lúc ngày hôm Triệu Trân Trân để cùng thảo luận chuyện trong cuộc họp nội bộ công đoàn, cuối cùng tổng kết mấy điểm quan trọng.
Nội dung báo của của Lôi Chấn Hoa gần như y hệt.
Qua mấy ngày, phó chủ tịch huyện Bạch cố ý gọi Triệu Trân Trân đến. Đầu tiên là biểu dương công tác của công đoàn, đó nhắc đến chuyện xét nhà với cô, tự nhiên một lượt những nội dung giản lược theo như những gì Lôi Chấn Hoa , cuối cùng còn : “Đương nhiên, đây chỉ là một chút suy nghĩ của riêng mặt chính quyền, thể vẫn thiện cho lắm, nhưng công tác kịp thời tổng kết kinh nghiệm, đồng chí Tiểu Triệu thể thử xem!”
DTV
Vốn dĩ đây chính là cách thức việc chính cô tự tổng kết , lúc bởi phó chủ tịch huyện Bạch cứ cảm thấy là lạ!
Triệu Trân Trân : “Phó chủ tịch quá khách sáo , cách của cảm thấy , khi về sẽ mau chóng mở một cuộc họp chia sẻ với !”
Phó chủ tịch huyện Bạch hài lòng với thái độ của cô, : “Cho dù là công tác của công đoàn là công việc của tổ công tác, phía sẽ ủng hộ hết ! Nghe các cô thiếu nhân viên , Tiểu Chu!”
Thư ký Chu lập tức cầm một bản danh sách tiến .
Phó chủ tịch huyện Bạch mở trang đầu tiên, chỉ cái tên bên : “Đây đều là quân nhân giải ngũ của huyện chúng , ai cũng ưu tú, chọn bốn là xuất sắc, ngày mai sẽ đến công đoàn các cô trình diện!”
Mặc dù cảm giác nhưng vẫn nhận lương sướng, nhưng cũng nhàm chán.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trung-sinh-tro-thanh-nguoi-me-mau-muc/chuong-403.html.]
Bởi vì tính chất đặc trưng của tổ công tác, Triệu Trân Trân vốn hề sợ phó chủ tịch huyện Bạch nhét thêm , cô mỉm nhận tờ danh sách.
Hơn nữa con phó chủ tịch huyện Bạch sở trường nhất chính là một tấc tiến một thước. Anh thấy Triệu Trân Trân dường như dễ chuyện, bèn tiến một bước : “Làm việc cần tranh thủ từng giây từng phút, thế , bây giờ quyết định tổ chức một cuộc họp khẩn cấp tạm thời, cô mời tất cả đồng chí của công đoàn đến đây tham gia cuộc họp!”
Triệu Trân Trân đơ , gật đầu.
Tuy nhiên điều khiến cô ngờ tới là, cuộc họp chỉ của công đoàn bọn họ tham gia, bộ nhân viên của phòng tuyên truyền chính quyền huyện cũng đều tham gia. nội dung bàn luận trong cuộc họp, là sắp xếp bước tiếp theo của kế hoạch của công đoàn bọn họ và thảo luận một điều kiện cần thiết về tịch thu tài sản.
Rốt cuộc vẫn là kinh nghiệm chính trị của phó chủ tịch huyện Bạch phong phú hơn một chút, như đồng nghĩa với việc dắt mũi Triệu Trân Trân. cô với tư cách là chủ tịch công đoàn, thái độ trong cuộc họp bắt buộc nghiêm chỉnh, thể lộ một chút bất mãn nào.
Cuộc họp kéo dài tới mấy tiếng, một đồng chí của phòng tuyên truyền vẫn hăng hái như thường, cứ như con đỉa gặp m.á.u . Từng một lên tiếng là thao thao bất tuyệt, dường như bớt một câu sẽ chịu thiệt lớn.
Hai em Kiến Dân và Kiến Quốc tan học về đến nhà, phát hiện trong nhà yên tĩnh đến một cũng , Kiến Quốc lo lắng : “Anh, khi nào đưa em trai ngoài chơi ?”
Kiến Dân cảm thấy khả năng cao, bé nhíu mày suy nghĩ một lúc, đột nhiên nhớ tới từng , nếu công việc của quá bận thời gian đón em trai thì để bé và Kiến Quốc giúp đỡ đón em.
Cậu bé : “Kiến Quốc, , chúng đến nhà trẻ xem !”
Nhà trẻ của chính quyền huyện ở ngay nhà tập thể, Kiến Dân và Kiến Quốc chạy lon ton cả quãng đường nhanh đến . Hai bé một cái thấy Tiểu Kiến Minh cô đơn lẻ bóng, đang mặt đất chơi khối gỗ.