Trường Môn Hảo Tế Yêu - Chương 755
Cập nhật lúc: 2025-10-10 02:20:01
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Được , nữa, con dạo với một vòng trong thôn .”
Trong thôn, cũng thể lời khen dành cho Phùng Vận.
Một nữ tử mà thể đến mức , khiến Đại Trưởng công chúa khỏi cảm thấy kinh ngạc, như thể tin nổi.
Là một Đại Trưởng công chúa nắm thực quyền trong tay, kỳ thực ngay khi Bùi Quyết cưới thê tử ở Tịnh Châu mới bẩm tấu, nhiều đấu pháp với Lý Tông Huấn triều, bà sớm sai điều tra về Thập Nhị nương Phùng gia.
Có thể , khi dâng lên cho Bùi Quyết ở quận An Độ, nàng ngoài nhan sắc hơn thì chẳng điểm gì nổi bật, thậm chí còn nàng tính tình khờ khạo, vụng về, xứng với Tiểu Lang Tiêu gia.
Danh tiếng Thập Nhị nương Phùng gia lan xa, nhưng chê bai nhiều hơn ca ngợi...
“Nàng rốt c.uộc cách nào mà đến mức ?”
Đó là nghi hoặc chung của nhiều khi cái mới về Phùng Vận.
bản Phùng Vận hiểu rõ, cái gọi là “tài giỏi” , thật chẳng gì hiếm lạ.
Đó là bài học từ kiếp , là sức mạnh một c.h.ế.t sống .
Là sự dạy dỗ từ mẫu , là từ hàng lượng lớn những c.uốn sách phong phú đủ lĩnh vực.
Chúng cùng tạo nên một Phùng Vận như ngày hôm nay...
…
Phụ tử Hà gia mang theo Văn Huệ, hôm đó cùng đến thôn Hoa Khê.
Họ mang theo đủ loại lễ vật lớn nhỏ, đến bái phỏng Phùng Vận, cũng tiện thăm hỏi Đại Trưởng công chúa và Phù Dương Tung.
Thao Dang
Khi Hà Khiết đến “Nghi viên”, nơi ở của Phù Dương Nghi, để mắt Đại Trưởng công chúa, thì Văn Huệ và Hà Truyền Đống ở trong điền trang.
Đã một thời gian gặp, khuôn mặt Văn Huệ trông đầy đặn hơn chút, nụ rạng rỡ, vẻ c.uộc sống hôn nhân tệ, liền kéo tay Phùng Vận trò chuyện đôi câu chuyện nhà.
Phùng Vận hỏi: “Bà bà nhà ngươi khi đưa khỏi An Độ, thật sự trở về ?”
Văn Huệ kéo khóe môi, như mà thấy hợp thời, liền giấu nụ , hạ thấp giọng :
“Cũng bà chịu về, là phụ cho. Nói để bà hảo hảo phản tỉnh, nghĩ thông tính tiếp...”
Phùng Vận ngẫm nghĩ, chuyện kéo dài một thời gian , xem Hà Khiết thật sự quyết tâm, cho Hà phu nhân một phen khó chịu.
“Vậy còn Dương Tam nương tử ? Giờ ?”
Văn Huệ lắc đầu, “Ta cũng rõ lắm. Từ khi Tuyên Bình hầu ngất xỉu tại yến tiệc Hà gia, thì phát bệnh mê sảng, bộ những chuyện đều nhớ gì, Dương Tam nương cũng giữ kín miệng, dù thẩm tra kiểu gì cũng chịu nhận, thấy ai cũng đứa bé trong bụng là của lang quân nhà , trong ngục cũng truyền khắp cả . Nói nhiều thành quen, cũng vài kẻ tai mềm thật sự tin là thật...”
Nói đến đây, sắc mặt nàng liền tối .
“Không c.ắ.n c.h.ế.t nhưng khiến khó chịu. Nàng là loại thà hại cũng khác bứt rứt yên, nhốt ở đại lao phủ Thứ sử bao lâu cũng chịu mở miệng... Hừ! là khiến chút khâm phục.”
“Ngươi đừng vội mà khâm phục .” Phùng Vận liếc nàng , khẽ như , “Nàng chẳng qua là cân nhắc giữa hai cái hại, chọn cái nhẹ hơn mà thôi. Cắn răng nhận tội, còn thể dựa phận thông gia của nhà họ Dương và hài tử trong bụng mà cầu một con đường sống. Một khi khai chân tướng, thì chẳng còn gì nữa. Ngươi nghĩ nàng tính đến ?”
Văn Huệ khẽ , “Nương tử . Nữ nhân thật tinh ranh, tính toán rõ ràng, chút nữa là nàng lừa .”
Phùng Vận mím môi nhàn nhạt, lên tiếng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/truong-mon-hao-te-yeu/chuong-755.html.]
Có lúc, chính vì quá thông minh, mới việc ngu xuẩn.
Nàng và Văn Huệ chuyện trong nội viện lâu, Hà Truyền Đống giống như một nữ tế về nhà thê tử, cũng , cũng chẳng xong, cho đến khi Hà Khiết từ Nghi viên trở .
Phùng Vận bày trong hoa sảnh, mời phụ tử Hà gia xuống.
Hôm nay Bùi Quyết nhà, chỉ một nàng tiếp khách.
Phùng Vận nhắc đến chuyện bàn với Văn Huệ, ngờ Hà Khiết chủ động nhắc tới.
“Dương Tam nương tử bụng ngày càng lớn, mãi giam trong ngục cũng chẳng cách...”
Ông sắc mặt Phùng Vận, khẽ thở dài.
“Nàng với Hà phủ ác ý, nhưng ái thê nhà thương nàng , hài tử trong bụng cũng vô tội...”
Phùng Vận ông quanh co thẳng trọng tâm, liền cúi đầu nhấp ngụm , khẽ như .
“Hôm đó Đại Trưởng công chúa giao việc cho phủ Thứ sử xử lý, thì Thứ sử quân thể chủ. Nghĩ , thì tùy.”
Phùng Vận là dịu dàng đoan trang, ít nhất là trong mắt ngoài.
Hà Khiết quen nàng lâu, từng thấy nàng nổi giận.
Thế nhưng nụ hiện giờ trong đôi mắt mềm mại , rơi ông , khiến sống lưng lạnh toát, trán bắt đầu rịn mồ hôi.
“Vừa ở chỗ Đại Trưởng công chúa cũng nhắc đến việc . Ý của là, chuyện kéo dài lâu, nên trì hoãn thêm nữa...”
Ngừng một lúc, thấy Phùng Vận biểu cảm gì, tim ông bỗng chốc thắt .
“Thế tử Tuyên Bình hầu c.h.ế.t , Tuyên Bình hầu phát bệnh mê sảng, Tuyên Bình hầu phu nhân cũng nhiều đến Thái Bình viên và phủ Thứ sử xin xỏ, mong giữ hài tử... Theo thấy, nhà họ cũng coi như nhận quả báo ... Không bằng giao Dương Tam nương tử cho Tuyên Bình hầu phu nhân, để nàng an tâm dưỡng thai, chờ sinh con tính ?”
Phùng Vận chẳng lấy gì lạ với ý định của ông .
Đừng thấy Hà phu nhân Hà Khiết đuổi về nhà đẻ, nhưng ông vẫn còn vướng tình nghĩa phu thê, đến mức tuyệt tình.
Huống hồ Tuyên Bình hầu phu nhân thể đến tận Trường Môn cầu xin, tất nhiên cũng chẳng ít lui tới phủ Đại Trưởng công chúa và phủ Thứ sử.
Phu nhân Tuyên Bình hầu cũng là xuất danh môn, mặt mũi, ngày nào cũng ầm ĩ như thế, chuyện cũng khó mà yên.
Phùng Vận bình thản : “Thứ sử quân cứ quyết là .”
Hà Khiết nhận câu trả lời rõ ràng, trong lòng phần thấp thỏm, cúi mắt nâng chén lên, nhấp hai ngụm, khẽ thở dài.
“Vậy cứ thế .”
Phùng Vận mỉm gật đầu, thêm.
Hà Khiết đôi phu thê trẻ Hà Truyền Đống bên, mặt lộ vẻ hiền hòa, mấy câu chuyện vui về đời sống hôn nhân của họ, đối với Phùng Vận – bên nhà đẻ – tỏ vô cùng kính trọng.
c.uối cùng, Văn Huệ ở điền trang vài hôm mới về phủ, phụ tử Hà gia cũng gì thêm, để một đống lễ vật cáo từ về.
Sáng hôm , Phùng Vận nhận tin, Dương Tam nương tử ở đại lao phủ Thứ sử Tuyên Bình hầu phu nhân đón …