 2025-10-24 12:55:15
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"À, sợ quá," Cố Minh Châu khẽ nghiêng đầu, ánh mắt mang theo vài phần trêu chọc ác ý, "Vậy Lương định ' khách khí' với chúng như thế nào?"
"Còn về việc Lương nâng tầm cuộc sống của lên một đẳng cấp khác, đó là đẳng cấp gì ?"
Lời dứt, Lương Hạo còn gì, Lâm Vũ Hoan chịu , Lục Ngôn Xuyên thì bỏ qua, nếu Minh Châu cố chấp đến đ.á.n.h ch.ó rơi xuống nước, cô thậm chí còn Minh Châu hít thở chung một bầu khí với cái thứ dơ bẩn .
Lương Hạo chú ý đến màn đấu mắt ở đây, chỉ nghĩ Cố Minh Châu động lòng những điều kiện mà đưa .
Hắn thầm nghĩ quả nhiên phụ nữ đó chỉ giả vờ thanh cao, ném chút lợi lộc là đủ để cô lộ nguyên hình.
Hắn ai là yêu tiền, nhưng Cố Minh Châu ngay đó lên tiếng, "Không Lương , đang dùng tài sản gia đình do Mạnh tổng vất vả gây dựng để đối xử khách sáo với chúng , và định dùng tiền của Mạnh tổng để nâng tầm cuộc sống của lên một đẳng cấp mới ?"
Nghe đến đây, Lương Hạo còn gì mà hiểu, Dương Cẩn thiếu điều chỉ thẳng mũi mà là kẻ ăn bám!
Cố Minh Châu cho cơ hội phản bác, tiếp tục tự tuôn một tràng, "Lương sẽ nghĩ rằng, tiền lẻ đáng thương mà nhờ Mạnh tổng, thể nuôi nổi chứ?"
Cô tiến lên một bước, dường như Lương Hạo rõ trang phục của , giọng điệu mang theo vài phần khoa trương và màu, "Lương kỹ xem, tích góp bao lâu mới mua nổi một bộ đồ của ?"
Lương Hạo bộ đồ Cố Minh Châu, thậm chí còn nhãn hiệu, suýt bật thành tiếng. Người phụ nữ nghĩ rằng mặc đồ chợ búa là thể hù dọa đấy chứ?
Hắn cố nhịn đau chân, mặt nặn vẻ khinh miệt béo ngậy, "Dương tiểu thư, loại đồ chợ búa đến nhãn hiệu cũng thế , cho còn thấy mất giá! tùy tiện lọt chút tiền qua kẽ tay cũng mua cả một xe!"
Hắn càng càng cảm thấy vạch trần thói khoác lác của đối phương, Cố Minh Châu kinh ngạc , lưng còn thẳng hơn vài phần, giọng điệu càng thêm lả lơi, "Tuy nhiên, chuyện đều ngoại lệ."
"Dương tiểu thư cô xinh , dáng chuẩn, mặc giẻ rách cũng ! Chỉ cần cô thức thời một chút, ngoan ngoãn lời , đừng đồ hiệu, xe thể thao, biệt thự sang trọng, Lương Hạo đều tặng nổi!"
Hắn dùng ánh mắt ghê tởm quét dọc quét ngang Cố Minh Châu, như thể đối diện là vật trong túi của .
Mạnh Lam ngoài cửa những lời lẽ hào phóng của Lương Hạo, khỏi khổ một tiếng. Hóa cái sự tự cho là vất vả bươn chải vì gia đình , chẳng qua chỉ là một trò .
Cô Lục Ngôn Xuyên đối diện với vẻ mặt đen sì như đ.í.t nồi, liền chuyện e là thể kết thúc êm . Cô dứt khoát , "Lục tổng, là nhầm , hy vọng những việc của Lương Hạo sẽ ảnh hưởng đến sự hợp tác giữa Lục thị và Lam Hải."
Nhớ đến lời dặn của vợ rằng đừng để cô mặt, Lục Ngôn Xuyên cố nhịn ý nghĩ xông g.i.ế.c , "Vậy thì xem Mạnh tổng thế nào ."
Mạnh Lam hít một thật sâu, bên tai cô dường như vẫn còn vang vọng từng lời của Lương Hạo. Nghĩ đến con gái ở nhà, khi cô mở mắt nữa, chút do dự và mềm lòng cuối cùng trong mắt biến mất. Cô thẳng lưng, trịnh trọng gật đầu với Lục Ngôn Xuyên, "Lục tổng cứ yên tâm, Mạnh Lam, tuyệt đối sẽ để loại cặn bã liên lụy đến Lam Hải, càng để ô uế mắt phu nhân ngài."
Cố Minh Châu trong phòng cuối cùng cũng nhịn bật , cô vốn định đến để trút giận cho Vũ Hoan, nhưng tên đàn ông tự luyến khiến cô chẳng cảm thấy chút thành tựu nào.
Thế là cô trực tiếp bước cuối cùng.
Ếch Ngồi Đáy Nồi
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trung-sinh-thanh-vo-tong-tai-ca-gioi-kinh-doanh-phat-sot/chuong-84.html.]
"Lương , xin quen , là Cố Minh Châu, tiểu thư của Tống thị, là vợ của Lục Ngôn Xuyên thuộc Lục thị." Giọng Cố Minh Châu đặc biệt rõ ràng trong căn phòng bệnh tĩnh lặng. Cô dừng , khi thưởng thức đủ vẻ mặt của Lương Hạo, mới chậm rãi bổ sung, "Còn về Dương tiểu thư mà hằng tơ tưởng..."
Cố Minh Châu nghiêng , dẫn ánh mắt của Lương Hạo về phía Dương Cẩn vẫn luôn yên lặng phía cô, lúc đang cố gắng nín , "Vị là quản lý của Lâm Vũ Hoan, cô Dương Cẩn."
Dương Cẩn với vai trò là một hỗ trợ, kịp thời tiến lên nửa bước, mặt mang nụ chuyên nghiệp, nhưng trong mắt đầy vẻ khinh bỉ.
"Ầm!" một tiếng, Lương Hạo chỉ cảm thấy thứ gì đó nổ tung trong đầu.
vẫn cứng miệng , "Cô cô là Cố Minh Châu thì cô là Cố Minh Châu ? Cô bằng chứng gì?"
Hắn còn gì đó, Lục Ngôn Xuyên ở ngoài phòng bệnh cuối cùng cũng chịu nổi nữa, tượng trưng gõ cửa hai cái, hiệu cho vợ rằng sắp , đó trực tiếp đẩy cửa bước .
Dáng cao lớn thẳng tắp xuất hiện ở cửa, ánh mắt đầu tiên rơi Cố Minh Châu, mang theo sự dịu dàng và quan tâm hề che giấu, đó bước nhanh đến chắn Cố Minh Châu phía , Lương Hạo như một c.h.ế.t.
Lương Hạo từng thấy ảnh của Lục Ngôn Xuyên, nên lúc còn tranh cãi nữa, chỉ là sắc mặt từng chút một trở nên xám xịt.
đó như chợt nhớ điều gì, lấy điện thoại và định gọi cho Mạnh Lam.
May mắn là điện thoại kết nối, nhưng tiếng chuông phát từ vị trí cửa.
Lương Hạo thấy tiếng chuông quen thuộc, cổ từ từ ngẩng lên như một bộ phận cũ kỹ lâu năm bảo dưỡng, nhưng vẫn từ bỏ tia hy vọng cuối cùng, "Vợ ơi..."
Hắn bao giờ cảm thấy Mạnh Lam chói mắt đến , cố gắng đến gần Mạnh Lam đang về phía , như nắm cọng rơm cứu mạng cuối cùng, nhưng trong lời vẫn quên thao túng tâm lý Mạnh Lam, "Vợ ơi, vợ ơi... Anh chỉ là quá cô đơn thôi, em giúp giải thích với Lục tổng, thật sự cố ý, vợ ơi, em tha thứ cho ..."
Vẻ mặt kinh hoàng và cầu xin mặt méo mó cùng , giọng chói tai như gà trống bóp cổ, chẳng còn chút kiêu ngạo nào như .
Mạnh Lam từng bước đến bên giường, mặc kệ Lương Hạo nắm lấy vạt áo của cô.
Trang điểm của cô tỉ mỉ tì vết, nhưng thần sắc lạnh như băng.
Ánh mắt cô dừng một giây khuôn mặt ghê tởm , mà cúi thẳng về phía Cố Minh Châu và Lục Ngôn Xuyên, mang theo sự mệt mỏi và xin sâu sắc.
"Lục tổng, Lục thái thái, thật sự xin ," giọng cô bình tĩnh, nhưng mang theo vài phần nhẹ nhõm.
"Vợ ơi..." Lương Hạo thấy Mạnh Lam vì mà xin hai , trong lòng dâng lên một tia hy vọng.
Hắn mà, bất kể lúc nào, Mạnh Lam cũng sẽ từ bỏ .
Mạnh Lam cuối cùng cũng ban cho vài phần ánh mắt.