Đôi mắt vốn trong veo của trai nhuốm một tia cố chấp, Hứa Lê giống như đang đội trưởng em gái, mà giống như tín đồ cuồng tín đức tin của . "Anh mơ nhiều giấc mơ , trong mơ em xuất hiện, chuyện khác. Em cho hy vọng, sẽ khiến thất vọng, đúng ?”
Hứa Lê đang ngủ bẹp miệng, giọng bên tai khiến cô khó chịu, cô vung vẩy bàn tay nhỏ mập mạp, kiên nhẫn: "Đừng ồn.”
Rõ ràng là hai chữ chán ghét nhưng Hứa Vân Thâm : "Nhất định em thích bộ dạng đó của , sẽ giữ nguyên bộ dạng mà em thích.”
Khi tỉnh dậy ngày hôm , Hứa Lê đều tê liệt. Mặc dù cô say nhưng mất trí nhớ, vì chuyện xảy ngày hôm qua, cho đến khi cô ngủ , cô đều , thậm chí khi ngủ , dường như thì thầm bên tai cô, cô cũng mơ hồ nhớ, chỉ là nhớ rõ Hứa Vân Thâm thì thầm gì. Không là tải nhải chuyện cô uống coca say chứ?
Mặc dù loạn khi say nhưng vẻ cũng khá hơn là bao.
Hứa Lê nghiến răng, nắm chặt nắm đ.ấ.m nhỏ: "Coca rác rưởi! lớn, các cứ trong gian của mà phủ bụi !”
Hứa Vân Thâm ở bên ngoài cửa: ". . .”
Anh lên xem Hứa Lê ngủ dậy , kết quả thấy Hứa Lê lời tàn nhẫn với coca trong gian của , tức là, bây giờ vẻ thích hợp để và Hứa Lê thực sự dễ thương. Nhịn , Hứa Vân Thâm thấy trong phòng Hứa Lê tiếng nước, mới gõ cửa: "Hứa Lê, em dậy ?”
“Dậy !”
Hứa Lê thấy tiếng Hứa Vân Thâm cố ý lớn, cô ngậm bàn chải đánh răng mở cửa, mơ hồ hỏi: "Sao ? , hôm qua phiền .”
"Chúng là đồng đội, đây là việc nên .”
Giọng Hứa Vân Thâm ôn hòa, biểu cảm dịu dàng: "Em nhiều chuyện cho , cũng một chuyện cho em, Hứa Lê, em còn nhỏ, giúp em cùng gánh vác trách nhiệm.”
"Cho dù bây giờ yếu.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trung-sinh-vao-vai-nu-phu-o-mat-the/202.html.]
Hứa Lê ngậm một ngụm bọt, cô cong mắt, vỗ nhẹ đùi Hứa Vân Thâm: "Được thôi, cố gắng nhé!”
Nói xong, cô chạy lon ton nhà vệ sinh, ghế súc miệng ừng ực. Đôi mắt Hứa Vân Thâm đột nhiên dịu dàng hẳn .
Sự khích lệ và tin tưởng của Hứa Lê khiến thích hơn cả sự quan tâm và bảo vệ. Vì , sẽ từng bước tiến đến bên cạnh Hứa Lê.
Trở thành cấp quan trọng nhất, đồng đội quan trọng nhất của cô. Mãi mãi ai thể thế.
——Bữa sáng do Hứa Vân Thâm , Hứa Lê những chiếc bánh bao hấp nếp gấp mắt, những chiếc quẩy vàng ươm, thơm phức, còn cháo đậu xanh nấu nở hoa, cô mở to mắt: "Những thứ đều do ?”
" , mấy ngày nay học hỏi đầu bếp ở căn tin căn cứ một chút.”
Hứa Vân Thâm đỏ cả mặt: "Chỉ hợp khẩu vị của em .”
“Em thử xem.”
Hứa Lê kẹp một chiếc bánh bao hấp, cắn một miếng, mắt sáng lên: "Ngon quá! Anh năng khiếu nấu ăn đấy!”
"Em thích là .”
Hứa Vân Thâm cuối cùng cũng yên tâm.
Hứa Lê cảm thấy Hứa Vân Thâm thực sự năng khiếu nấu ăn, mặc dù cô cũng nấu ăn nhưng chỉ dừng ở mức nấu, trình độ nấu ăn chỉ thể là ở mức bình thường.
Còn Hứa Vân Thâm mới học mấy ngày?
Đừng gì khác, chỉ riêng tay nghề nấu ăn của Hứa Vân Thâm, Hứa Lê cảm thấy cứu quá đáng giá .