Trường Môn Hảo Tế Yêu - Chương 758
Cập nhật lúc: 2025-10-10 02:20:04
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
Cập nhật lúc: 2025-10-10 02:20:04
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
Hai nhà ở gần đến thế, họ đều nghĩ Phùng Vận sẽ tìm cớ từ chối.
Không ngờ nàng chẳng suy nghĩ gì, liền mỉm đáp lời:
“Vậy thì c.ung kính bằng tuân mệnh.”
Phù Dương Nghi lập tức sai thị nữ chuẩn bữa, là sốt sắng lo liệu.
Tính nàng vốn thẳng thắn, ở Trung Kinh cũng chẳng mấy bạn khuê các hợp ý, qua cũng chỉ một Thôi Tứ nương tử, mà còn là bởi chút quan hệ thích.
Tới Hoa Khê , ngờ gặp nhiều tiểu nương tử hợp tính đến thế.
Đại Trưởng công chúa sợ các nữ lang ngượng ngùng, đồng bàn dùng bữa, các nàng cũng lấy vui, lời chẳng chút kiêng dè, nhất là khi vài chén rượu xuống bụng, mặt Phù Dương Nghi đỏ bừng cả lên.
“Về sẽ ở thôn Hoa Khê lâu dài, mong các tỷ đây… chiếu cố nhiều hơn, chiếu cố nhiều hơn… Nào, kính các tỷ một ly…”
Giọng mang chút men say.
Phùng Vận khẽ giữ lấy tay nàng , mỉm :
“Huyện quân ăn chút thức ăn .”
Phù Dương Nghi cố chấp, giữ c.h.ặ.t vò rượu lắc đầu, đôi mắt mơ màng nàng.
“Cho uống Vận nương… Từ khi A Trĩ ghi nô tịch, chẳng còn ai cùng uống thật say…”
Phùng Vận vẻ mặt nàng , khẽ buông tay .
Đôi mắt Phù Dương Nghi chợt đỏ lên: “Vận nương, so với các ngươi, là hạnh phúc …”
Một câu chẳng liên quan đến đó khiến Phùng Vận nên đáp thế nào.
Phù Dương Nghi : “Ngươi xem phụ ngươi kìa, Đại tướng quân kéo binh đến thành, ông chẳng lời nào liền dâng ngươi lên. Nếu ngươi là nhi tử, ông chắc chắn nỡ… Ngươi xem phụ A Trĩ cũng , mang hai nhi tử, để tỷ nàng và mẫu ở Trung Kinh… Mẫu nàng còn là nữ nhi của Lý thừa tướng đấy, mà hề do dự…”
Lý Tông Huấn đúng là kẻ m.á.u lạnh vô tình.
Trên đường bỏ trốn, bỏ nữ nhi và ngoại tôn nữ, chẳng gì đáng ngạc nhiên.
Mấy mỹ cơ Phù Dương Nghi lắp bắp, đều chợt nghĩ đến phận đáng thương của , ít nhiều cũng thấy buồn bã.
Rượu sầu càng dâng, ai nấy đều trầm xuống theo dòng cảm xúc.
Chỉ Phùng Vận vẫn giữ vẻ bình thản, nụ đổi.
“Thời loạn, nữ tử thường lắm truân chuyên, Huyện quân quả thực may mắn.”
Ít nhất Đại Trưởng công chúa thương nàng , đối đãi chẳng thua gì Phù Dương Tung.
Xét về điểm , nàng hơn đại đa nữ tử thiên hạ .
Phù Dương Nghi ngẩng đầu nàng, “Ngươi xem, vì ? Vì chỉ nữ tử là đáng thương?”
Phùng Vận khẽ : “Huyện quân đến thăm Thôi Tứ nương tử ?”
Phù Dương Nghi lắc đầu, trong mắt phủ lên một lớp nước.
“Ta thương nàng , tiếc cho nàng , nhưng giúp gì. Gặp còn chẳng bằng gặp…”
Phùng Vận : “Phía pháp luật, cũng là bất đắc dĩ. Phụ trưởng nàng mưu phản đại nghịch, nàng còn giữ mạng là may mắn …”
Phù Dương Nghi gật đầu thật mạnh.
Nàng Phùng Vận là thật.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/truong-mon-hao-te-yeu/chuong-758.html.]
Lúc mới xảy chuyện của Thôi Trĩ, nàng cũng từng cứu giúp…
Mà Đại Trưởng công chúa khi cũng khuyên nàng như thế.
“Lý lẽ , đều hiểu. lòng vẫn buồn, buồn chịu …”
Thao Dang
Nàng kéo vạt áo n.g.ự.c, vẻ mặt đầy khổ sở.
Trước đó Đại Trưởng công chúa dặn dặn , đừng để lộ quá nhiều cảm xúc, tránh để miệng lưỡi thiên hạ dị nghị, vì ngày thường nàng luôn tỏ như chẳng chuyện gì.
rượu , nỗi đau như sóng c.uốn trào dâng.
“Vì tội của phụ trưởng bắt một nữ tử gì gánh lấy? Từ nhỏ Tứ nương nuông chiều nâng niu, thể quan nô, chịu nổi muôn vàn khổ sở ? Ta sợ nàng nghĩ quẩn…”
Phùng Vận im lặng giây lát, rót rượu cho nàng , thêm gì nữa.
Có một chuyện, nàng thể can dự.
Đặc biệt chuyện của Thôi Trĩ dính líu đến Lý Tông Huấn, thế cục hai triều đối lập, đó là vấn đề chính trị lớn nhất...
Mà nàng với Thôi Trĩ thiết tới mức , tiện đáp lời.
Rời Nghi viên về, Văn Huệ, Quản Vi và A Vạn mắt ai nấy đều hoe đỏ, như cảm xúc lay động.
Bởi vì phận các nàng, kỳ thực còn chẳng bằng Thôi Trĩ.
Thôi Trĩ dù là quan nô, thì cũng nhà quyền quý, nhan sắc , khi còn chủ nhân để ý, sinh con ngày xoay chuyển.
Các nàng khi rơi tay quân địch, tình cảnh càng thê t.h.ả.m hơn.
Nếu Phùng Vận…
Chẳng dám tưởng tượng c.uộc đời giờ sẽ .
A Vạn dọc đường cứ cúi đầu suy nghĩ, bước cửa liền đột ngột thưa:
“Nương tử, th.i.ế.p bến tàu mở một quầy bánh kếp, chút buôn bán nhỏ.”
Phùng Vận nghiêng đầu, “Sao tự dưng buôn bán?”
A Vạn đáp: “Th.i.ế.p bằng Quản cơ, múa đao sử thương. Không bằng Văn cơ, khéo ăn . Không bằng Nam cơ, Sài cơ, siêng năng ham học. Cũng bằng mấy như Giang cơ… Ở Trường Môn, nhờ nương tử che chở mà ăn ngon mặc , th.i.ế.p tiến thủ, chẳng thể san sẻ gánh nặng cho nương tử, trong lòng lấy hổ thẹn…”
Nói cúi đầu xuống.
“Th.i.ế.p xuất thấp hèn, bản lĩnh gì, nhưng cũng tự việc. Hôm qua th.i.ế.p để ý , bến tàu đông, th.i.ế.p dựng quán nhỏ chắc …”
Phùng Vận nàng chằm chằm: “Ngươi nghĩ kỹ ? Mở quán nhỏ chẳng nhẹ nhàng gì. Nhất là ở bến tàu, bây giờ là đám nam nhân đào kênh đắp đập qua …”
A Vạn lắc đầu: “Th.i.ế.p sợ.”
Nghĩ một lát, ngẩng đầu Phùng Vận: “Vốn liếng th.i.ế.p thể tự lo. Công thực phát từ điền trang, th.i.ế.p đều để dành , dựng quầy nhỏ là đủ … Nếu th.i.ế.p kiếm tiền, sẽ nộp cả cho nương tử …”
Phùng Vận khẽ, “Sao mà ? Ngươi dựa bản lĩnh mà kiếm , tất nhiên là của ngươi.”
A Vạn tròn mắt, vẻ căng thẳng hẳn .
“Nếu nương tử nhận, th.i.ế.p ăn cũng chẳng thấy thoải mái…”
Phùng Vận suy nghĩ chốc lát, “Được . Nếu ngươi thử, thì cứ mạnh dạn . Nếu , đợi khi các cửa hàng quanh bến xây xong, sẽ cho ngươi thuê một gian, ngươi kinh doanh. một điều: chú ý an .”
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.