Trượng phu sủng thiếp diệt thê, chủ mẫu không giả vờ nữa - Chương 140:--- --- Đại Hà Trại
Cập nhật lúc: 2025-10-14 00:05:15
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Ông chủ, tài nấu nướng của ông như , nghĩ đến việc mở quán ở Vân Thành? Đến Vân Thành, giá món ăn chắc chắn sẽ tăng lên một bậc chứ?”
Phong Viễn Phương chút tò mò hỏi ông chủ quán.
Quán ăn là do một cặp vợ chồng trung niên mở, con cái của bọn họ cũng giúp việc trong quán, thời gian , việc ăn tưởng.
Trong quán, một bát canh nóng một văn tiền, và một cái bánh một văn tiền là bán chạy nhất.
Rất nhiều nạn dân việc , thức ăn của bọn họ đơn giản hơn nhiều.
Hai văn tiền là thể ăn no căng bụng.
Ông chủ là một nam nhân trung niên chất phác.
Y là địa phương của Bình Vân huyện.
Ở đây tổng cộng năm quán ăn, trong đó ba quán là của địa phương.
Bọn họ đều là những nhiều đất đai.
Vốn dĩ Hàn Chi trưng dụng đất của bọn họ, bọn họ vui.
Hàn Chi sẽ giúp bọn họ mở quán, việc kinh doanh của tháng đầu tiên chính là thù lao, còn , thì ai nấy tự dựa bản lĩnh.
Tuy mệt mỏi, nhưng thu nhập một ngày, cao nhất thể đạt đến mấy nghìn đại tiền.
Đây đúng là món lợi khổng lồ.
Những loại rau , nhà tự trồng, căn bản tốn bao nhiêu tiền.
Những ngoại tỉnh thì sự tiện lợi , chỉ thể mua rau.
Vốn dĩ nhà bọn họ dồn đường cùng .
Ở Bình Vân huyện đất, mấy mẫu đất thì thể gì.
Căn bản đủ nuôi sống cả nhà.
Mèo Dịch Truyện
bây giờ, đãi ngộ của địa phương .
Nhà cửa là của , đất đai là của , tiền , xây kiểu trạch viện nào thì xây kiểu đó.
Điều quan trọng nhất là, Hàn Chi đối với địa phương bọn họ vẫn thiện.
Những đại hộ Vu tộc , y bản cũng thích, cả ngày nghi thần nghi quỷ, những thứ độc dược, nuôi những loại độc trùng, thật kỳ quái.
Rồi còn cứ mãi nghi ngờ huyện lệnh đại nhân âm mưu gì.
Có thể âm mưu gì chứ.
Huyện lệnh đại nhân mà thu phục mấy trại lớn gần đó, trướng nhiều binh sĩ mạnh như , nhưng vẫn sẵn lòng lý lẽ, là một đại hảo nhân chân chính.
Nếu huyện lệnh đại nhân, y thể sống cuộc sống như bây giờ ?
Có thể bữa nào cũng ăn thịt ?
Nghĩ đến cuộc sống hiện tại, ông chủ liền cảm thấy thứ đều như một giấc mơ.
Ông chủ Phong Viễn Phương với vẻ mặt ngây thơ, với nàng: “Cô nương, cách ăn mặc của cô, chắc là một thiên kim nhà giàu !
Cô cuộc sống của bá tánh thường dân chúng .
Tay nghề của ở Bình Vân huyện thể là độc nhất vô nhị, những năm từng đến Vân Thành.
Việc ăn quả thực tệ, nhưng phí thuê sạp tốn một khoản tiền, bọn cường hào ác bá còn đòi tiền bảo kê, đó là những kẻ công, bóc lột từng lớp.
Kiếm còn đủ nộp cho các lão gia cấp .
Quay về đây bày sạp, cũng nộp tiền cho các đại hộ trong huyện.
khi huyện lệnh đại nhân của chúng đến.
Mở quán ở đây, một văn tiền cũng cần nộp, kiếm bao nhiêu đều là của .
Hơn nữa mỗi ngày còn bổ khoái đến tuần tra, cốt là để xem ai gây rối .
Chúng đôi khi thấy các bổ khoái lão gia quá vất vả, miễn phí tặng chút nước, nào cũng trả tiền. Cô nhận tiền, sẽ đến quán của cô ăn cơm nữa.
Ở đây nào chuyện ghi sổ sách, ghi sổ, trả tiền ngay.
Đám lưu dân mỗi ăn cơm, quản sự đều sẽ đến thanh toán tiền mặt.
Đương nhiên đất của chúng là của , chúng cần trả tiền, hai quán còn đều là lưu dân.
Bọn họ đất, mỗi tháng nộp tiền thuê ba trăm đại tiền.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/truong-phu-sung-thiep-diet-the-chu-mau-khong-gia-vo-nua/chuong-140-dai-ha-trai.html.]
Huyện lệnh đại nhân của chúng hậu hĩnh, thu tiền thuê rẻ như , còn hứa hẹn, trong vòng ba năm tăng giá, trong vòng ba năm, nếu ưng ý nơi , thể dùng mười lạng bạc mua mặt tiền .
Ta cho các vị , chúng và đám lưu dân ngoại tỉnh giống , rau của chúng đều là hái ở ruộng lên, đều là rau tươi, bọn họ đều mua từ , lúc mua về đều héo úa ········”
Ông chủ thừa cơ bắt đầu tiếp thị các món ăn của nhà .
Phong Viễn Phương cũng thở dài một tiếng.
Nàng cũng ngờ việc ăn kinh doanh muôn vàn ngóc ngách đến .
“Ông chủ, một ngày ông thể kiếm ít tiền nhỉ!”
“Cô nương, chúng đây kiếm là tiền mồ hôi nước mắt, giá cả của thấp.
Phụ mẫu của đều ở hậu bếp rửa bát đĩa, chân cẳng các lão bất tiện, sợ ngã thương.
May mà và nương tử sinh mấy đứa con, chúng đều thể giúp đỡ việc.
Số tiền kiếm đều là tiền công của lũ trẻ mà thôi.”
Ông chủ cũng thật.
từ nụ vui vẻ mặt ông , thể thấy rõ, ông kiếm ít.
Tuy nhiên, Phong Viễn Phương điều đó, bởi nàng cho rằng giá cả thực sự rẻ .
Nàng chỉ nghĩ những thật chất phác, chỉ cần ăn no là mãn nguyện.
Rồi những lưu dân ở đây.
Từng tuy gầy gò, quần áo cũng rách rưới bẩn thỉu.
trong mắt họ, ánh sáng đều lấp lánh sáng ngời.
“Viễn Phương, kỳ thực mong của những đơn giản, chỉ cần một công việc để , họ sẵn lòng mãi, ai trong họ là kẻ lười biếng.
Họ thực cũng nỗ lực, nhưng cơ hội nỗ lực.
Cuối cùng đều bức thành ác quỷ.
Tuy nhiên, nếu lựa chọn, ai , ai quỷ chứ!”
Hàn Chi nhẹ nhàng bên tai Phong Viễn Phương.
Phong Viễn Phương là một nhân tài, Hàn Chi kỳ thực tranh thủ kéo về phe .
Dưới trướng Hàn Chi đang thiếu tài năng.
Tuy Phong Viễn Phương là của Ninh An Công chúa.
Hàn Chi tin rằng, Phong Viễn Phương cũng nhất định tạo dựng một sự nghiệp lớn lao.
Dù thể lôi kéo, cũng thể kết thù.
Ít nhất để Phong Viễn Phương sự vất vả của nàng, khi trở về, chắc chắn sẽ cùng Cố Vân Điển gây phiền phức cho nàng.
Dù xét về quan vị, quan vị của Hàn Chi kém Cố Vân Điển quá nhiều.
Cố Vân Điển chỉnh Hàn Chi, cũng là một chuyện phiền phức.
Hàn Chi tiếp tục với Phong Viễn Phương: “Ta tưởng ngươi rời từ sớm, ngờ, ngươi vẫn còn ở . Nếu ngươi chọn ở , sẽ cho ngươi về sự phân bố thế lực của Vân Thành .
Bọn phỉ tặc xung quanh Bình Vân Huyện còn nữa.
Những kẻ lên núi phỉ cũng là do cùng đường mạt lộ.
Hiện tại, sắp xếp công việc, họ việc , tiền công, họ cũng vui vẻ trở một dân bình thường.
Ta cũng giả vờ .
Tất cả đều xử lý như lưu dân.
Chỉ cần cái ăn, thể kiếm tiền, ai thổ phỉ.
Đại Hà Trại bên ngoài Bình Vân Huyện, tiền của cái trại chính là Kim Tiền Bang, bọn chúng chuyên môn xử lý một chuyện thể lộ ánh sáng cho Lý gia ở Vân Thành, ví dụ như vị tri phủ tiền nhiệm, chính là Đại Hà Trại mài mòn khí phách ngạo nghễ trong lòng đối phương, cuối cùng lão lão thực thực trở thành con rối của Lý gia.
Kỳ thực Bình Vân Huyện là một nơi .
Vì quá nghèo, những đại gia tộc thèm nhúng tay đây.
Ngược cho một gian nhất định.
Căn bản ai sẽ ngăn cản ý tưởng của .”
Hàn Chi bỏ qua sự thật rằng tất cả bọn sơn phỉ xung quanh đều nàng đ.á.n.h bại, mà rằng những kẻ tự nguyện giải tán trại.