Trường Môn Hảo Tế Yêu - Chương 753
Cập nhật lúc: 2025-10-10 02:19:59
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
Cập nhật lúc: 2025-10-10 02:19:59
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
Khi Phùng Vận, Bùi Quyết, Diêu Nho, Đại Trưởng công chúa cùng đoàn hộ tống Phù Dương Tung thương trở về điền trang ở Trường Môn, hai bên đường làng ít thôn dân chờ, dừng quan sát.
Phù Dương Tung trong xe ngựa, ánh mắt đờ đẫn chằm chằm trần xe, như còn chút sinh khí nào.
Đại Trưởng công chúa thấy nhi tử như , lòng đau như cắt.
“Có đau lắm ?”
Phù Dương Tung khẽ lắc đầu.
Đại Trưởng công chúa: “Vậy con nhắm mắt , nghỉ một lát ?”
Phù Dương Tung khổ, “Ngủ .”
Đại Trưởng công chúa mím môi, trầm mặc một lúc liền đỏ hoe mắt.
“Tung nhi, là A mẫu , là A mẫu hại con …”
Từ hôm qua đến giờ, câu Đại Trưởng công chúa lặp nhiều .
Phù Dương Tung nhíu mày, đột nhiên mặt sang, bà một lúc, hàng mi khẽ run.
“Là của nhi tử. Là nhi tử bất hiếu, khiến A mẫu lo lắng…”
Đại Trưởng công chúa suýt nữa rơi nước mắt, liền cố kìm nén trở .
Phù Dương Tung từ nhỏ đến lớn, thể gây họa ngừng. Đại Trưởng công chúa cũng lúc nào cũng bao che, chung quy vẫn một lời giải thích. Vì , lời xin , bao nhiêu , lời đổi cách, đến mức tai bà cũng sắp mọc kén…
Từ đến giờ từng coi là thật.
khoảnh khắc , thấy vệt lệ trong mắt con, bà cảm nhận một sự chân thành từng .
“Tung nhi…”
Đại Trưởng công chúa nắm lấy tay của .
“Con sẽ thôi. Từ nay về , A mẫu ép con nữa. Những việc con , thì đừng … Chỉ cần con khỏe mạnh, A mẫu mãn nguyện .”
Khóe môi Phù Dương Tung khẽ nhếch, như dậy.
Đại Trưởng công chúa vội đỡ , nhưng đẩy , tự chống dậy thẳng lên, giọng đầy nghiêm túc.
“Từ nay mong A mẫu nghiêm khắc dạy bảo, chỉ sai lầm, răn dạy nhi tử, cảnh tỉnh nhi tử…”
Hắn cúi đầu, cổ họng nghẹn .
“Tránh để nhi tử lầm đường lạc lối, kết giao bạn , chỉ hại , mà còn khiến A mẫu vạ lây, mang tiếng thị phi…”
Những ngày ở thôn Hoa Khê, thực suy ngẫm nhiều.
Và tất cả những điều ngộ , đến cực điểm chính là khoảnh khắc đau đến ngất vì đứt ngón tay…
Rất nhiều , Đại Trưởng công chúa gánh chịu đủ điều tiếng , đều là vì và Phù Dương Nghi mà …
Bà yêu thương con cái, cũng bao che khuyết điểm.
Mà đời , chuyện sai lầm lớn nhất từng gây , chính là ở Tiểu Giới Khâu, theo Nguyên Khanh lên núi, đụng Phùng Vận…
Nếu đắc tội với Phùng Vận, đắc tội với Bùi Quyết, cũng sẽ những chuyện đó xảy .
“Trước đây nhi tử thật sự ngốc đến đáng thương.”
Hắn khổ, cúi đầu nhận sai mặt mẫu .
“Thật nghĩ , chuyện Nguyên Khanh xúi và Khúc Phong bọn họ lên Tiểu Giới Khâu tìm bảo vật, từ đầu ý … Hắn và Nghiệp Thành nhất định qua từ , Tiểu Giới Khâu, miệng thì tìm báu vật, thứ thật sự tìm chính là mỏ khoáng.”
Khi mỏ khoáng của Phùng Vận tuy chính thức khai thác, nhưng tin tức truyền ngoài.
Phù Dương Tung tức đến đỏ cả viền mắt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/truong-mon-hao-te-yeu/chuong-753.html.]
“Chúng coi là , coi chúng là kẻ ngốc. Khúc Phong mất mạng, Vương Thiệu và Phàn Việt cũng Thuần Vu Diễm đ.á.n.h cho thừa sống thiếu c.h.ế.t, còn …”
Hắn cúi đầu ngón tay băng bó, cơn đau nhói đến tận xương khiến nhíu mày .
Thao Dang
“Đây chính là bài học.”
Đây là đầu tiên Đại Trưởng công chúa thấy những lời chân tình như từ miệng nhi tử…
Đứa con bà luôn kỳ vọng, nay bỗng hiểu chuyện, nước mắt bà lưng tròng, nên đau lòng cho con cảm thấy mừng rỡ.
“Cũng trách A mẫu, thấu lòng lang sói của sớm hơn…”
Mẫu tử hai , kẻ đáp, hiếm khi tâm sự thật lòng như .
Chẳng bao lâu, xe ngựa đến ngoài điền trang Trường Môn.
Nơi cách biệt viện của Phù Dương Nghi còn một đoạn, nhưng Phù Dương Nghi đợi sẵn ở đó, đôi mắt sưng đỏ vì , thấy xe ngựa dừng liền lao đến.
“A mẫu, ca ca…”
Đại Trưởng công chúa thấy nữ nhi, mừng lo.
Phù Dương Tung thấy , vô cùng hòa nhã.
“Muội mau đưa mẫu về nghỉ ngơi, mẫu cả đêm ngủ, cơ thể yếu lắm …”
Phù Dương Nghi cảm nhận sự đổi trong thái độ của ca ca, nhưng nghĩ nhiều, lập tức xoay bảo thị nữ chỉ đường cho xa phu…
Đại Trưởng công chúa : “Không vội, báo một tiếng với Đại vương và Vương phi.”
Xe ngựa của Phùng Vận theo xe của Đại Trưởng công chúa, lúc mới đến nơi.
Nàng cũng thiếu ngủ, suốt dọc đường xe lắc lư, liền gối đầu lên n.g.ự.c Bùi Quyết mà th.i.ế.p .
Nghe thấy tiếng động bên ngoài, nàng lờ mờ mở mắt, liền bắt gặp ánh mắt sâu thẳm của .
“Đến ?”
“Đến .” Bùi Quyết liếc rèm xe, “Đại Trưởng công chúa đang đợi.”
Phùng Vận ngáp một cái.
Ở gần như , mấy chuyện lễ nghi cần đủ chứ?
Phùng Vận ở thôn quen, quen sự thoải mái, lễ tiết quá mức khiến nàng cảm thấy mệt.
nàng gì, Tiểu Mãn đỡ xuống xe, khuôn mặt nàng nở nụ nhã nhặn, đến xe giá của Đại Trưởng công chúa, hành lễ.
“Điện Hà cần khách sáo với , sống quen thoải mái ở thôn, bình thường cũng chẳng câu nệ gì lễ nghi. Về , cứ sống vui vẻ thoải mái là .”
Đại Trưởng công chúa khẽ , thấy dân làng gần đó theo dõi, rõ ràng chẳng hề sợ Ung Hoài Vương, mà với Vương phi thì còn thiết như nhà, bất giác cảm thán.
“Vương phi đúng, bản c.ung cũng nên nhập gia tùy tục.”
Lời còn dứt, một phụ nhân dắt theo một thiếu niên tới.
Một là Vương thẩm nhà Diêu Nho, là tiểu lang nhà họ Tôn.
Một xách giỏ, trong giỏ lót trấu là trứng gà.
Một đeo gùi lưng, trong gùi chất đầy hơn nửa gùi thảo dược.
Vương thẩm đặt gùi xuống, bốc một nắm thảo d.ư.ợ.c , tươi rạng rỡ :
“Đại Trưởng công chúa điện hạ, mấy thảo d.ư.ợ.c là lão Diêu nhà dặn lên núi Giới Khâu hái về, còn tươi lắm, là sắc t.h.u.ố.c cho Quận vương uống, lợi cho việc sinh thịt, giúp ngón tay sớm hồi phục…”
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.