Việc đối với Kiến Quốc ham ngủ mà thì chút quá khó khăn, vì thằng bé cũng lên tiếng.
Triệu Trân Trân thấy bốn đứa con đều chuyện thì : “Mẹ dậy sớm nấu cơm cho các con, xem việc chỉ thể để cha các con !”
Lúc Vương Văn Quảng ăn tương đối . Anh bỏ đũa xuống với vợ: “Không vấn đề gì. Trời sắp lạnh , cua cũng sắp mập . Đợi mấy ngày nữa một chuyến đến bến tàu mua thêm một ít về, chúng một bữa bánh bao gạch cua ăn . Đã lâu lắm ăn!”
Triệu Trân Trân tỏ vẻ đồng ý: “Được!”
DTV
Bánh bao gạch cua ăn ngon, nhưng phiền phức, chỉ riêng việc tách cua mất công . Nghiêm túc tính toán thì trong nhà mấy năm món để ăn .
Kiến Xương và Kiến Minh hai đứa ham ăn lập tức hấp dẫn. Kiến Minh càng da mặt dày hỏi: “Cha, lúc nào thì cha bến tàu thế ạ?”
Vương Văn Quảng liếc nhóc một cái, căn bản trả lời câu hỏi , mà hỏi ngược : “Tứ Bảo , con định việc gì thế?”
Vấn đề gần đây Kiến Minh vẫn luôn suy nghĩ. Trong nhà việc gì mà nhóc thích , bây giờ thì đáp án nên lập tức trả lời: “Cha, thật việc con thể nhiều. Con thể tưới hoa, thể lau bàn, thể rửa rau, rửa trái cây!”
Vương Văn Quảng quét mắt qua một chậu Lục La duy nhất bệ cửa sổ, : “Tưới hoa cần hai phút, lau bàn nhiều nhất năm phút, rửa rau năm phút, rửa trái cây năm phút. Kiến Minh, thời gian lao động một ngày của con còn đến hai mươi phút. Như là quá ngắn, quá ít ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trung-sinh-tro-thanh-nguoi-me-mau-muc/chuong-755.html.]
Mấy công việc đều là Kiến Minh tỉ mỉ lựa chọn , hơn nữa tổng cộng là bốn mục , ngờ cha còn chê ít. Kiến Minh tức giận : “Cha! Con còn là trẻ con, thể quá nhiều việc, nếu sẽ mệt c.h.ế.t đấy! Trước bà hai từng , nếu như quá mệt sẽ thể cao !”
Triệu Trân Trân : “Tứ Bảo, ngoài những việc cộng thêm một mục nữa, con tự giặt quần áo của , đừng phiền ba con nữa ?”
Kiến Minh cong miệng đồng ý.
Rất nhanh, Triệu Trân Trân phân chia xong hết việc nhà. Vương Văn Quảng phụ trách chợ, nếu như thời gian cũng sẽ phụ trách nấu cơm. Triệu Trân Trân và Kiến Dân phụ trách nấu cơm. Kiến Quốc thì phụ trách quét dọn vệ sinh trong ngoài phòng. Kiến Xương phụ trách rửa nồi niêu và rửa chén. Tổng thể thì đổi quá lớn so với .
Về việc giặt quần áo, ga giường, đệm, chăn trong nhà đều do Triệu Trân Trân tháo giặt, nhưng quần áo bẩn mỗi tự thì tự chịu trách nhiệm giặt sạch sẽ.
Sau khi phân chia như thế xong quả thật là giảm bớt nhiều gánh nặng của Triệu Trân Trân. Trước buổi sáng thức dậy cô bận bịu, những quét dọn vệ sinh, nấu cơm, đôi khi buổi tối quá mệt mỏi giặt quần áo, còn giặt quần áo bẩn của các con phơi lên. Thông thường thời gian đều đủ dùng. Nếu như hôm nào ngủ dậy trễ thì càng hận thể thêm ba cánh tay. Bây giờ thì còn phiền não nữa .
Buổi sáng sáu giờ rưỡi cô thức dậy, lúc các con cũng đều thức . Ai dọn dẹp vệ sinh thì dọn dẹp vệ sinh, ai nấu cơm thì nấu cơm, giặt quần áo thì giặt quần áo, tưới hoa thì tưới hoa. Hơn nữa mấy đứa nhóc đứa nào đứa nấy đều vui. Nhìn thấy gương mặt tươi của các con, trong lòng Triệu Trân Trân cực kỳ thoải mái. Cô thong thả đánh răng, rửa mặt, cẩn thận chải tóc mới xuống bếp.
Kiến Dân đang nhóm lửa nấu cháo, thấy cô thì ngẩng đầu : “Mẹ, con xào một đĩa su hào lớn , sợi dưa muối cắt xong . Trong nồi đang nấu cháo kê, phía hấp bánh bao và sáu quả trứng gà, sẽ xong ngay thôi!”
Triệu Trân Trân , tiến lên xoa đầu của Kiến Dân. Nhìn thấy thớt và dụng cụ cắt gọt cũng dọn dẹp sạch sẽ, cô : “Đại Bảo thật giỏi giang. Con mau rửa mặt , để trông lửa cho!”