Tố cáo xong, Hạ Mỹ Linh liền nhanh nhẹn đến công trường. Dù cô     gì, nhưng đến đó hỏi thăm  thanh niên của đơn vị khảo sát xem . Giả sử   thành nhiệm vụ, đến lúc lãnh đạo truy cứu trách nhiệm, cô   công lao thì cũng  công sức, ít nhất là ngày nào cũng  mặt ở công trường.
 
 
Buổi trưa, Hạ Mỹ Linh trở về từ công trường. Cậu thanh niên  khảo sát   họ cần những tài liệu gì, dù  hướng công việc cũng khác . Ngược , những  công nhân đào cọc khoan nhồi   cho cô , cần ghi  các dữ liệu như độ sâu lỗ, độ dày lớp đất, độ dày lớp đá, đường kính lỗ, v.v... Hạ Mỹ Linh ghi  một cách sơ bộ.
 
 
Lúc trở về,  ngang qua văn phòng của Dương Uy, cửa đóng nhưng cách âm    lắm, cô  thấy Dương Uy đang mắng .
 
 
“Anh xem chuyện  thành  thế nào đây,  ầm ĩ đến chỗ Tổng giám đốc Hà , đích  Tổng giám đốc hỏi đến,  bảo    giúp  bao che ? Điều  về đây là để  dẫn dắt nhân viên mới,  cứ buông tay mặc kệ thế thì   ? Nếu    ,  sẽ xin điều  về tổng công ty, để  khác đến.”
 
 
Lý Chung Nhân hình như  sốt ruột: “Bộ trưởng Dương,  cũng  dạy cô  mà, cô  tự  quá ngốc, học  hiểu,   thể nhét  thứ  đầu cô  .”
 
 
Dương Uy dịu giọng hơn: “Anh dạy bằng cái tâm, học   là vấn đề của cô . Anh  dạy, thì đó là vấn đề của .”
 
 
Hạ Mỹ Linh  mà bực , Lý Chung Nhân căn bản chẳng dạy chút nào, cái gì mà đầu óc cô  ngốc nghếch?
 
 
Ban đầu Lý Chung Nhân  dạy cô, cô nghĩ dạy là tình nghĩa,  dạy là bổn phận, nhưng giờ xem  cô  nghĩ sai , đây chính là trách nhiệm của  ! Nắm rõ điểm , Hạ Mỹ Linh liền  tính toán. Lý Chung Nhân    cô  hỏi , cô cơm cũng  ăn, liền sắp xếp tất cả những vấn đề  rõ, đợi Lý Chung Nhân  ăn cơm xong, lập tức cầm sổ tay tìm đến  .
 
 
“Trưởng phòng Lý,   mấy vấn đề  rõ  hỏi . Tổng giám đốc   là   kinh nghiệm, cái gì cũng , bảo   khiêm tốn học hỏi , những vấn đề , mong  giúp  giải đáp.” Thái độ của cô vẫn  khách sáo, nhưng lời  thì  khác hẳn,  mở miệng  lôi Tổng giám đốc Hà  để gây áp lực.
 
 
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Lý Chung Nhân trợn trắng mắt: “Bây giờ là giờ nghỉ trưa,  cần nghỉ ngơi.”
 
 
“  thực sự  thể đợi  nữa, Trưởng phòng Lý. Nếu    thời gian,  sẽ  hỏi Bộ trưởng Dương .”
 
 
Lý Chung Nhân tức c.h.ế.t  ,  nãy Bộ trưởng Dương mới mắng   một trận, giờ Hạ Mỹ Linh mà tìm đến ông , Bộ trưởng Dương sẽ nghĩ   cố ý  dạy,   sắp xếp. Anh  đành kéo cuốn sổ tay , giải đáp cho Hạ Mỹ Linh.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trung-sinh-ve-thap-nien-80-toi-thanh-tieu-my-nhan-gay-bao-o-dai-vien-quan-doi/chuong-57.html.]
 
Lý Chung Nhân cố tình  giảng qua loa một chút, để Hạ Mỹ Linh  lướt qua, nhưng Hạ Mỹ Linh  là học trò chăm học nhất, chỗ nào  hiểu, cô đều sẽ truy hỏi đến cùng. Sau một hồi hỏi đáp, Hạ Mỹ Linh  thành công  rõ tất cả các vấn đề, Lý Chung Nhân uất ức vô cùng.
 
 
--- Chương 24 ---
 
 
Hai vợ chồng  thành phố
 
 
Trước Tết, trường đêm kiến trúc cuối cùng cũng khai giảng. Nhờ sự chiếu cố của Tổng giám đốc Hà, Hạ Mỹ Linh  đăng ký thành công một cách suôn sẻ.
 
 
Sau khi  tháng Chạp, cứ cách vài ngày   một trận tuyết rơi.
 
 
Nơi học cách khu gia thuộc  xa, Hạ Mỹ Linh  mua một chiếc xe đạp. Mỗi ngày tan , cô vội vã về nhà nấu cơm, ăn xong, bát đũa còn  kịp rửa   xuất phát  trường đêm.
 
 
Ở nhà chỉ còn Tiểu Xuyến và Hương Đào. May mắn là hai đứa trẻ đều hiểu chuyện,  cần  lớn  trông chừng, cộng thêm khu gia thuộc cũng an , Hạ Mỹ Linh mới  thể yên tâm  học.
 
 
Vì đây là trường đêm do tổng công ty chuẩn  và tổ chức, những  đến học cơ bản đều là nhân viên của đơn vị. Trường  thành lập với mục đích bồi dưỡng nhân tài, các giáo viên đều là những   kinh nghiệm lâu năm trong tập đoàn, nội dung bài giảng là lý luận kết hợp thực tiễn, giảng giải vô cùng thấu đáo. Hơn nữa,  lượng học viên cũng ít, chỗ nào  hiểu  thể hỏi ngay tại lớp, hiệu quả học tập vẫn  đáng mừng.
 
 
Hạ Mỹ Linh dù  cũng  hơn bốn mươi tuổi, tiếp thu kiến thức  nhanh bằng  trẻ, nhưng cô  chịu khó học tập, ghi chép tỉ mỉ  lớp, về nhà còn ôn  mấy , chỗ nào  hiểu thì hôm   đến hỏi giáo viên, tiến bộ cũng  lớn.
 
 
Hôm đó Hạ Mỹ Linh tình cờ gặp Tổng giám đốc Hà, Tổng giám đốc Hà đặc biệt hỏi thăm cô về tiến độ học tập  .
 
 
“Hiện tại vẫn  thể theo kịp.” Hạ Mỹ Linh khẽ mỉm , tuy cô  hiểu rõ lắm, nhưng cũng   mặt lãnh đạo  thể kiêu ngạo tự mãn, cũng  thể quá khiêm tốn.
 
 
Hà Văn Quang  : “Các công ty con trực thuộc tổng công ty đều  cử   học tập,  khi học xong còn  thi  nghiệp. Tiểu Hạ, nếu cô  thể thi đỗ top ba về, công ty sẽ thưởng cho cô hai trăm tệ.”