Trường Môn Hảo Tế Yêu - Chương 756

Cập nhật lúc: 2025-10-10 02:20:02
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Văn Huệ nàng nhắc đến chuyện , liền mím môi, trông vẻ mấy vui vẻ.

Phùng Vận rõ tâm tư của nàng , nếu thì cũng chẳng cố ý lưu nàng Trường Môn nghỉ mấy hôm.

Đây là bày tỏ một thái độ với Hà gia...

nàng để Văn Huệ cứ vướng mãi trong mấy chuyện phiền phức , nên khi chải đầu rửa mặt xong, liền rủ nàng cùng .

“Hôm nay một lô than tổ ong chở khỏi thôn, qua đó xem. Dù ngươi cũng đang ở điền trang, cùng dạo một vòng .”

Văn Huệ tất nhiên từ chối.

Hai mang theo mấy nha khỏi cửa, thì Quản Vi và A Vạn cũng từ trong phòng , dáng vẻ Quản Vi là trang điểm kỹ lưỡng, còn A Vạn thì mộc mạc giản dị, sắc mặt vẻ tình nguyện cho lắm.

Quản Vi mỉm tiến lên, khom hành lễ với Phùng Vận, cũng chào hỏi Văn Huệ, mới :

“Nghe lò than tổ ong chuẩn xuất hàng, th.i.ế.p và A Vạn cũng theo nương tử góp vui một phen…”

Phùng Vận liếc nàng một cái, khẽ vung tay áo, mỉm bước lên .

“Cứ theo .”

 

417- Làm chút việc đàng hoàng.

Lô hàng than tổ ong là do Nhậm Nhữ Đức giới thiệu, lượng nhiều đến mức gần như vét sạch bộ kho hàng của xưởng.

Cũng là vụ ăn lớn nhất từ đến nay của lò than tổ ong ở thôn Hoa Khê.

Dàn xe bò nối đuôi chạy dọc đường làng, khiến ít dân làng xem.

Phù Dương Nghi cũng vì tò mò, tìm đến hai chiếc mũ trùm rèm, một chiếc cho Đại Trưởng công chúa, một chiếc tự đội, dẫn theo đám gia nhân ngoài xem thử.

Đại Trưởng công chúa ở thôn Hoa Khê, thứ gì cũng thấy mới mẻ.

: “Loại than tổ ong đó thật sự đến thế ?”

Phù Dương Nghi liếc bà một cái.

“Cơm A mẫu ăn ở Nghi viên, nước tắm hằng ngày đều là dùng than tổ ong mà đun. Sạch sẽ, tro bụi, nhanh tiện, ai mà chẳng thích.”

Nói , nàng nhân tiện khen Phùng Vận:

“Mẹ , lò than ở điền trang của A Vận, đơn đặt hàng kín đến tận sang năm . Trong thôn , ngày nào cũng thấy khách buôn từ bốn phương tám hướng kéo tới, bận rộn đến xuể…”

Đại Trưởng công chúa lộ vẻ trầm ngâm.

“Mùa đông sắp tới . Nếu thế, để dùng cho ?”

Phù Dương Nghi bật .

“Tiểu Giới Khâu mỗi ngày đều vận chuyển thạch mặc xuống núi, Vân Xuyên cũng nguồn hàng c.ung cấp đều đặn, A mẫu yên tâm , đến mấy cũng thiếu phần chúng …”

Phù Dương Nghi là tính tình đơn thuần, điều nàng nghĩ và điều Đại Trưởng công chúa nghĩ, tự nhiên giống .

Nàng chỉ thấy Phùng Vận thật giỏi, cứ như bản cũng thơm lây, liền ngừng giới thiệu với mẫu về những xưởng thủ công do Phùng Vận xây dựng trong thôn.

Còn Đại Trưởng công chúa thì càng nghĩ càng chau mày…

Thao Dang

Quặng sắt, thạch mặc, muối, các loại, vốn dĩ đều do triều đình thu mua, từng rơi tay tư nhân...

Lúc đầu Phùng Vận khai thác thạch mặc ở Tiểu Giới Khâu, bà tuy chút ý nghĩ riêng, nhưng nghĩ đây chỉ là một nơi nhỏ, bao lâu là khai thác cạn, chẳng qua là cho nàng chút lợi lộc.

Không ngờ rằng khoáng sản ở Tiểu Giới Khâu phong phú đến , thậm chí , khai mười hai mươi năm cũng hết…

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/truong-mon-hao-te-yeu/chuong-756.html.]

Đặc biệt là, Phùng Vận chỉ bán thạch mặc, mà còn chế biến thành loại than tổ ong truyền thuyết, bán khắp Nam Bắc…

Lò than tổ ong đông như hội, bận rộn náo nhiệt.

Từng thùng than và bếp than khi đóng gói cẩn thận đều chất lên xe thồ, phía còn phủ một lớp rơm, buộc kín kẽ.

Phùng Vận dẫn theo mấy mỹ cơ bước , đám đại hán cởi trần đang hò hét rôm rả lập tức thu , việc cũng đàng hoàng nghiêm túc hẳn…

Hầu Chuẩn cưỡi ngựa từ cổng xưởng , liếc thấy một bóng rực rỡ giữa đám đông, liền “hự” một tiếng, ghìm cương nhảy xuống, về phía Phùng Vận.

“Tham kiến nương tử.” Hắn ôm quyền chào.

Phùng Vận khẽ gật đầu đáp lễ, trong mắt đọng ý .

“Lần phiền Hầu tướng quân .”

Hầu Chuẩn ha hả: “Chúng theo nương tử lâu như , ngoài việc giúp điền trang đào mấy cái giếng, mương, thì việc gì hồn, ăn . Lần cơ hội vì nương tử mà cống hiến, tất nhiên dốc hết sức lực.”

Phùng Vận mỉm , “Khách sáo gì? Đều là một nhà cả.”

Nghe nàng đến “ một nhà”, Quản Vi cúi mắt, vẻ mặt phần thâm ý khó lường, còn A Vạn thì chẳng để tâm, chỉ chăm chăm theo Phùng Vận, tò mò xem than tổ ong , hề để ý đến Hầu Chuẩn…

Hầu Chuẩn đội xe than, đầu hỏi Phùng Vận:

“Ta dẫn nhiều thế , ảnh hưởng gì đến việc đồng áng của nương tử ?”

Phùng Vận đáp: “Đồng áng , trong điền trang vẫn đủ nhân lực. Giờ sắp đông, than tổ ong thể chậm trễ, nhanh chóng giao đến tay những cần.”

Nghe , Hầu Chuẩn lập tức cảm thấy trọng trách vai nặng nề.

“Hầu mỗ nhất định phụ sự phó thác của nương tử.”

Thị vệ dắt ngựa gần, Hầu Chuẩn đang chuẩn lên ngựa, thì Nhậm Nhữ Đức thở hổn hển chạy đến.

Trên ông mặc trường sam nho sinh, trông như một dạy học, chỉ điều theo ông , Kim Qua cùng hai hộ vệ khác, sắc mặt lạnh lùng, dễ chọc.

Hầu Chuẩn khựng , lướt qua mặt Nhậm Nhữ Đức, sang Kim Qua.

Kim Qua cũng đang .

Đều là từng trong quân Nam Tề, thứ khí chất đặc biệt của đồng loại, chỉ cần chạm mắt một cái, cả hai đều hiểu .

Hầu Chuẩn rõ lắm về chuyện của Nhậm Nhữ Đức, theo bản năng cho rằng Kim Qua là xuất từ quân Nam Tề.

Hắn Phùng Vận một cái.

Chỉ thấy nàng ôn hòa với Nhậm Nhữ Đức, tựa hồ chẳng mảy may bận tâm, liền nuốt lời định bụng…

Trên địa bàn thôn Hoa Khê, chuyện gì mà nương tử nắm rõ?

Cho dù Nam Tề trộn , chỉ e Phùng Vận trong lòng cũng tính toán…

Đây là đầu Nhậm Nhữ Đức và Hầu Chuẩn gặp mặt.

Phùng Vận gọi Hầu Chuẩn : “Vị là Nhậm , cùng ngươi đường, gì thì cùng bàn bạc, tùy cơ ứng biến.”

Hầu Chuẩn ôm quyền: “Đại danh của Nhậm , Hầu mỗ như sấm bên tai…”

Nhậm Nhữ Đức cũng khách khí hành lễ đáp .

 

 

Loading...