Trường Môn Hảo Tế Yêu - Chương 752
Cập nhật lúc: 2025-10-10 02:19:58
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
Cập nhật lúc: 2025-10-10 02:19:58
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
Mưa phùn nhẹ như khói, lan tỏa mặt sông Thạch Quan.
Hai ôm c.h.ặ.t lấy .
Đều đang dốc lòng mà tin tưởng, tin tưởng đến tận cùng.
…
Đêm ở trạm dịch vô cùng yên ắng, Phùng Vận đổi giường, ngủ ngon, chỉ một chút động tĩnh cũng khiến nàng lập tức tỉnh giấc.
Nàng tiếng dịch ngựa trong đêm, lính canh đổi ca, tiếng hô hấp đều đều, bình lặng của Bùi Quyết, cũng tiếng Ngao Thất rời …
Thật vất vả mới chờ đến trời sáng, liền nhận tin tức.
Ngón tay của Phù Dương Tung nối .
Nàng thoáng hiếu kỳ, “Ta qua đó xem một chút.”
Nàng với Bùi Quyết: “Nếu Đại vương việc, tự cũng , cùng Diêu đại phu về Hoa Khê.”
Bùi Quyết dậy mặc áo, giọng nhàn nhạt: “Ta cũng nên đến xem. Đi cùng .”
“Vậy thì càng .” Phùng Vận mỉm dậy rửa mặt.
Trạm thừa đợi ngoài cửa với gương mặt tươi , thấy họ thì khom thật sâu.
“Hai vị quý nhân, bữa sáng chuẩn xong, là do Ngao tướng quân đích lo liệu.”
Bùi Quyết liếc mắt , “Ngao tướng quân ?”
Trạm thừa : “Ngao tướng quân rời từ lúc trời sáng, đặc biệt nhờ tiểu chuyển lời với Đại vương, rằng ngài về đại doanh, hẹn ngày khác sẽ tới bái kiến.”
Bùi Quyết nhẹ giọng đáp một tiếng, thêm gì, đỡ Phùng Vận xuống, trông vẻ hòa nhã, điều khiến trạm thừa gan lớn hơn một chút, len lén ngó họ thêm vài mới cẩn thận lui .
…
Đoàn của Đại Trưởng công chúa đang ở một y quán trong huyện Thạch Quan.
Điện Hà trông con cả đêm chợp mắt, các thị tùng cũng dám nghỉ ngơi, ai nấy sắc mặt phần mỏi mệt, mắt đỏ hoe, nhưng tinh thần vô cùng hưng phấn.
Phùng Vận đến liền nhận sự mâu thuẫn trong cảm xúc .
“Điện Hà đang chuyện với Diêu đại phu ở trong, mời Đại vương và Vương phi .”
Bùi Quyết một lời.
Phùng Vận thì khẽ gật đầu, khách khí, “Đa tạ.”
Hai bước nội thất.
Diêu đại phu lập tức hành lễ, Đại Trưởng công chúa cũng dậy tiếp đón.
Sau mấy câu chào hỏi, Phùng Vận tiến lên xem xét thương thế của Phù Dương Tung.
Diêu đại phu nối phần đứt của ngón tay, thoa t.h.u.ố.c mỡ, dùng miếng gỗ mỏng cố định băng bó .
Mắt thường , ngoài phần ngón tay tím bầm sưng tấy, điều gì khác.
Hôm nay Đại Trưởng công chúa rõ ràng đối với Phùng Vận thiết hơn vài phần, mở lời đầy lòng cảm kích.
“Lần may nhờ Vương phi, nếu thì tay của Tung nhi xem như phế …”
Phùng Vận đáp: “Đều nhờ điện Hà và Quận vương phúc, chỉ góp chút ý kiến, đáng kể gì.”
Đại Trưởng công chúa lắc đầu, “Vương phi quá khiêm tốn .”
Bà liếc Diêu đại phu, “Diêu đại phu với . Vương phi là đại ân nhân của con đấy.”
Phùng Vận khẽ giật .
Diêu đại phu lập tức chắp tay, giải thích:
“Thảo dân bẩm với điện hạ, rằng thuật nối ngón tay là từ y thư do Vương phi ban tặng mà xem .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/truong-mon-hao-te-yeu/chuong-752.html.]
Nói sang Phùng Vận, “Có điều, tuy sách ghi chép, nhưng thảo dân từng thực hiện ca nào. Ngón tay nối thể khôi phục như cũ , thảo dân… thật sự dám chắc…”
Phùng Vận mỉm nhẹ.
Phải rằng, Diêu Nho là thông minh.
Vừa rõ nguồn gốc, cũng phủi sạch trách nhiệm.
Nàng : “Quận vương là phúc, nhất định sẽ bình phục.”
“Vương phi . Diêu đại phu cần lo lắng… Dù thật sự điều bất trắc, bản c.ung cũng sẽ trách ngài.”
Tối qua Đại Trưởng công chúa Diêu Nho xử lý vết thương vô cùng tỉ mỉ, thủ pháp mà bà từng thấy ở bất kỳ ngự y nào.
Bà tin tưởng Diêu đại phu là thần y, dường như chỉ niềm tin mới khiến bà kiên định rằng ngón tay của Phù Dương Tung sẽ khỏi.
Mấy chuyện một lúc, Diêu Nho dặn dò việc chăm sóc ngón tay về , liền chuẩn theo Phùng Vận cùng trở về An Độ.
Không ngờ, Đại Trưởng công chúa cùng.
“Chỗ của Nghi nhi ở Hoa Khê cũng sửa xong , cũng thể sang ở một thời gian, Diêu đại phu chăm sóc Tung nhi, cũng yên tâm hơn.”
Diêu Nho giật giật mí mắt, ngoài việc gật đầu khen , thể thêm điều gì.
Phùng Vận trong lòng cũng khỏi cảm thán.
Sau hoàng đế, Hoa Khê thôn sắp đón thêm một vị Đại Trưởng công chúa…
Với tính tình của Đại Trưởng công chúa, ít nhất khi ngón tay của Phù Dương Tung hồi phục, bà sẽ rời khỏi Hoa Khê…
Lên xe ngựa trở về, Phùng Vận trầm ngâm một lúc lâu, với Bùi Quyết:
“Xây dựng Hoa Khê thôn giờ là việc gấp gáp. Thân là Lý chính của Hoa Khê, hiện tại, bản cảm thấy gánh nặng vai vô cùng to lớn.”
Bùi Quyết liếc nàng, “Nếu đủ , bảo Diệp Sấm tìm Tả Trọng, điều thêm vài từ doanh cận vệ.”
“Đủ đủ .” Phùng Vận : “Chuyện để dân làng cùng tham gia mới . Ta chiêu mộ một thanh niên trong thôn, lập thành đội vệ thôn.”
Vệ thôn?
Bùi Quyết nhướng mày.
“Vận nương suy nghĩ chu đáo.”
Cái gọi là rồng mạnh đè nổi rắn làng, trong mấy chuyện vụn vặt nhỏ nhặt, đúng là lính từ nơi khác tiện bằng trong làng.
Thao Dang
Phùng Vận khen, khẽ nhếch môi , nửa đùa nửa thật, nhắc chuyện cũ.
“Vậy khi nào Đại vương suy xét, thăng chức cho ?”
Nàng tưởng Bùi Quyết sẽ như , hoặc im lặng, hoặc từ chối, ngờ, ánh mắt khẽ động, gật đầu.
“Được. Ta suy nghĩ một chút.”
Phùng Vận sửng sốt.
Phía Lý chính là Thừa, Úy của các huyện nha. Trên nữa là Quận thủ, Quận thừa. Những chức vụ chớ đến chuyện chỗ trống, dù , bảo nàng nhậm chức, cũng là một chuyện khó.
Không chỉ khó cho Bùi Quyết.
Cũng khó cho nàng.
Bởi vì ở vị trí , là lo cho việc . Trong quận huyện sẽ vô công vụ cần xử lý, hiện tại nàng rảnh tay để một vị quan như …
Nàng tò mò, Bùi Quyết định thăng chức nàng thế nào.
415- Thật sự khoái hoạt.
Tin tức Đan Dương quận vương đứt ngón tay, lan truyền khắp thôn Hoa Khê.
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.