Cao Minh Minh hôm nay đến đón sinh nhật, cô mặc một chiếc áo khoác màu xanh cua, một màu bắt mắt nhưng cô mặc . Mái tóc đen nhánh buộc cao và trang điểm, chỉ đánh một chút son môi nhưng vẻ ngoài rạng rỡ khiến thể rời mắt.
Kiến Xương khỏi liếc mắt một cái, lịch sự : “Cảm ơn, chị Thiên Nguyệt cùng cả về Bình Thành một chuyến. Có lẽ !”
Cao Minh Minh cũng lén lút Kiến Xương, nụ của cho con tim bồn chồn đập thình thịch. Cô khẽ đỏ mặt, nhịn : “Vương Kiến Xương, trường của các lớp đặc biệt cho lớn đúng ?”
Vương Kiến Xương gật đầu : “ , cô học ?”
Đôi mắt trong veo và sâu thẳm của như thể trong chốc lát thấu trái tim cô , Cao Minh Minh chút mất tự nhiên : “ , thật vẫn luôn thích vẽ tranh, khi còn nhỏ, gia đình mời một giáo viên đến dạy. học hai năm, đó cha phản đối nên tiếp tục học nữa!”
Vương Kiến Xương : “Thời gian đăng ký qua, nhưng cô cũng chút căn bản, bỏ lỡ mấy tiết học cũng . Thế , ngày mai cô đến trường tìm , đưa cô đến tìm thầy giáo dạy lớp bồi dưỡng là !”
Lần đầu tiên nhiều ngày, Cao Minh Minh vui vẻ như .
Cô và Kiến Xương , ngày càng nhiều chủ đề hơn. Thậm chí họ còn để ý rằng hai vợ chồng Vương Kiến Quốc và Cao Mẫn lặng lẽ rời khỏi phòng.
DTV
Đợi khi phát hiện , hai , để phá vỡ sự ngượng ngùng.
Vương Kiến Xương nhặt từng hạt điều ăn, Cao Minh Minh quanh căn phòng yên tĩnh, cảm thấy cơ hội tuyệt đối sẽ nữa, cô cắn răng hỏi: “Vương Kiến Xương, em bạn gái thì ?”
Vương Kiến Xương hề ngạc nhiên, gật đầu : “Được!”
Cao Minh Minh vốn chuẩn tâm lý cho khả năng sẽ từ chối. Cô suy nghĩ, nếu từ chối thì cô sẽ từ bỏ. ngờ Kiến Xương đồng ý! Cô thực sự quá vui mừng, những từng là nữ quân nhân mạnh mẽ, cô nhanh chóng lao về phía .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trung-sinh-tro-thanh-nguoi-me-mau-muc/chuong-970.html.]
Vương Kiến Xương kinh nghiệm nên linh hoạt né tránh.
Cao Minh Minh tức giận đó, hai má đỏ bừng, chút ấm ức : “Không đồng ý em bạn gái của ?”
Kiến Xương nhanh chậm lau tay, qua khoác vai cô : “Hẹn hò cũng giống như vẽ tranh, thể tô màu mới vẽ các nét, trình tự lộn xộn là . Sau em học cách tiết chế, chừng mực, ?”
Cao Minh Minh bĩu môi vui, giơ tay lên đ.ấ.m nhẹ hai cái.
Vương Kiến Xương bật , ôm chặt cô lòng, trong thở thoảng hương hoa nhài nhẹ nhàng dễ chịu, hôn mạnh lên môi cô .
Mùa đông ở Bình Thành năm nay cực lạnh, tháng mười hai liên tiếp mấy trận tuyết rơi dày đặc, nhiệt độ ngoài trời xuống cực thấp, bộ đường đều bịt kín mít.
điều ảnh hưởng đến tâm trạng vui vẻ của Đường Đường.
Cô bé năm nay mười hai tuổi, đang học lớp 8, coi là một cô gái lớn . Bất kể thời tiết như thế nào, cô bé vẫn học một . Hơn nữa nếu giờ học về nhà mà cha ở nhà, cô bé sẽ tự nấu bữa tối cho . Không chỉ những bữa đơn giản như mì, cơm rang, mà thịt kho rau xào cũng vấn đề.
Tuy nhiên tối nay nhất định cô bé sẽ ăn tối một . Bởi vì hôm nay là sinh nhật của cô bé, nhưng cha sẽ ở nhà mà mấy trai và chị dâu cũng sẽ từ Bắc Kinh trở về.
“Đường Đường! Mau qua đây!” Cô bé mới vác cặp sách tới cổng trường, đang nghiên cứu bên đường nào ít tuyết rơi thì thấy hai gọi .
“Anh hai! Anh về lúc nào ?” Cô bé chui chiếc BMW, hỏi.
Vương Kiến Quốc xoa đầu em gái nhỏ : “Anh về từ hai giờ chiều, Đường Đường của chúng cao hơn !”