Trường Môn Hảo Tế Yêu - Chương 734
Cập nhật lúc: 2025-07-28 10:02:28
Lượt xem: 18
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
Cập nhật lúc: 2025-07-28 10:02:28
Lượt xem: 18
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
Năm nay trời hạn hán, giá lương thực và vải vóc tăng vùn vụt, đường càng là vật quý hiếm, nhà thường dân nào thể mua nổi? Chỉ nghĩ đến vị ngọt thanh thôi, “húp” một tiếng, nuốt nước bọt.
Đang mệt nóng, một bát mát, thêm nước đường miệng, thì còn gì sảng khoái hơn?
“Vương phi cho thêm loại đường gì , ngon quá chừng!”
Miệng ngọt, lời cũng ngọt theo.
Phùng Vận mỉm : “Là đường mía do Trường Môn tự .”
Đám đông khỏi trào dâng lòng ngưỡng mộ, âm thầm tính toán giá cả của nước đường, hàng hàng thùng gỗ xếp ngay ngắn bên bờ, khỏi líu lưỡi.
Không chuyện khác, chỉ riêng khoản và nước đường Vương phi cho chở đến đây, cũng tiêu tốn ít .
“Ngọt thật đấy.”
Người uống ai nấy đều tấm tắc khen ngợi.
Đám lòng sông đang đào kênh thì mắt đỏ hoe vì thèm, rối rít gọi với lên.
“Để cho một chén!”
“Nè, nhớ để cho đó!”
Bên bờ sông rộn ràng náo nhiệt, nhao nhao chuyện.
Phùng Vận mà như , phất tay trấn an: “Đừng vội, ai cũng phần. Chút nữa sẽ đưa tới tiếp.”
Nàng , ánh mắt lướt qua đám đông, dần dần về phương xa…
Mây đen chồng chất nơi chân trời gió thổi tan, bầu trời trong xanh gợn mây.
Dọc theo bờ sông xa gần, đông như kiến.
Thao Dang
Nàng thật lâu mới trông thấy Bùi Quyết, đang trò chuyện với quan viên Đô Thủy Đài.
Tên đang huơ tay múa chân, năng hăng, đột nhiên Bùi Quyết nghiêng đầu về phía nàng…
Khoảng cách xa, cũng chẳng rõ nét, mà Phùng Vận theo trực giác liền , Bùi Quyết đang nàng.
Nàng khẽ mỉm .
Chỉ lát , Bùi Quyết sải bước về phía nàng.
Phùng Vận hiệu cho Tiểu Mãn múc một bát , bưng tới đón .
“Bận ?” nàng hỏi.
Bùi Quyết lắc đầu: “Hôm nay khởi công, cùng Đô Thủy sứ kiểm tra một vòng.”
Hắn liếc mấy thùng nước bên cạnh, lông mày khẽ chau.
“Vận nương cần cực nhọc như .”
“Không cực , tự tay nấu .” Phùng Vận nhân lúc ai chú ý, lén nháy mắt với , nhỏ giọng, “Th.i.ế.p cũng là vì giúp Đại vương nở mặt nở mày thôi. Chẳng lẽ để th.i.ế.p chiếm lợi mà chẳng gì ?”
Bùi Quyết đáy mắt sâu thẳm, từ tốn đón lấy bát , uống cạn.
“Ta về An Độ một chuyến.”
“Ừm.” Phùng Vận gật đầu.
Ánh mắt Bùi Quyết rơi xuống gương mặt nàng.
“Không hỏi gì ?”
Câu gì để hỏi?
Hắn công vụ của , nàng việc riêng của nàng.
Mỗi lo một việc chẳng ?
Phùng Vận ánh mắt tối sâu , ngẫm nghĩ một chút lắc đầu:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/truong-mon-hao-te-yeu/chuong-734.html.]
“Đại vương lo quốc sự, th.i.ế.p tiện hỏi nhiều.”
Lời nàng chân thành, cũng nghiêm túc.
Thế nhưng đêm qua nàng bận rộn chuẩn cho việc khởi công bến tàu, thức đến khuya mới ngủ, giọng hôm nay khàn, rơi tai Bùi Quyết, thành một ý khác.
Lông mày nhíu , sắc mặt trịnh trọng :
“Từ khi cắt đứt con đường thương mại với Nghiệp Thành, Lý Tông Huấn liên tục quấy nhiễu biên cảnh, cướp bóc dân tài. Gần đây, Chử Châu thường xuyên xảy va chạm. Đêm qua Ngao Thất đến báo, trong Sở Châu đang lan truyền tin Lý Tông Huấn sẽ phái mười vạn đại quân phản công Thạch Quan…”
Mười vạn đại quân?
Phùng Vận Bùi Quyết một cái, nhàn nhạt :
“Lập đông giao tháng Mười, tuyết rơi đất đóng băng. Sắp đông , ông thể sốt ruột?”
Bùi Quyết gật đầu, bỗng hỏi:
“Phía nàng ?”
Phùng Vận hiểu hỏi gì, quanh thấy ai chú ý, liền hạ giọng đáp:
“Nhậm Nhữ Đức liên lạc với thê (em trai vợ) của Trịnh Thọ Sơn, chuẩn chuyển hai mươi vạn viên than tổ ong sang Sở Châu, chắc hai hôm nữa sẽ xuất phát.”
Bùi Quyết: “Tốt. Ta nắm .”
“Đại vương nắm là .” Phùng Vận nhoẻn , liếc mắt thấy bên đang tất bật lấy nước, liền thúc giục, “Đại vương việc thì cứ lo liệu.”
Phu thê là phu thê, nhiều lời cần trắng , cũng ăn ý. Những chuyện quan trọng thật sự, về nhà chui chăn cũng , chẳng cần rề rà giữa chốn đông .
Bùi Quyết gật đầu, dẫn theo tuỳ tùng thúc ngựa rời theo đường làng.
Trên đê gió lớn, tiết trời thu mát mẻ dần theo ngày, gió lướt qua, áo choàng tung bay phần phật, bóng dáng nắng thu kéo dài.
Phùng Vận nguyên tại chỗ, hồi lâu động đậy.
Mãi một lúc, nàng mới thu ánh mắt :
“Đi thôi, về phủ.”
Trời thu vẫn còn nắng gắt, Tiểu Mãn che dù theo nàng, thấy nàng càng càng nhanh, liền sốt ruột.
“Nương tử chậm chút, vội gì mà nhanh thế?”
Phùng Vận đáp: “Tranh thủ kiếm tiền.”
Tiểu Mãn: …
Phùng Vận sai. Về đến điền trang Trường Môn, nàng lập tức gọi Khải Đại lang tới, ôm sổ sách tính toán ngân lượng trong tay, đến khi đêm buông, từ công trường về hết, nàng lập tức sai mời các thập trưởng và ngũ trưởng.
Dương thập trưởng hôm nay dẫn hai con trai sông đào kênh, mệt đến nhức lưng ê ẩm, về nhà liền tin nương tử chuyện tìm, cơm kịp ăn, vội chiếc áo sạch, tất tả chạy tới trang.
Mấy thập trưởng và ngũ trưởng còn cũng lượt đến đủ.
Phùng Vận việc chu , bọn họ từ sông trở về, liền đặc biệt dặn nhà bếp chuẩn chút điểm tâm.
Nhìn đĩa trái cây và bánh ngọt tinh xảo, mấy như Dương thập trưởng chỉ lấy mà nỡ ăn, nhét túi, định mang về dỗ thê nhi.
Chờ an vị, Phùng Vận mỉm :
“Hôm nay gọi chư vị đến đây, là vì tương lai của thôn Hoa Khê, cùng bàn chuyện đại sự.”
Còn bàn đại sự gì nữa?
Đầu óc bọn họ, so với Lý chính nương tử?
Dương thập trưởng gãi đầu :
“Lý chính nương tử bảo , chúng cứ .”
“ đó, nương tử chuyện thì cứ thẳng.” Những khác cũng phụ hoạ theo.
Biết lâu, Phùng Vận hiểu rõ phẩm hạnh của họ, nên cũng lời thừa, chỉ bảo:
“Bến tàu đặt ở Hoa Khê, đây là cơ hội trăm năm một của thôn , thể bỏ lỡ, nhất định nắm thật chắc.”
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.