Ngoài chuyện , còn một chuyện quan trọng khác, bây giờ vẫn ở tổ vận chuyển hàng hóa của xưởng bông nhà nước. Mặc dù kiếm khá nhiều, nhưng dù cũng là việc tay chân, hơn nữa cũng mất thể diện. Xưởng của một công nhân điều đến xưởng may mặc, đến đó tổ trưởng. Xưởng trưởng Lưu Đức Minh của xưởng may mặc quan hệ với cô. Nếu như qua đó tổ trưởng, thì chỉ cần một câu là thôi ?
bây giờ, còn kịp hai chuyện cô .
Triệu Hậu Lễ cực kỳ sốt ruột, lớn tiếng : “Cô! Cô đừng , cháu còn xong!” Cậu dậy đuổi theo, ai còn khỏi phòng chờ bảo vệ chặn , hơn nữa còn đe dọa một cách tàn nhẫn: “Biết điều một chút, nếu sẽ gọi cảnh sát đến bắt !”
Triệu Hậu Lễ dám gây chuyện ở cổng tòa thị chính, hèn nhát : “Anh trai, thật sự là cháu trai của tổng thư ký Triệu. Cô và bà nội chút xích mích, lẽ cô vẫn còn đang giận! Đều là hiểu lầm!”
Trưởng phòng Lý buông : “Không cần với những chuyện , ích gì, cầm đồ của mau !”
Triệu Hậu Lễ chán nản đường lớn, cảm thấy sai, cũng sai, nghĩ mà mà tại cô đột nhiên tức giận. Cậu lắc đầu, đều chức càng lớn thì tính khí càng lớn, câu quá đúng. Vợ chức vị của cô cũng xem là to, nhưng tính khí bây giờ đúng thật là đủ lớn!
Xem về nhanh chóng một bức thư về nhà, chuyện ông bà nội mặt lẽ là .
Triệu Hậu Lễ rằng, vốn bà nội Chu Hồng Anh cũng định tới Bình Thành một chuyến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trung-sinh-tro-thanh-nguoi-me-mau-muc/chuong-838.html.]
Mấy năm nay chính sách mưa thuận gió hòa, đất bình quân đầu thôn họ Triệu nhiều, phần lớn đều là ruộng màu mỡ, tất nhiên hàng năm đều bội thu. Ngoài lương thực và tiền đội sản xuất chia cho, các xã viên còn thu nhập khác. Ví dụ như nhà đều nuôi heo, một con heo bán sẽ hơn trăm tệ, do đó sinh hoạt khá là thoải mái.
Ông Triệu và Chu Hồng Anh lớn tuổi, công điểm ruộng kiếm bao nhiêu, nhưng hai vợ chồng nuôi hai con heo và mấy chục con gà. Thu nhập cộng thêm khẩu phần lương thực trong đội phát cho sinh hoạt tệ , điều con đều lòng tham.
Mới đầu Chu Hồng Anh nghĩ tới chuyện tìm con gái, dù con rể từng là tội phạm lao động cải tạo, dân thường bọn họ đều sợ điểm , thật sự liên lụy thì rõ . Mặc dù bọn họ những đó của nông trường đều sửa án sai , Vương Văn Quảng cũng trở chức vị ban đầu là hiệu phó đại học. Không những thế, Triệu Trân Trân còn lên tổng thư ký thành phố.
Chuyện Triệu Trân Trân quan, là bí thư thôn bọn họ lên huyện họp , về chạy đến nhà bọn họ, khen ngợi và biểu dương Triệu Trân Trân các kiểu. Cuối cùng còn cơ hội thì bảo Triệu Trân Trân về thăm nhà nhiều chút.
DTV
Chu Hồng Anh và ông Triệu mới ý thức thực sự là con gái quan lớn.
lúc Chu Hồng Anh còn suy nghĩ tìm con gái, bà cảm thấy bây giờ bà sống , ông Triệu mấy bà dạy dỗ cũng hơn nhiều. Bởi vì đến nay con dâu út vẫn thể sinh con trai nối dõi tông đường, nên ở mặt bà ngóc đầu lên , căn bản dám lung tung.
bà thì vẫn khác , chính là Triệu Truyền Hà.
Phần lớn của thôn họ Triệu càng ngày cuộc sống càng , nhưng hai vợ chồng Triệu Truyền Hà càng sống càng nghèo. Nguyên nhân chỉ một, đó là hai vợ chồng quá lười, bình thường chịu . Lúc chia khẩu phần lương thực năm nào cũng nợ tiền đội, nào ông Triệu đều bỏ tiền trả. Đã còn nghĩ cách kiếm tiền, bởi vì chê phiền hà, khi nuôi c.h.ế.t một con lợn và mười mấy con gà cũng nuôi nữa.