lúc xem nổi văn kiện trong tay .
Trợ lý Tiểu Chu kịp rửa mặt chạy từ ký túc xá đến, đồng hồ treo tường tường, mới bảy giờ thì cẩn thận hỏi: “Phó chủ tịch huyện Bạch, vẫn ăn sáng nhỉ? Có đến nhà ăn gọi một phần ?”
Phó chủ tịch huyện Bạch thả văn kiện xuống, cần thì bụng kêu ùng ục một tiếng.
Lúc mới nhớ , tối qua về nhà, bởi vì thấy phòng ngủ cha lộn xộn nhịn phàn nàn mấy câu. Ai thái độ vợ Điền Tam Thái là đúng lắm, lấy một câu mà phòng bếp nấu cho một bát mì lớn, lúc đó vui gì tâm trạng mà ăn?
DTV
Vậy nên đói đến bây giờ.
Phó chủ tịch huyện Bạch vẫy tay với : “Mau !”
Trợ lý Chu chạy một mạch, nhanh bưng đến một cái đĩa lớn, bánh mì hấp, bánh nướng, trứng mặn, cháo và sữa đậu nành, bởi vì chắc phó chủ tịch huyện Bạch ăn gì nên dứt khoát mỗi thứ lấy một ít.
Cậu cẩn thận bày từng món lên bàn, khẽ cúi đầu đang ngoài đột nhiên phó chủ tịch huyện Bạch : “Cậu tìm Lôi Chấn Hoa đến đây cho !”
Tiểu Chu suy nghĩ cái tên mấy lượt trong đầu mới nhớ Lôi Chấn Hoa là phó chủ tịch công đoàn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trung-sinh-tro-thanh-nguoi-me-mau-muc/chuong-399.html.]
Phó chủ tịch huyện Bạch còn ăn xong bữa sáng, Tiểu Chu dẫn đến.
Năm nay Lôi Chấn Hoa ba mươi lăm tuổi, tuổi chính là lúc tuổi trẻ giỏi giang. Hơn nữa vận may của cũng tệ, mặc dù phân đến phòng ban như công đoàn nhưng đến mấy năm thăng lên phó chủ tịch. Hơn nữa, chủ tịch công đoàn bấy giờ sức khỏe , cũng sắp đến tuổi về hưu , mấy năm nữa sẽ nghỉ hưu đúng lúc nhường vị trí cho .
Không ít sinh viên nghiệp trường cao đẳng sư phạm bọn họ năm đó theo chính trị, hai ba bạn học thăng quan tiến chức nhanh đuổi kịp , nhưng phần lớn đều bình thường, nếu như lên chức chủ tịch cũng coi như tồi.
chẳng ai ngờ chủ tịch đột nhiên nghỉ hưu sớm, thế thành phố lập tức một chủ tịch công đoàn mới nhảy dù xuống!
Trong lòng Lôi Chấn Hoa cực kỳ thất vọng, đặc biệt là khi chủ tịch mới đến là một đồng chí nữ, còn là một đồng chí nữ trẻ đầy ba mươi tuổi thì càng phục. Mặc dù gặp Triệu Trân Trân nhưng cho rằng cô nhất định là nhờ quan hệ. Từ Bình Thành điều đến Huệ Dương, thẳng là cô xuống cơ sở để đánh bóng tên tuổi, lẽ lý lịch xong sẽ phủi m.ô.n.g rời .
chuyện sẽ tạo thành ảnh hưởng cực kỳ nghiêm trọng với con đường quan của !
Lôi Chấn Hoa càng nghĩ càng giận, dứt khoát áp dụng cách im lặng chống , đó chính là xin nghỉ ốm !
Tháng đầu, mỗi ngày đều vui vẻ dạo, câu cá, đạp thanh, leo núi, chơi cực kỳ vui. Đến cuối tháng đồng nghiệp đưa tiền lương cho thì phát hiện trừ mất năm tệ, hai cùng mắng chửi Triệu Trân Trân một trận.
Tháng thứ hai, thử qua tất cả những thứ mới mẻ, ngoài nữa. Thành thật mà , một đàn ông cả ngày dạo chơi ở bên ngoài, quen thì tình huống của , quen còn cho rằng là một kẻ lang thang nghề nghiệp, cũng bắt đầu đánh giá !
Tháng thứ ba chút yên, cả ngày ở nhà việc nhà, nấu cơm, sơ ý một cái là vợ oán trách. Cuộc sống như quả thực quá khó sống, , mà chủ tịch mới nhậm chức hiểu đạo lí đối nhân xử thế một chút nào. Dù là cho gửi một bức thư cho một cái bậc thang xuống cũng !