Trường Môn Hảo Tế Yêu - Chương 732

Cập nhật lúc: 2025-07-28 10:02:23
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tang Tiêu mặt mũi lúng túng, chôn chân tại chỗ.

Thuần Vu Diễm cả cứng đờ.

“Phùng Thập Nhị!” Y nghiến răng nghiến lợi bóng dáng mảnh mai của Phùng Vận, định cánh gà chiên muối y thèm ăn nữa, thì thấy nàng đầu .

“Thế tử chuyện gì ?”

Thuần Vu Diễm lập tức thu cảm xúc, xuống ngay ngắn:

“Không gì.”

Tối hôm đó, Thuần Vu Diễm dùng bữa tại Trường Môn, nhưng Bùi Quyết kịp trở về dùng cơm.

Phùng Vận dặn dò đầu bếp giữ phần cho , Hàn bà bà còn vui vẻ đích chỉ đạo cách bảo quản cho ngon...

Thuần Vu Diễm họ bận rộn vui vẻ chỉ vì giữ một phần cánh gà chiên muối cho Bùi Quyết, trong lòng vô cùng khó chịu.

Nếu là y ăn, Phùng Thập Nhị bụng thế ?

Hừ, những thứ y ăn thì còn nhiều...

Cái gì y cũng phần!

Đồ Phùng Thập Nhị c.h.ế.t tiệt!

Không thứ gì .

Thuần Vu Diễm hận tức, nhưng trong đầu chỉ cần hiện lên nét mặt của Phùng Vận, cơn giận tiêu tan.

Có lúc, y thường quên mất sự thật rằng Phùng Vận phu quân. Trong sâu thẳm, y luôn cố ý né tránh điểm . Dù Bùi Quyết cũng ít khi về trang, hai bọn họ cũng chẳng giống phu thê bình thường, gần như ràng buộc gì...

Y đang đợi một ngày nào đó cơ hội.

Mà là luôn tạo cơ hội.

Chỉ tiếc là Phùng Thập Nhị, thì như chẳng mảy may coi trọng hôn nhân với Bùi Quyết, nhưng nếu thật lòng, ngoài Bùi Quyết , còn ai thể lên giường nàng, chạm hương sắc của nàng?

Thuần Vu Diễm nghĩ lan man, cánh gà chiên muối ăn cũng mất cả vị ngon.

Lúc sắp về, còn dày mặt đòi hỏi:

“Gói cho ít đem về bữa khuya.”

Phùng Vận liếc y, hiệu cho Tiểu Mãn lấy.

Món là nàng thử theo công thức mới, Thuần Vu Diễm ăn thấy hợp khẩu vị cũng là bình thường.

Nàng đến nỗi tiếc mấy cái cánh gà…

“Nương tử, Đại vương về.”

Hoàn nhi vén rèm bước , hớn hở báo tin cho Phùng Vận.

Phùng Vận khẽ đáp “ừ”, sắc mặt biểu cảm gì đặc biệt, liền cùng Hoàn nhi ngoài.

Thuần Vu Diễm xoay , ánh mắt dõi theo bóng lưng Phùng Vận.

Thế nhưng nàng liếc y lấy một cái…

Căn bản quên mất y, Thuần Vu Diễm còn đang đây.

Ở đây... đòi cánh gà!

Thuần Vu Diễm hừ một tiếng, nghiến răng tức tối.

Y cũng vén rèm bước , đến liền thấy đôi phu thê trong sân.

Bùi Quyết nắm cương ngựa, đang vuốt ve đầu con Đạp Tuyết, Tiền Tam Ngưu bưng một thùng nước đến, Đạp Tuyết vẻ khát lắm, cúi đầu uống lấy uống để.

Phùng Vận xổm bên cạnh, nó uống nước, mỉm dịu dàng, trong hốc mắt như chứa cả phong tình…

Hai một lời.

Cũng chẳng giao tiếp bằng ánh mắt.

Thuần Vu Diễm bậc thềm , cảm thấy rõ ràng, cái thế giới mà hai đó đang , y vĩnh viễn chen nổi.

Ngựa uống nước thì gì đáng xem?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/truong-mon-hao-te-yeu/chuong-732.html.]

Vậy mà Phùng Thập Nhị ngắm đến say sưa.

Còn Bùi Quyết thì yên một chỗ, ngắm dáng vẻ nàng ngựa uống nước cũng chán…

Ánh mắt của Thuần Vu Diễm như sắp mọc móc câu.

Bị lơ như tồn tại, y chịu nổi, liền hắng giọng một tiếng.

Hai đang chăm chú hầu hạ ngựa cùng lúc về phía y.

Thuần Vu Diễm ngẩng cằm lên một chút, Bùi Quyết, hành lễ:

“Vọng Chi .”

Bùi Quyết khẽ gật đầu:

“Thế tử.”

Hắn hỏi han gì, cũng chẳng nhiều, dáng vẻ dửng dưng như mây gió, nhưng Thuần Vu Diễm thấy nhất định gì đó cho Bùi Quyết thấy khó chịu trong lòng thì mới hả .

Thế là cong môi, nhạt :

“Được Phùng Thập Nhị lưu dùng bữa, món nàng chuẩn ... món gì nhỉ, cánh gà chiên muối, thịt mềm da giòn, tuyệt chẳng thua mỹ vị sơn hào. Tiếc là Vọng Chi về muộn, cơm nước nguội hết .”

Thao Dang

Phùng Vận nhướng mày.

Lời như thể nàng cố ý chuẩn riêng cho y .

Nàng lên tiếng phản bác, chỉ liếc Bùi Quyết bằng khóe mắt.

Bùi Quyết vẫn là vẻ mặt biểu cảm.

“Ừ.” Hắn nhàn nhạt đáp, giao cương ngựa cho Tiền Tam Ngưu, cúi đầu nắm lấy tay Phùng Vận, thẳng trong nhà. Lúc ngang qua Thuần Vu Diễm, cũng chỉ khẽ gật đầu lấy lệ, sải bước qua.

Không nhanh chậm, bước vững vàng, từ đầu đến c.uối lộ chút ghen tuông nào, càng mảy may để ý đến y …

Đây chính là khác biệt giữa phu quân và gian phu chứ gì?

Thuần Vu Diễm trừng mắt lườm Phùng Vận một cái, bước nhanh rời .

Tiểu Mãn từ nhà bếp , xách hộp thức ăn, ngẩn :

“Thế tử, cánh gà ngài đây… cái cần nữa ?”

Câu c.uối nàng như tự lẩm bẩm.

Chưa dứt lời, Thế tử Vân Xuyên bỏ đột ngột dừng bước.

“Tang Tiêu.”

Tang Tiêu vội vàng đáp một tiếng, lúng túng , tới mặt Tiểu Mãn, cúi nhận lấy hộp đồ ăn, cảm ơn một câu đuổi theo chủ tử.

Về đến Vân Trang, thấy Thuần Vu Diễm biểu cảm gì, Tang Tiêu liếc hộp tay, dè dặt hỏi nhỏ:

“Thế tử thích cánh gà… là… thưởng cho bọn tiểu nhân nhé?”

Thuần Vu Diễm khẽ rít một tiếng, nheo mắt .

“Sao cảm thấy gần đây ngươi với Ân Ấu lá gan càng lúc càng to ?”

Tang Tiêu vội vàng cúi đầu, dám thẳng y.

“Là nhờ Thế tử khoan dung độ lượng, tiểu nhân mới dám đùa như .”

“Hừ!” Thuần Vu Diễm lạnh lùng liếc , “Nói lắm, thêm thì tát miệng đấy.”

Rồi giật lấy hộp thức ăn trong tay Tang Tiêu, sải bước bỏ .

Trường Môn.

Đèn đuốc sáng như ban ngày.

Trời tối đen, nhưng Phùng Vận và Bùi Quyết vẫn đang ở trong thư phòng, thắp đèn việc đến khuya.

Trên bàn gỗ, bày đầy tài liệu mà Phùng Vận về quy hoạch đào kênh dẫn nước, nhân công, dày đến hơn hai mươi trang, chữ ken dày…

“Ta tra cứu nhiều điển tịch, mắt chỉ nghĩ đến đây. Đại vương thể mang bản đến Đô Thủy Đài, xem thể gợi ý gì cho bọn họ .”

Loading...