Tiêu Lưu lè nhè hỏi , rốt cuộc vì   chán ghét nàng đến , còn  nàng khó xử ngay đêm tân hôn.
“Ba mươi hai tráng sĩ?”
Nàng lẩm bẩm tự , càng  càng tức.
“Rốt cuộc là tin đồn từ   ! Phủ  chỉ  chín nam sủng thôi mà!”
Tạ Thức Ngôn  nàng chằm chằm, còn tưởng nàng chỉ là đang giở trò say rượu.
 Tiêu Lưu là thật sự nổi giận.
Nàng rõ ràng là    cùng  chung sống hòa thuận.
Nàng  từng nghĩ, phủ công chúa trống trải ,  lẽ cũng  thể giống như một mái nhà.
Khi  Tạ Thức Ngôn   gì nhỉ?
Hắn  giữa viện, khoác lên  ánh trăng  mờ ảo, lạnh lùng :
“Điện hạ đa tình, lòng  thể chia cho  nhiều .”
“ thần khác , cả đời , chỉ chung tình với một .”
Tiêu Lưu nghĩ.
Ngoại trừ Bùi Giang Chiếu mới  phủ là đồ vô dụng chỉ  mã ngoài, thì tám  còn , tuy gia tộc sa sút, nhưng ai mà chẳng là cao thủ.
Nàng   tốn bao tâm tư mới tìm  bọn họ,  còn  lấy danh nghĩa nam sủng nhét  nam phong quán.
Bây giờ còn  phò mã nhà  bóng gió châm chọc một trận, quả thực là tức sôi máu!
“Chàng hiểu cái quái gì chứ,  thích ai hả?”
Nàng cũng đỏ bừng mặt, dốc hết sức lực, chỉ    một câu thô tục .
Không thể  , vốn dĩ nàng đối với Tạ Thức Ngôn cũng  chút hâm mộ.
Dù  thì  thông minh,  tuấn tú, hơn nữa còn là một quân tử chính nhân, trừ việc  thích để ý tới nàng , thì  thứ đều .
Bây giờ thì  , tan thành mây khói hết cả.
 Tạ Thức Ngôn  xong lời Tiêu Lưu , tâm tình dường như  trở nên  .
“Ừm,  nếu lòng nàng chỉ trao cho  , thì cả đời ,  cũng sẽ  thích  khác.”
“A Vũ, nàng nguyện ý  ?”
Hắn cuối cùng cũng  gọi nàng là công chúa nữa, mà nhẹ nhàng gọi nàng——“A Vũ”.
Cái tên mọt sách …  lời tình tứ, cũng ngọt ngào  phết chứ.
Tiêu Lưu nghĩ thầm, đây coi như là Tạ Thức Ngôn chủ động lấy lòng nàng ?
Bất quá, giao dịch  hình như  công bằng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/truong-cong-chua-kieu-mi-vo-song/chuong-10-toan-van-hoan.html.]
 nàng cứ nhất định   vẻ  bộ  tịch một phen.
“Vậy để  suy xét cho kỹ càng, sáng mai sẽ cho  câu trả lời.”
“ mà… nếu  dậy muộn,   đợi  , thì  chỉ  thể cứ thích   thôi đấy, đừng  mà nghĩ đến chuyện đổi lòng, bằng   sẽ ngày ngày đến đây  cho  xem.”
Trong đôi mắt  của , nàng  thấy dáng vẻ bối rối luống cuống của chính .
Đợi nàng trở về ngủ một giấc thật ngon, ngày mai sẽ đến gặp tên mọt sách .
Nếu  mà cứ vô duyên vô cớ đồng ý với  như , nhỡ       coi   gì thì .
Cùng lắm chỉ là một đêm thôi mà, Tạ Thức Ngôn chắc là  đến nỗi thiếu kiên nhẫn đến thế chứ?
“Được,  đồng ý với nàng.” Tạ Thức Ngôn mím môi  khẽ.
Tiêu Lưu  lòng thỏa ý, lảo đảo bước  khỏi cửa.
Trước khi , nàng   .
Đôi mắt trong veo của Tạ Thức Ngôn, rơi  đáy mắt nàng.
Hắn đang  theo bóng lưng nàng.
Dường như động tác dịu dàng trầm mặc   lặp  vô   .
Khoảnh khắc , Trưởng công chúa  từng  thế nào là rung động, bỗng nhiên cảm thấy mặt  nóng bừng.
Nhân lúc đêm tối, nàng chạy trối chết.
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
Về đến phòng ngủ, Tiêu Lưu ngã vật xuống giường, say khướt đến bất tỉnh nhân sự.
Thế nhưng, một  khác  sớm chờ đợi sẵn trong màn trướng, vươn tay nhẹ nhàng cởi nút áo nàng.
Sau đó…
Câu chuyện vốn dĩ nên viên mãn , cứ thế mà chẳng  đoạn .
“Tạ Thức Ngôn.”
“Hả?”
“Nếu như  gặp  ,  sẽ  yêu  thêm  nữa chứ?”
Giọng A Vũ buồn buồn từ trong chăn truyền .
Tạ Thức Ngôn , nàng nhất định  nhớ tới những chuyện  vui  .
“Sẽ mà, A Vũ.”
Bàn tay  đàn ông nhẹ nhàng kéo góc chăn cho nàng, một nụ hôn khẽ khàng rơi  má nàng.
“Nếu như  thể gặp  nàng thêm một trăm ,  cũng nhất định sẽ  luân hãm thêm một trăm  nữa.”
 
 
-Hoàn-