Ta cong mắt .
"Đừng mà,  còn  chơi đủ ."
Sống  một đời, đây mới chỉ là bắt đầu.
Ta  bộ cung trang màu đỏ thẫm, chính là bộ y phục năm xưa khi  phong tước.
Mũ cao áo rộng, dáng  mảnh khảnh bước  trong gió, toát  một vẻ trang nghiêm kín đáo.
"A Khấu, chuẩn  xe yếm địch."
Ta mím môi .
"Hôm nay thời tiết , du ngoạn hành cung,  gì thích hợp hơn.”
"Nhớ mang theo tám vị nam sủng .”
"Để cho các cô nương Thượng Kinh thấy, nữ tử chúng  nên hành xử thế nào, vốn dĩ   trong khuôn phép tam cương ngũ thường ."
A Khấu thấy  chút kỳ lạ, hỏi :
"Vậy ở  ạ?"
"Toàn bộ đều tùy theo ý ."
Cách cửa phủ công chúa  xa,  một  đang .
A Khấu giật , nhỏ giọng :
"Ta còn tưởng ai, hóa  là vị thống lĩnh đại nhân mới đến."
"Điện hạ,  cẩn ngôn thận hành chút."
Theo ánh mắt nàng  sang,     mái hiên, dáng  thẳng tắp như tùng bách.
Lại là Tạ Thức Ngôn ?
Trong lòng  thoáng qua một tia nghi hoặc.
Kiếp , Tạ Thức Ngôn là Trạng nguyên văn do đích  Hoàng đế chỉ định,  trùng sinh một ,  thành võ quan ?
 mà, Trạng nguyên văn  võ quan cũng .
Cái gì mà thống lĩnh thị vệ mới đến chứ, đây rõ ràng là Phò mã của bổn cung mà!
Mắt  sáng lên.
Sau khi thi đình, Tạ Thức Ngôn còn  chính thức lĩnh chỉ nhậm chức,  thống lĩnh thị vệ của ,  vặn là hợp lẽ.
Ta đang định bước tới, chợt nhớ  điều gì đó, vội ghé  tai A Khấu dặn dò:
"Ngươi bảo tám vị tuấn lang  lên xe  ,    vài câu với vị Phò mã tương lai của phủ chúng ."
A Khấu trợn mắt há mồm, ngơ ngác tìm kiếm xung quanh: "Phò mã? Phò mã  ạ?"
Ta  tủm tỉm, lớn tiếng bước về phía Tạ Thức Ngôn: "Ngươi tới  , cùng  đến hành cung ."
Hắn  vết thương còn  lành  trán : "Đông hành cung nổi tiếng với suối nước nóng, điện hạ  chuyến , e là  ."
Quả nhiên, Tạ Thức Ngôn vẫn là cái quân tử lễ nghĩa, lúc nào cũng chỉ  đến quy củ.
"Sao   ? Đông hành cung mùa đông ấm áp, mùa hè mát mẻ,  đến  , là để mang theo mấy vị lang quân vui vẻ một phen."
Ta cố ý kéo dài âm cuối, gợi sự liên tưởng.
Hắn im lặng.
Tạ Thức Ngôn mặc áo bào xanh đen, vành tai dường như ửng lên một chút hồng nhạt.
Ta  trong xe yếm địch,  vén rèm lên, nhẹ nhàng gọi .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/truong-cong-chua-kieu-mi-vo-song/chuong-5-treu-choc.html.]
"Tạ đại nhân."
Tạ Thức Ngôn  hiểu gì, ngước mắt  sang, mang theo vẻ thanh tú như hoa liễu lay động trong gió.
Bàn tay trắng như ngọc của  thò  từ cửa sổ xe, khẽ vẫy vẫy ngón tay với .
"Đường xa xôi, một   xe thật là vô vị."
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
Thấy Tạ Thức Ngôn vẫn  im  nhúc nhích, lòng  nổi lên ý  trêu chọc.
"Thôi ."
"Tạ đại nhân chắc là đang sợ."
"Thần sợ gì?" Hắn hỏi ngược  .
"Tạ đại nhân sợ  ăn thịt ngươi, cũng sợ bản  sẽ thích ."
Ta đắc ý nhếch môi, như thể   thắng ván cờ  tiếng động .
Chỉ thấy bóng áo xanh đen   vén rèm, khom  bước  xe.
"Đã là ý  của điện hạ —"
"Thần xin cung kính tạ ơn."
Tạ Thức Ngôn ngoài miệng thì khách sáo, lời  và hành động cũng tiến thoái  chừng mực.
Đến khi  đoan chính  đối diện , đôi mắt lạnh lùng   thẳng  mắt ,  mới  thấy trong đó ẩn chứa ý  nhè nhẹ.
"Điện hạ,  cần thần  gần thêm chút nữa ?"
Mặt  nóng bừng.
Nghiến răng nghiến lợi  với : "Tạ Thức Ngôn, đồ ngụy quân tử!"
Chiếc xe yếm địch lộng lẫy chói mắt, từ con phố phồn hoa nhất Thượng Kinh chậm rãi lăn bánh qua.
Đến Đông hành cung,  chỉ để  một vị nam sủng  tàng thư các hầu hạ.
Vị nam sủng  ở   lâu.
Đợi đến khi  rời ,  vẫn còn đắm chìm trong suy nghĩ của riêng ,  suy tư,  cầm bút lông  giấy vẽ vẽ  .
Cửa bỗng truyền đến tiếng động.
Trong lòng  thầm kêu  , đang định đè tờ giấy Tuyên Thành  bàn xuống, thì  thấy Tạ Thức Ngôn bước .
Hắn xách đèn lồng, tay cầm một quyển sách,  vẻ như là đến trả sách.
Chúng  bất ngờ chạm mặt.
 ,   trở thành thống lĩnh thị vệ của .
Vị thống lĩnh thị vệ     chữ, nhưng Tạ Thức Ngôn thì khác,  thích  sách nhất.
Sao  quên mất chuyện  chứ?
Nhỡ    phát hiện  điều gì,  bẩm báo với Phụ hoàng thì ?
Ta đang hối hận,  kiếm cớ nổi giận, đuổi   ngoài.
Ánh mắt Tạ Thức Ngôn khẽ lướt qua thứ đang  tay áo rộng thùng thình của  đè lên.
"Vị công tử   từ thư phòng của   , là con trai út của Quách gia năm xưa."
Tạ Thức Ngôn rốt cuộc   bao nhiêu chuyện ?
Tuy rằng  từng ký tên  thư nặc danh, nhưng nhỡ       đổi thì ?
Không ai  thể chắc chắn, Tạ Thức Ngôn   là  Phụ hoàng phái đến giám thị   .
Ta  dám nghĩ sâu, chỉ cảm thấy tim đập thình thịch.