Trường Môn Hảo Tế Yêu - Chương 731
Cập nhật lúc: 2025-07-28 10:02:20
Lượt xem: 23
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Cập nhật lúc: 2025-07-28 10:02:20
Lượt xem: 23
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Phùng Vận bật khẽ, y chọc cho vui vẻ, giọng cũng dịu xuống:
“Tối hôm nay cánh gà chiên muối, Thế tử đến ăn .”
Thuần Vu Diễm hừ một tiếng, khóe môi cong lên nụ , lời đầy vị chua.
“Bùi Quyết về ?”
Phùng Vận liếc y:
“Ngài ăn một bữa cơm, quản về ?”
Thuần Vu Diễm: “Nàng từng thấy gian phu nào mặt dày đến cửa nhà , giữa ban ngày ban mặt, phu quân ở nhà ?”
Nói xong đường hoàng, thấy Phùng Vận chẳng phản ứng gì, y nở nụ chậm rãi, như thể tìm niềm vui, ánh mắt đẽ lấp lánh vẻ dịu dàng mà kỳ dị.
“Cũng , bản thế tử sợ. Thiên hạ nhất gian phu, ai ngoài .”
403- Thắp đèn chiến đấu ban đêm.
Còn thiên hạ nhất gian phu nữa ?
Phùng Vận lời của Thuần Vu Diễm cho nghiêng ngả.
“Ngài đó, cái mồm là hại ngài đấy, trách gì đến giờ còn theo đuổi Giang cơ. Đổi ai chịu nổi ngài chứ…”
Lời nàng mang theo đôi phần chân thành nghiêm túc.
Thuần Vu Diễm trong lòng đột nhiên thấy vui.
Phùng Thập Nhị cũng mồm mép như y.
Trong lòng chừng quan tâm y lắm chứ?
Y nheo mắt, khẽ:
“Ai là theo ?”
Phùng Vận mỉm :
“Giang cơ chịu để ý ngài, chẳng lẽ sai?”
Giọng nữ lang nhàn nhạt, nhưng cực kỳ nghiêm túc. Thuần Vu Diễm vốn định phản bác vài câu, nghĩ thấy chẳng cần thiết.
Cứ để nàng nghĩ .
Bằng , đến Trường Môn thiếu một cái cớ .
Thuần Vu Diễm nửa khép mắt, lười biếng:
“Thì chứ? Bản thế tử kiên nhẫn thừa, sớm muộn gì cũng ôm mỹ nhân về .”
Y chằm chằm Phùng Vận, ý tứ rõ ràng.
Phùng Vận nghiêm túc suy nghĩ lời y .
“Giang cơ gần đây vẫn đang giúp việc ở xưởng may, nếu Thế tử ý, đặt một đợt y phục mùa đông? Như sẽ cơ hội thường xuyên gặp nàng .”
Thuần Vu Diễm nghẹn trong n.g.ự.c, hít một lạnh.
“Nàng tính toán thật giỏi nhỉ?”
Phùng Vận đáp:
“Mùa đông sắp đến , nhiều theo Thế tử bận rộn quanh năm, y phục mùa đông cũng phát hai bộ. Ngươi đặt chỗ khác cũng là đặt, đặt ở Trường Môn cũng là đặt. Vừa ăn, gặp mỹ nhân, chuyện lợi cả đôi bên, ?”
Thuần Vu Diễm mà tức nổ phổi.
Tiền, tiền, tiền.
Ở bên nàng, tính toán tiền bạc.
Y hận thể phủi tay bỏ .
“Phùng Thập Nhị, nàng vì tiền mà phát điên hả?”
“ .” Phùng Vận nghiêm túc y. “Không thì vì gì nữa?”
Thuần Vu Diễm: …
Chẳng lẽ còn vì y?
Không đời nào.
Người nữ nhân chẳng tim gan gì cả.
Nếu một chút cảm xúc như nữ nhân bình thường, cũng đến nỗi lòng ác độc như .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/truong-mon-hao-te-yeu/chuong-731.html.]
Thuần Vu Diễm hừ hừ hai tiếng.
Nghĩ thêm một chút, cảm thấy… cũng thích.
Không giống hệt ?
Phùng Thập Nhị đáng cùng y.
Bọn họ mới là trời sinh một cặp, chí hướng tương thông.
Còn cái tên Bùi Vọng Chi , nhàm chán đến mức chán ngắt, hai họ căn bản hợp chút nào…
Thuần Vu Diễm sắc mặt dễ hơn nhiều.
“Y phục mùa đông thể đặt ở xưởng của nàng, nhưng vải vóc tơ lụa, mua từ tay , giá rẻ hơn thị trường ít nhất ba phần.”
“Chuyện nhỏ.” Phùng Vận tươi :
“Ta tạo cơ hội cho Thế tử tiếp xúc Giang cơ, nên vải vóc nguyên liệu, Thế tử cũng nên giảm giá cho .”
Tất cả đều nàng tính toán rõ ràng.
Thuần Vu Diễm thật quan tâm tiếp xúc Giang cơ .
Thực tế là, mỗi y về Hoa Khê, trong đầu đầu tiên hiện lên là Phùng Vận, chứ Giang cơ.
Tâm tư thiếu niên năm đó, chẳng từ khi nào dần nhạt phai…
Khi đó, y luôn tìm tiểu nữ lang trong chùa Kê Minh, như thể cảm xúc nào đó cưỡng chế, tìm thấy thì cam tâm.
khi thật sự tìm , tâm niệm tan biến, chẳng còn chút tình ý gì nữa.
Cũng lạ thật.
Phùng Thập Nhị cái yêu nữ , chắc là thi triển yêu pháp gì .
Thuần Vu Diễm khinh khỉnh, khẽ nhếch môi.
“Giảm giá bao nhiêu phần, nàng với như .”
“Nên là như thế.” Phùng Vận như hoa nở.
Nàng vốn đang tìm nguyên liệu mà giá rẻ, Thế tử Vân Xuyên chịu bán giá thấp cho xưởng may, tất nhiên càng .
Về phần giảm giá y phục mùa đông, nàng cũng thiệt.
Giảm chi phí, giá bán giảm theo, vốn dĩ hợp lý, thêm đơn hàng và đầu , đây là cùng lợi ?
Phùng Vận thật sự thích ăn với Thuần Vu Diễm, nàng vị Thế tử kiêu căng đầy thiện.
“Tiếp xúc lâu ngày, Giang cơ sẽ chữa khỏi chứng bệnh của Thế tử thì ? Thế nên vụ ăn , Thế tử lời lỗ.”
Thuần Vu Diễm sững .
Thao Dang
Mặt mặt nạ che khuất, nhưng gốc tai đỏ ửng lên rõ ràng.
Y đôi mắt vô tội của Phùng Vận:
“Phùng Thập Nhị, nàng đằng chân đằng đầu ?”
Phùng Vận: “Chẳng lẽ Thế tử khỏi bệnh?”
Thuần Vu Diễm tức đến bốc khói, nghiến răng:
“Nàng rõ căn bệnh là vì cớ gì, còn cố ý chọc tức? Phùng Thập Nhị, nếu thật sự khỏi bệnh, chi bằng để một , chừng khỏi luôn chứ?”
Phùng Vận: “Ngài sợ Bùi Quyết g.i.ế.t ngài?”
Thuần Vu Diễm lạnh:
“c.h.ế.t hoa mẫu đơn, quỷ cũng phong lưu.”
Y chằm chằm Phùng Vận, ánh mắt đen thẳm như ánh sáng, như moi từ mặt nàng chút ám của tình huống nam nữ lưỡng lự.
Phùng Vận bình tĩnh như thường.
Không hề hổ, còn hỏi ngược :
“Thế tử ‘phong lưu’, là loại phong lưu nào?”
Nụ của Thuần Vu Diễm đông cứng nơi khóe môi, chằm chằm nữ nhân đáng ghét , khẽ mím môi, phát một tiếng “chụt”, nhẹ nhàng l.i.ế.m lấy môi ướt.
“Loại .”
Phùng Vận kỹ y một hồi, chợt dậy ngoài, với Tang Tiêu:
“Mau mời Diêu đại phu tới đây, chủ tử nhà ngươi bệnh nhẹ .”
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.