Trùng Sinh, Trở Thành Người Mẹ Mẫu Mực - Chương 319

Cập nhật lúc: 2025-07-18 04:36:36
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Em xem lên nhiều , kĩ cơ bản phát hiện, chắc chỉ cần vài ngày nữa là khỏi thôi! , năm nay tuyết rơi lớn như , bếp nhà chúng chứ?”

Nhà ở trường thường là hai gian rưỡi phòng chính, phòng phụ là do mỗi gia đình căn cứ tình hình thực tế mà xây dựng, phòng chái phía đông bọn họ dùng phòng bếp là một gian phòng đơn sơ, đặc biệt mái nhà mỏng.

Triệu Trân Trân lắc đầu, : “Không , trong nhà đều !”

Vương Kiến Xương giật giật tay áo của , : “Cha, chúng thể bắt đầu ?”

DTV

Vương Văn Quảng chơi cờ thạo, học với một bậc thầy nổi tiếng trong hai năm và giành nhiều giải thưởng trong các cuộc thi khi còn trẻ. Do đó trong một thời gian ngắn đánh thắng Vương Kiến Xương. Thằng nhóc phục, nhưng liên tiếp ba ván thằng nhóc đều thua thảm.

Trông thấy Tam Bảo vui, Vương Văn Quảng cảm thấy chút buồn , : “Kiến Xương, khi về nhà con luyện tập nhiều hơn, ? Cố gắng trong thăm cha tiếp theo, thể thắng cha!”

Chẳng mấy chốc hết giờ thăm, nhưng bốn đứa trẻ đều . Vương Kiến Xương thậm chí còn : “Cha! Cha sống trong căn phòng ở nông trường đúng ? Cha thể đưa chúng con xem ?”

Vương Văn Quảng lắc đầu.

Bọn trẻ thấy thì thất vọng, Triệu Trân Trân vội vàng giải thích: “Trong nông trường nhiều , nếu như ai đến thăm cũng trong xem, như sẽ lộn xộn! Chúng về , ? Trở về sẽ cùng các con nấu đồ ngon, hơn nữa, ngày mai chúng sẽ đến thăm cha!”

Tiểu Kiến Minh là đầu tiên vỗ tay đồng ý: “Được ạ, ngày mai đến thăm cha. Mẹ ơi Tứ Bảo đói , ăn bánh trứng!”

Là một nhóc một tuổi rưỡi, câu mạch lạc rõ ràng của nhóc cũng coi như hiếm . Khi Kiến Xương bằng tuổi nhóc, chuyện vẫn còn ngập ngừng từng chữ từng chữ một, hơn nữa thông thường một sẽ quá ba chữ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trung-sinh-tro-thanh-nguoi-me-mau-muc/chuong-319.html.]

Vương Văn Quảng hài lòng, nhịn ôm nhóc lên, : “Tứ Bảo về nhà ăn ngon ngủ ngoan, đợi ngày mai con đến, cha sẽ cho các con một cái lồng nhỏ thật , ?”

Mắt Vương Kiến Xương sáng lên, hỏi: “Cha! Cha lồng cho dế ạ?”

Vương Văn Quảng gật đầu.

Vương Kiến Quốc cũng vội vàng hỏi: “Cha! Con cũng !”

Vương Văn Quảng vui vẻ : “Các con ai cũng , mỗi một cái! Giờ ngày mai sẽ xong!” Lời của dành cho các con trai nhưng ánh mắt hướng về phía vợ Triệu Trân Trân.

Triệu Trân Trân với chồng, : “Văn Quảng! Căn nhà nhỏ mua đây thu dọn sạch sẽ, dù cũng là ngày nghỉ, em dự định cùng các con ở đó vài ngày. Nếu như ngày nào cũng đến thăm, nông trường của cho phép ?”

Bởi vì sắp đến Tết Nguyên Đán nên việc quản lý trong nông trường buông lỏng hơn nhiều, Vương Văn Quảng từng qua quy định hạn chế nên : “Cho phép mà!”

Cuối cùng đành lòng : “Căn nhà thể ở ? Có lò sưởi ? Thời tiết lạnh như , đừng để bọn nhỏ lạnh. Hay là em mang các con về Bình Thành , ở đây thực sự !”

Triệu Trân Trân chằm chằm chồng vài giây, : “Có gì thể ở , chú tìm sửa sang , chăn ga gối đệm cả, trở về em sẽ đốt lò ngay. Anh yên tâm, các con sẽ lạnh !”

Vương Văn Quảng bên trong cổng nông trường, hình bóng của vợ và con biến mất mới trở về.

Dọc đường đều tươi rạng rỡ, đợi đến khi mở cửa phòng của , cuối cùng nhịn nữa thành tiếng, khi nước mắt cũng vô thức rơi xuống.

Thực tế, ngôi nhà mà Triệu Trân Trân mua thích hợp để ở. Mới đầu khi mua nhà, mái của gian nhà chính sập.

Loading...