Trường Môn Hảo Tế Yêu - Chương 739
Cập nhật lúc: 2025-07-28 10:02:42
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0
Cập nhật lúc: 2025-07-28 10:02:42
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0
“Huynh , giúp một việc nhỏ.”
Phù Dương Tung do dự, : “Huynh cứ .”
…
Phùng Vận đuổi kịp Phù Dương Nghi ngay cổng phủ mới của nàng .
Người còn gần, lờ mờ thấy tiếng nàng nghẹn ngào thút thít.
Hai nha theo căng thẳng dám thở mạnh.
Phùng Vận gọi một tiếng, hai nha lập tức tránh sang hai bên.
“Vương phi.”
Phù Dương Nghi sĩ diện.
Lén đưa tay áo lau nước mắt, ngoảnh nở nụ với Phùng Vận.
“Ta , Vận nương đừng lo cho ...”
Phùng Vận nàng cố gắng gượng ép như , khẽ mỉm .
“Không Huyện quân mời đến xem phủ mới của ngươi ?”
Phù Dương Nghi thoáng sững , sắc mặt lập tức dịu .
“Vậy ngươi mau xem giúp , mấy chỗ thật sự quyết ...”
Nói liền bước , mật khoác lấy tay Phùng Vận.
Người Phù Dương Nghi thơm tho mềm mại, Phùng Vận bài xích sự gần gũi của nàng, mỉm nhẹ, để mặc nàng khoác tay cùng bước , ánh mắt thoáng lướt qua tòa phủ mới xây dựng ở cách đó trăm bước.
Phủ mới của Ôn Hành Tố, c.uối tháng khởi công.
Nhìn qua thấy nền móng thành hình, thợ thuyền đang khiêng đá bên trong...
Lúc bắt đầu xây dựng, nàng từng hỏi qua ý kiến Ôn Hành Tố, nhưng ý kiến, cho nên phương án c.uối cùng vẫn do Phùng Vận chủ.
Để tỏ thành ý, Phùng Kính Đình đích phái một quản sự đến phụ trách việc , lề mề, cũng trì hoãn tiến độ.
vị quản sự chuyển đến một phong thư.
Không Phùng Kính Đình , mà là Tiêu Trình.
Thư đưa cho Phùng Vận, cho nàng.
Vừa mở đầu là “Hành Tố ”, hàn huyên vài câu, : “Chuyện xây phủ, ý . Bậc quân tử, một hào cũng lấy, Hành Tố chắc hẳn trong lòng thoải mái. theo thấy, chúng đều cần trái ý A Vận, cứ để nàng chủ là .”
Lời lẽ khách sáo, ôn hòa nhã nhặn, cũng mất phong độ.
Cứ như thư là Tề quân, mà chỉ là cố nhân cũ của Ôn Hành Tố, là vị hôn phu hữu danh vô thực của Phùng Vận...
Vừa Phùng Vận quên đưa thư cho Ôn Hành Tố, giờ thấy phủ mới nhớ , đầu Phù Dương Nghi, ánh mắt trầm xuống vài phần.
Vì nàng mà đau lòng, cũng vì Phùng Vận của kiếp mà đau lòng...
Tòa phủ mới mang phong cách và sở thích của Phù Dương Nghi, gạch đá chạm trổ, hành lang rộng mở, kỳ thảo tiên đằng, hồ cá giả sơn, cổ cầm đồng kính, bảo nghiên bút đồng, chỗ nào cũng tinh xảo.
Có thể , đây là phủ tinh mỹ nhất Hoa Khê thôn hiện tại, xứng đáng với phận cao quý của phủ Đại Trưởng công chúa.
Phù Dương Nghi dẫn giới thiệu, rạng rỡ như hoa, Phùng Vận chỉ thi thoảng góp lời, tuyệt nhiên nhắc đến chuyện nàng thất thố lóc, như thể từng xảy .
Có để khác thấy vết thương của .
Phù Dương Nghi , là vì Phùng Vận thương hại nàng ...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/truong-mon-hao-te-yeu/chuong-739.html.]
Phùng Vận đến, là bởi nàng thông tuệ, cần buông những lời an ủi vô ích.
Chuyện tình cảm, ngoài là bất lực nhất.
Thao Dang
Những tâm tình vi diệu , chẳng ba lời hai câu là rõ ...
Nàng thật sự góp vài ý kiến cho phủ mới của Phù Dương Nghi, trong tiếng cảm tạ rạng rỡ của nàng , cáo từ về.
Việc Nguyên Khanh tới tìm Phù Dương Tung, về đến nhà, Phùng Vận liền bẩm báo.
Hai chuyện gì, gác cổng cũng rõ.
Chỉ Phù Dương Tung lên xe ngựa xuống nữa, chỉ vén rèm với cổng một câu:
“Ta việc gấp rời thôn, xin nghỉ ba ngày ở thôn học, về sẽ bù.”
Gã là Đan Dương quận vương, gác cổng cũng quản nổi.
Gã đến thôn dạy học là do Đại Trưởng công chúa chỉ định, khác càng dám can dự.
Không ngờ Phùng Vận xong sắc mặt liền đổi, lập tức dậy sang bên cạnh.
Trong Dược Trai, Diêu Nho đang nghiền thuốc, thấy nàng đến, vội lau tay tiến lên hành lễ.
“Nương tử...”
“Diêu đại phu, chuyện hỏi ông.” Giọng Phùng Vận gấp, hiệu cần đa lễ, liền hỏi ngay: “Thế tử phủ Huỳnh Dương Huệ Vương, đến ?”
Diêu Nho gật đầu, “Có, nhưng gần một canh giờ .”
Phùng Vận hỏi: “Y đến gì? Nói gì ?”
Diêu Nho mỉm , “Cũng gì nhiều, chỉ là lấy thuốc. cũng lạ, đây phủ Huỳnh Dương Huệ Vương đều cho đến đón thành, là Thế tử đích đến. Sau hoạn nạn, Thế tử vẻ khiêm tốn hơn nhiều…”
“Ta hiểu .”
Phùng Vận chờ ông hết, vội vàng chắp tay hành lễ, lập tức bước , bảo Cát Quảng chuẩn xe.
“Mau, đến An Độ một chuyến.”
Đừng Phù Dương Tung là do Đại Trưởng công chúa tự tay đưa đến thôn Hoa Khê, nếu thật sự xảy chuyện gì, nợ nần chắc chắn bà sẽ tính lên đầu Phùng Vận.
Phùng Vận kịp đuổi theo Phù Dương Tung, nàng lên xe ngựa, bảo sang báo cho Phù Dương Nghi một tiếng, thẳng đường đến An Độ...
An Độ cũng như các thành khác, đến giờ đóng cửa là cổng thành khép c.h.ặ.t, dân thường thể tùy tiện .
Xe ngựa đến An Độ, Phùng Vận vén rèm lên cổng thành uy nghi.
“Cát Quảng, nhanh một chút.”
“Dạ.” Cát Quảng lời, quất một roi, xe ngựa liền tăng tốc...
Toàn bộ sự chú ý của Phùng Vận đều đặt cánh cổng sắp đóng , để ý bên hông một kỵ mã lao vụt qua.
Ngay đó, xe ngựa như khựng một chút, chỉ trong nháy mắt, chui ...
Phùng Vận giật , còn kịp rõ, chỉ cảm thấy đột ngột xông xe, theo phản xạ đưa tay định rút đoản đao giấu trong giày...
Cổ tay nắm c.h.ặ.t.
Chưa kịp phản ứng, cả nàng rơi một vòng tay rắn chắc.
Lúc , xe ngựa vẫn dừng.
Tim Phùng Vận đập thình thịch, lúc mới hồn, trừng mắt hỏi:
“Đại vương gì ?”
“Đừng lên tiếng.” Giọng Bùi Quyết lạnh như băng, ánh mắt thậm chí liếc nàng, chỉ chăm chăm cửa sổ xe.
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.